“Ha ha. chắc chắn ông ta từ nơi khác tới. Ở Giang Thành này, có ai mà không biết Lục thần y của chúng ta là thầy của ông Dư. Có thể nhận được lời khuyên của Lục thần y thì ông nên vui mới phải chứ!”
“ Đúng thế, bình thường chúng ta muốn gặp mặt Lục thần y cũng không được. Mãi cho đến hôm nay Lục thần y mới tới đây được 1 lần mà ông lại bảo người ta là tên học việc, đúng là nực cười.”
Nghe thấy những lời chế giễu của những bệnh nhân xung quanh mình, Thẩm Kim Hoa hoàn toàn choáng váng.
Lục thần y?
Thầy của ông Dư?
Chính là cậu ta?
Thẩm Kim Hoa không thể tin nổi.
Ông ta cứ tưởng thầy của Dư Hồng Văn là một ông cụ đức cao vọng trọng, thật không ngờ người đó lại còn trẻ như vậy!
Nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của Dư Hồng Văn, Thẩm
Kim Hoa biết đây nhất định không phải là nói đùa. Ô
Ông ta vội vàng đứng dậy nói: “Lục thần y, tôi xin lỗi. Vì vừa rồi không
biết thân phận của cậu nên tôi đã vô tình xúc phạm đến cậu.”
Lục Vân khoát tay nói: “Không sao đâu, người không biết không có tội.”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!