Hansen, Thần Cảnh đến từ liên minh thí thần giả, ưu nhã, cao quý, bộ đồ vest màu trắng đặt may vừa người làm nổi bật khí chất này đến cực hạn.
Nhưng giờ phút này... Chát!
Một bàn tay bất ngờ cách mấy chục mét hung hăng tát vào gương mặt cao ngạo tự tin của hắn.
Có thể thấy rõ ràng hàm răng của hẳn thò thẳng ra ngoài.
Ngay sau đó thân thể hắn lơ lửng, lăn lộn như một con quay phi hành, không rõ đã quay mấy vòng do tốc độ quá nhanh, chỉ biết là rất chật vật.
Cực kỳ cực kỳ chật vật! Cứ như một con chó.
Hắn nằm rạp trên mặt đất, há hốc miệng không ngừng phun máu, cả khuôn mặt đã mất đi tri giác.
Đầu cũng đau nhức như chấn động não.
Cái tát này của Lục Vân quá ác, trực tiếp phá tan phòng ngự sinh lý và tâm lý của Hansen.
Hansen ngơ ra. Tránh?
Bàn tay đột nhiên xuất hiện trong không trung ở khoảng cách mấy chục mét này thì làm sao hắn tránh được?
Căn bản không cách nào né tránh. Chỉ có thể thần phục dưới cái tát của Lục Vân. Khâu Ngọc Đường cũng ngơ ra.
Cường giả trong mắt của ông, Hansen, lại bị một bàn tay của Lục Vân tát thành như vậy? Bộ đồ vest màu trắng đắt đỏ kia đã vỡ vụn thành từng mảnh.
Đây chính là Thần Cảnh đấy!
Tát Thần Cảnh như tát chó, vì sao đồng bào đến từ Long Quốc này lại kinh khủng như vậy?
Đồng tử của Khâu Ngọc Đường bỗng run rẩy mãnh liệt, suýt không thở nổi, cuối cùng cũng đã rõ trước đó ba điện chủ chết như thế nào.
Là bị Lục Vân giết trong nháy mắt! "Còn không mau cút, chờ tao đưa mày đi gặp .Jesus à?"
Lục Vân vừa dứt lời thì Hansen đang ngơ ngác lập tức lăn lộn thất tha thất thểu chạy trốn ra ngoài, trước đó hắn ưu nhã bao nhiêu thì bây giờ chật vật bấy nhiêu.
Khâu Ngọc Đường nuốt một ngụm nước bọt.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!