“Tiêu Viễn nhếch môi, gọi vài nhân viên bảo. vệ đến rồi rì rầm vài câu.
“Rõ, trưởng phòng Tiêu!”
Mấy nhân viên đó vội vàng gật đầu, rồi cảm đầu cảm cổ chạy ra ngoài.
“Đồng Nhan, đi thôi, chúng ta ra ngoài xem.”
“Được, trưởng phòng Tiêu.”
"Tiêu Viễn dẫn Đồng Nhan ra khỏi bộ phận an ninh, đi xuống sảnh tầng dưới, chỉ thấy các ứng viên đang tụm ba tụm năm nói chuyện với nhau.
Anh liếc nhìn thì thấy đúng là có khá nhiều gã công tử bột, ai nấy đều có da thịt mịn màng, đang nói cười lớn tiếng, còn bình luận liên tục về các nữ nhân viên công sở xinh đẹp đi ngang qua.
Tiêu Viễn nhìn thấy cảnh này thì cười khẩy trong lòng, cứ cười đi, một lát nữa mấy người sẽ khóc ngất!
“Xin chào người đẹp, chúng ta làm quen với nhau nhat Tôi tên là Khưu Đạt Tư...”
Đột nhiên, một thiếu niên mặt mày tô son trát phấn đi đến trước mặt Đồng Nhan, ánh mắt sáng rực như thể vừa tìm ra một châu lục mới.
“Xin chào.”
Mặc dù không muốn để ý người này nhưng vì phép lịch sự, Đồng Nhan vẫn gật đầu mỉm cười
“Người đẹp, cô ở bộ phận nào vậy? Tôi sẽ vào bộ phận an ninh, tới lúc đó chúng ta sẽ trở
thành đồng ng .... Trưa nay chúng ta ăn cơm cùng nhau nhé? Nào, bắt tay...”
Thiếu niên ấy thấy Đồng Nhan mỉm cười với mình, lập tức thấy có triển vọng, thầm nghĩ vận may của mình quá tốt, mới tới đã gặp được Đồng. Nhan có bộ ngực khủng rồi!
Đồng Nhan vẫn đang do dự xem có nên bắt tay với người này không, Tiêu Viễn đã lên tiếng.
“Ha ha, xin chào, hy vọng chúng ta sẽ trở thành đồng nghiệp, còn ăn cơm thì miễn.”
"Tiêu Viễn cười, bắt lấy tay Khưu Đạt Tư, còn dùng một chút lực nữa.
“Ui da... mày buông tay ra coil”
Khưu Đạt Tư phát ra tiếng kêu đau đớn, muốn hất tay Tiêu Viễn ra nhưng lại phát hiện cánh tay ấy như một cái kìm.
Tiêu Viễn mỉm cười, buông lòng tay Khưu Đạt Tư ra, thầm cười khẩy, mẹ mày, dám ở trước mặt anh đây tán gái hả, ăn gan hùm mật gấu rồi sao?
Tiếng kêu đau đớn của Khưu Đạt Tư đã thu hút sự chú ý của rất nhiều người, họ vội vàng nhìn sang.
Vài thanh niên có mối quan hệ tốt với Khưu Đạt Tư đều tụ tập lại xung quanh, nhìn chãm chăm Tiêu Viễn băng ánh mắt hung dữ.
“Ha ha, các người đến đây để xin làm bảo vệ sao? Tôi xin tự giới thiệu, tôi là trưởng phòng của bộ phận an ninh, đồng thời cũng là người phỏng vấn buổi tuyển dụng hôm nay, Tiêu Viễn”
"Tiêu Viễn nhìn các thanh niên, cười híp mắt nói.
Nghe thấy câu này của Tiêu Viễn, các thanh niên đó đều ngẩn người ra. Trưởng phòng? Người phỏng vấn?
Ngay cả Khưu Đạt Tư đang xoa tay đau cũng phải nuốt những câu chửi rủa vào lại bụng.
Nếu bình thường, họ sẽ không coi người đứng đầu bộ phận an ninh ra gì, nhưng hôm nay lại không thể như thế được, chưa nghe người ta nói hả, người ta là người phỏng vấn đó... Còn nữa, cho dù mày có vào công ty để tán gái thì mày vẫn sẽ ở dưới trướng người ta mấy ngày. trời!
“Thì ra là trưởng phòng Tiêu, xin chào, xin chào ạ!” Khưu Đạt Tư thay đổi vẻ mặt, cố nở nụ cười sau đó nhỏ giọng nói: “Trưởng phòng Tiêu, mấy anh em bọn tôi đến đây để xin ứng tuyển, hy vọng một lát nữa có thể đậu... Tối nay, chúng tôi muốn mời trưởng phòng Tiêu một chầu xả láng có được không ạ?”
“Đúng đó đúng đó, trưởng phòng Tiêu, anh em bọn tôi đều trông cậy vào anh! Thêm một thanh niên khác nhìn Đồng Nhan bằng ánh mắt thèm muốn, sau đó cười nói
"Tiêu Viễn nhìn thấy người này, nhếch môi lên: “Ha ha, được được, tôi tin tưởng vào năng lực của các người...”
Nhóm thanh niên nghe thấy thế thì thâm nghĩ ok rồi, người phỏng vấn đã nói thế thì đã có. thể vào công ty rồi!
“Trưởng phòng Tiêu, vậy chúng tôi không làm phiền trưởng phòng Tiêu nữa, hẹn tối gặp!”