Sau khi tức giận chửi bới, Doãn Hạ nhìn khúc cua thứ tư hiểm trở phía trước, rất không cam tâm mà đạp. phanh!
Tuy rằng cậu ta cũng muốn học theo Tiêu Viễn, không giảm tốc độ, sau đó dùng một cú cua tuyệt đẹp vượt qua khúc cua, nhưng cậu ta không có can đảm để làm, đây cũng phải là một trò chơi đua xe trên máy tính, chết rồi thì làm sao mà chơi tiếp được!
Tuy rằng cậu ta thích đua xe, thích chơi mạo hiểm, nhưng lại không muốn chết, mạng chỉ có một cái, vẫn nên cẩn thận một chút thì hơn!
Trong lúc ngây người, xe của cậu ta suýt chút nữa thì đâm thắng xuống khúc cua thứ tư, cậu ta sợ tới mức. đổ mồ hôi lạnh, lúc cậu ta chật vật vượt qua khúc cua thì
lập tức mất bình tĩnh, mệt mỏi, chiếc Maserati biến mất rồi...
Dưới chân núi, mấy thanh niên ban đầu đang lười biếng dựa trên siêu xe, lúc này đều đứng thẳng người lên, trừng lớn mắt nhìn bóng đen bay nhanh như gió trên Cửu Long Bàn... Bóng đen này như một tia chớp đen, tốc độ gần như đã đạt tới tối đa...
“Mẹ kiếp, tên này đúng là một cao thủi” “Mẹ nó, nếu không phải cao thủ thì hắn sẽ không đề nghị đua xe với thằng Doãn đâu... Đúng là bị chó lừa, giả heo ăn thịt cháu hổi”
“Tại sao tôi lại cảm thấy tốc độ xe của hắn còn nhanh hơn cả anh họ thằng Doãn nhị không? Nhìn xem hẳn có thể phá kỷ lục được không!”
Vừa rồi có ai nhớ
“Xong đời rồi, anh Doãn thua chắc rồi, mong bóng ma tâm lý của anh Doãn...”
Sau khi trợn mắt há mồm, nhóm thanh niên mồm năm miệng bảy thảo luận sôi nổi, có người khiếp sợ, có người tức giận cũng có người vui sướng khi thấy người khác gặp họa...
Trên chiếc Maserati, vẻ mặt Tô Tiểu Manh trắng bệch ra, nhưng so với sự sợ hãi trước đó, cô ấy đã dần trở nên quen thuộc, thậm chí trong mắt còn lóe lên một †ia hưng phấn, đây là sự vui sướng tột độ sao?
Một lực đẩy mạnh vào lưng khiến cô ấy cảm thấy như mình đang bay, đặc biệt là khi tới khúc cua, cảm giác hãi hùng khiếp vía này càng làm cho cô ấy thấy kích thích lạ thường...
Nghe thấy bên ghế phó lái thỉnh thoảng phát ra tiếng thét chói tai, Tiêu Viễn nhìn Tô Tiểu Manh qua khóe mắt, thấy cảnh này, anh không khỏi buồn bực, mẹ nó, không phải con nhóc này nghĩ đây là tàu lượn siêu tốc đó chứ? Đến mức sự phấn khích hiện rõ lên trên mặt như vậy sao?
Vốn dĩ, anh còn định hù dọa Tô Tiểu Manh để sau này cô ấy đừng đua xe với người khác nữa, dù sao thì trò này cũng rất nguy hiểm... Nhưng bây giờ xem ra lại biến khéo thành vụng rồi!
“Chết tiệt! Lại gặp khó khăn rồi đây!” Tiêu Viễn nghĩ thầm trong lòng, đột nhiên đạp chân ga, kim đồng hồ đong đưa mãi cho đến khi đạt tới tốc độ tối đa.
"A...
Tô Tiểu Manh nhìn vách đá phía trước ngày càng tới gần, phát ra một tiếng thét chói tai, đồng thời cơ thể mềm mại cũng trở nên căng thẳng, mạnh mẽ bám chặt vào ghế ngồi, sắp va vào rồi, va vào rồi...
Ngay lúc chiếc Maserati sắp va vào vách đá, Tiêu Viễn nhanh chóng đạp phanh, thân xe đột nhiên run lên vài cái, sau đó dùng một góc độ đáng sợ vượt qua vòng thứ chín... Mà khoảng cách giữa đuôi xe và vách đã chỉ cách chưa tới 5cml
Hù
Ngay cả chính Tiêu Viễn cũng thở phào một hơi, dù sao đây cũng là lần đầu tiên anh chạy xe ở Cửu Long Bàn, tất cả đều dựa vào khả năng quan sát và phán đoán nhạy bén của anh, thiếu một chút nữa thôi là có thể xe nát người chết tươi!
