Lục Vân còn tưởng rằng Diệp Khuynh Thành đang làm bộ lạnh lẽo, cố ý bày ra dáng vẻ lạnh nhạt để chế nhạo mình, ai biết cô lại đột nhiên buông ra câu nói như vậy.
Trong lòng Lục Vân lập tức lộp bộp một cái, giả điên giả dại nói: "Chị Khuynh Thành, chị đang nói cái gì vậy?"
"Hừ, em năm đã nói bí mật của hai người cho chị biết rồi." Diệp Khuynh Thành trừng hắn một cái, gương mặt xinh đẹp lạnh như băng.
Quả nhiên chị Khuynh Thành biết rồi.
Cô không phải đang làm bộ lạnh lão, mà là đang ghen, trước kia chỉ khi ăn dấm thì cô mới nói chuyện chanh chua như vậy.
Lục Vân đột nhiên cảm thấy không ổn. Nhưng điều làm hắn không nghĩ tới chính là bí mật kia lại do Sở Dao nói ra. Ai ——
Lục Vân thầm thở dài một tiếng.
Thôi vậy, dù sao sớm muộn gì cũng phải đối mặt, Sở Dao nói ra cũng tốt hơn bảo hắn nói, vậy thì thật sự không
biết nên mở miệng thế nào nữa. "Chị Khuynh Thành, nếu chị biết cả rồi thì em cũng không giải thích nhiều." "Thừa nhận rồi?" "Ừm, thừa nhận."
Lục Vân khẽ gật đầu, không giải thích bởi vì không cần thiết, mặc dù chuyện ngày đó rất thái quá, nhưng quả thật hắn và Sở Dao đã tiến hành giao lưu sâu rồi.
Hắn nhất định sẽ không phụ Sở Dao.
"Dừng lại! Nhóc con, em cho rằng chút bí mật nhỏ của em có thể giấu được đôi mắt này sao?" Trên khuôn mặt tuyệt đẹp của Diệp Khuynh Thành lộ ra vẻ đắc ý, cô nói tiếp: "Nếu em đã thừa nhận thì chị cũng không làm khó dễ em, nhưng chị cũng phải gia nhập.”
Cái gì?
Lục Vân bỗng trợn to hai mắt, thực sự không thể tin được chị Khuynh Thành lại nói ra được lời này.
Cô ngâm mình trong bình dấm chua đến ngốc rồi sao?
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!