Căn cứ Võ Minh khu Đông Hải, phòng hội nghị. Một hội nghị bàn tròn đang được tiến hành.
Minh chủ Cố Trường Hưng nói: “Lạc minh chủ, chúng ta đã hiểu đại khái tình huống về tội phạm truy nã này, hắn là người biến dị, độ nguy hiểm thuộc cấp S, sau khi chạy trốn từ khu Hoa Trung các cô tới khu Đông Hải thì liên tục giết hại ba người, thân thể ba nạn nhân đều bị xé thành mảnh nhỏ, chỉ còn cái đầu còn hoàn chỉnh.”
Đối diện anh ấy có một cô gái mặt mộc ngồi ngay ngắn.
Cô không trang điểm nhưng không ảnh hưởng đến dung nhan tuyệt sắc của mình, mặc dù đang ngồi nhưng vẫn có thể lập tức nhìn ra tỉ lệ dáng người của cô rất hoàn mỹ, từ bộ ngực sữa đến vòng eo liễu, lại đến hai chiếc đùi khép lại dưới bàn, mỗi bộ phận đều hết sức cân đối.
Cô gái này chính là chị bảy của Lục Vân - Lạc Ly.
Chỉ thấy vẻ mặt cô rất nặng nề, nhíu chặt mày liễu, xoa xoa giữa mày và nói: “Thủ đoạn của tội phạm truy nã lần này rất hung tàn, không bắt được hăn ở khu Hoa Trung là do tôi thất trách.”
Cố Trường Hưng nói: “Chúng ta sẽ dùng hết toàn lực trợ giúp Lạc minh chủ bắt lấy hung đồ, căn cứ vào chấp pháp giả phía dưới báo cáo, cơ bản đã khoá lại khu vực mà hung đồ có khả năng hoạt động, sắp bắt giữ hắn về điều tra rồi”
Lạc Ly thở dài và nói: “Hy vọng như thế đi, chỉ mong đừng xuất hiện nạn nhân nào nữa.”
Hội nghị tiến hành được một nửa thì một người đàn ông chừng năm mươi tuổi đột nhiên đứng lên và nói: “Xin lỗi, minh chủ, Lạc minh chủ, tôi đi ra ngoài nghe điện thoại.”
Cố Trường Hưng gật gật đầu.
Ông ta bước nhanh rời khỏi phòng hội nghị, đi ra hành lang bên ngoài rồi nhấn nút nghe: “Tôi đang mở họp, anh gọi điện thoại đến vào lúc này là có chuyện gì?”
Giọng nói ông ta rất nghiêm túc.