"Không cần tảm rửa, tôi cũng không ghét bỏ chị có mồ hôi.” Mạc Phàm läc đầu bất đắc dĩ:
“Còn nữa, nếu chị đang tắm mà bị đau dữ dội, ngất đi, tôi có nên xông vào không?”
Cơ Ngưng Vũ không biết nên đáp lại thế nào. Câu này của Mạc Phàm quá ái muội. Giống như đùa, lại như hỏi thật.
Cô nghĩ một chút, vân là quay lưng lại, chậm rãi cởi nút áo.
Một nút, hai nút..
Cứ mỗi lần cởi một nút, không khí trong phòng lại yên tĩnh hơn một phần.
Rốt cục, Cơ Ngưng Vũ cởi xong hết nút áo, nhẹ nhàng cởi áo ra, quần cũng kéo xuống thật sâu.
Chiếc cổ mảnh khảnh và bờ vai trắng nõn bắt đầu lộ ra trước mắt Mạc Phàm.
Cơ Ngưng Vũ quay người lại, nhưng hai tay vẫn không tự nhiên mà che ngực.
"Đừng khẩn trương như vậy, bộ dáng này của chị cũng đâu phải khỏa thân. Đi biển, áo tắm nào cũng sẽ ít hơn cái này”
"Ừ.." Cơ Ngưng Vũ buông tay ra.
Vải trước ngực không che được hai ngọn đồi tuyết kia, quả thực như muốn nhảy ra ngoài.
Cơ Ngưng Vũ đi đến bên giường lớn, năm trên đó.
Mạc Phàm dù hơi mất bình tĩnh, ánh mắt cũng chỉ đảo. qua, không có dừng lại nhiều. Sau đó lại nhìn vào mép quần của cô.
Quần đã được kéo xuống thấp, lộ ra vết sẹo, Mạc. Phàm có thể nhìn vô cùng cẩn thận.
Hắn vươn tay ra, lòng bàn tay dán vào bụng bằng phẳng trơn bóng tinh tế, bao phủ vết sẹo kia.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!