Sau khi chân khí của Tà linh giáo chủ phát nổ, liền phát ra một mùi máu tươi.
Cực kì phong phú.
"Ha ha, nhãi con, nếu cậu đã là người tu luyện, không lẽ cậu không hiểu một đạo lý, ở cùng cảnh giới tuyệt đối không được giao đấu với tu sĩ tà phái?"
Tà linh giáo chủ cười to một tiếng
Nhưng trong giây tiếp theo, biểu cảm của ông †a thay đổi chóng mặt.
Thậm chí có thể dùng từ kinh hãi để hình dung.
Bởi vì ông ta nhìn thấy một cảnh tượng vô cùng kỳ lạ.
Chân khí màu máu của ông ta đang bị thôn phệt
Thôn phệ? Sao có thể như thế được!
Hai mắt Tà linh giáo chủ đột nhiên trợn to, kinh hãi nói: "Thằng nhãi, cậu tu luyện công pháp gì?"
Thôn phệ chân khí là có ý gì?
Có nghĩa là Lục Vân đang tu luyện công pháp thậm chí so với huyết tinh ma pháp của Tà linh giáo chủ còn bá đạo hơn!
Nói cách khác.
Lục Vân hắn cũng đang tu luyện ma công!
Tuy nhiên, điều khiến Tà linh giáo chủ chưa lí giải được là ma pháp vốn dĩ không có màu này.
Tà phái công pháp, sau khi tu luyện chỉ có hai màu, một là giống như Tà linh giáo chủ, màu máu tươi, hai là màu đen, điểm mấu chốt nhất là khí tức hung hãn bá đạo.
Nhưng màu sắc chân khí của Lục Vân là màu xanh lam cổ xưa, đó là chân khí tinh khiết và thuần tuý được ngưng tụ bởi tu sĩ chính phái.
Điều kỳ lạ nhất là.
Chân khí của Lục Vân lúc đầu làm cho tên Tà linh giáo chủ cảm giác rất nhẹ, khiến ông ta ảo tưởng có thể dễ dàng nghiền nát Lục Vân, nhưng đến khi thực chiến, ông ta mới phát hiện không phải như vậy.
Những chân khí màu xanh cổ xưa đó, bề ngoài trông có vẻ vô hại với con người và động vật, nhưng trên thực tế, khoảnh khắc chúng hòa quyện với chân khí màu máu thì nó dường như biến thành một lỗ đen vô tận, điên cuồng thôn phệ chân khí của Tà linh giáo chủ.
Làm sao tu sĩ chính phái có thể luyện công pháp như vậy?
Đây rõ ràng là ma công!
Ma công! ! "Cậu cũng là tu sĩ tà phái?"
Tà linh giáo chủ trợn to hai mắt không thể tin mà nói.
Lục Vân không trả lời câu hỏi của ông ta, chỉ khế cau mày.
Tình huống kỳ lạ này cũng vượt quá sức mong đợi của hẳn.