Hai người ngồi trên sô pha đùa giỡn trò chị giơ chân em há miệng, đột nhiên bên tai Lục Vân vang lên một tiếng nói: “Tiểu Lục Vân, phù hộ cho chị...”
Đây không phải là giọng nói của Diệp Khuynh Thành, mà là... chị tư Vương Băng Ngưng!
Lục Vân lập tức cảnh giác, nhíu mày nói: “Chị Khuynh Thành, em ra ngoài một chuyến.”
“Làm sao vậy?”
“Không có gì, chỉ đột nhiên nhớ tới hôm nay phải đi trị liệu cho một người bệnh, suýt nữa đã quên mất.”
Vì không để Diệp Khuynh Thành lo lắng, Lục Vân cũng
không giải thích nhiều, mà một mình đẩy xe đạp rời khỏi biệt thự Lục Nhân.
Khi đi ra bên ngoài, Lục Vân nhắm mắt lại. Hảẳn điên cuồng kích thích pháp trận ý niệm trên người Vương Băng Ngưng, tình huống đại khái bên kia lập tức hiện lên trong đầu hẳn.
Tuy hình ảnh mờ, nhưng mơ hồ có thể cảm giác ra Vương Băng Ngưng đang chạy trốn trong một mảnh rừng mưa.
Bên cạnh cũng có vài bóng người đang điên cuồng chạy trốn, hẳn là những đồng nghiệp phóng viên của cô.
Hơn nữa có thể nhận ra từ hướng mà pháp trận ý niệm truyền lại, chị tư Vương Băng Ngưng căn bản không ở Campuchia, mà là mảnh đất giáp ranh giữa Long quốc và nước Nam Ngư.
Chuyện điều tra vụ án bắt cóc quốc vương Cát Cát trước đó mà cô nhắc đến nhất định không đơn giản như vậy.
Phanh!
Đầu của một phóng viên đột nhiên nổ tung, đúng lúc chết ngay trước mặt Vương Băng Ngưng.
Hình ảnh đến đây thì ngưng hẳn.
Khóe mắt Lục Vân như muốn nứt ra.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!