Còn Tô Tiểu Manh lại càng hoảng sợ, nằm liệt trên ghế, thở hổn hển, vừa rồi cô ấy cảm thấy như mình sắp chết đến nơi, chỉ thiếu chút nữa thôi là cô sẽ phải cúi chào thế giới xinh đẹp và người chị gái thân yêu rồi...
Đến khi Tô Tiểu Manh phản ứng lại được, chiếc.
Maserati đã tới đỉnh núi Cửu Long Bàn, Tiêu Viễn nháy đèn pha, sau đó quay đầu xuống núi.
“Anh... hồi nãy anh điên rồi sao?”
Tô Tiêu Manh yếu ớt siết chặt nắm đấm, trừng mắt hét lên với Tiêu Viễn.
“Ha ha, sợ rồi sao?”
Tiêu Viễn cười nhạt, có thể dọa được cô nàng này là tốt rồi.
Ngay lúc Tô Tiểu Manh đang định nói gì đó, lại thấy chiếc BMW M5 của Doãn Hạ lái tới đây, qua kính chắn gió, cô ấy có thể nhìn thấy rõ ràng vẻ mặt tối sầm lại của tên này, điều này làm cho tâm trạng của cô ấy vui hơn rất nhiều.
Khi hai chiếc xe lướt qua nhau, cô ấy hạ cửa sổ xe xuống, thò ra bàn tay trắng nõn, giơ ngón giữa về phía Doãn Hạ, tỏ vẻ khiêu khích.
Tiếng thắng xe chói tai vang lên, chiếc BMW M5 dừng lại, Doãn Hạ quay đầu nhìn chiếc Maserati đi xa, vẻ mặt vô cùng khó coi, tên khốn nạn đáng chết!
Cậu ta suy nghĩ một hồi, quay đầu xe xuống núi, dù sao cũng thua rồi, tiếp tục đi lên cũng không có ý nghĩa gì.
Hai chiếc xe một trước một sau đi xuống núi, mấy tên thanh niên xông tới.
“Doãn Hạ, cậu thua rồi!”
Tô Tiểu Manh bước xuống xe, nhìn Doãn Hạ, đắc ý nói.
“Tôi đã cược thì sẽ chịu thua, ván cược lần trước không tính!”
Tuy rằng Doãn Hạ không cam tâm, nhưng vẫn nghiến răng nói.
“Haiz, sau ván cược này cậu không được còn dây dưa gì với tôi nữa!”
“Thích một người, có gì sai sao? Trước đây, không phải cậu cũng không giữ lời hứa sao?”
Tô Tiểu Manh há hốc mồm, không biết nên trả lời như thế nào, dù sao trước đây quả thật cô ấy đã không trung thực.
“Thích một người không sai, nhưng tôi hy vọng cậu không nên dây dưa quá mức... Cô ấy, đã có bạn trai rồi!” Tiêu Viễn bước xuống xe, trầm giọng nói.
“Tên kia, anh nói cái gì thế?”
Một thanh niên cầm thanh sắt to bằng ngón cái chỉ vào Tiêu Viễn, gào lên.
Tiêu Viễn nhíu mày, duỗi tay đoạt lấy thanh sắt, không đợi những thanh niên khác kịp làm gì, thanh sắt đã bị anh dùng sức bẻ cong.
Cảnh này khiến cho tất cả đám thanh niên đều mở to hai mắt nhìn, những lời thô tục tới bên miệng đành phải nuốt xuống, bước chân cũng đột ngột dừng lại.
“Vừa rồi, bạn gái tôi nói, tính cách của tôi rất không tốt... Tôi không muốn so đo với mấy tên nhóc các cậu, nhưng cũng đừng quá đáng, nếu không...” Đôi tay Tiêu Viễn lại dùng sức, thanh sắt hoàn toàn cong lại: “Đây, chính là kết cục.”
Đám người Doãn Hạ thật sự bị chấn động, tên này phải khỏe tới mức nào mới có thể bẻ một thanh sắt thành ra như vậy chứ!
“Tiểu Manh, lên xe, chúng ta đi thôi!”
Tiêu Viễn ném thanh sắt xuống, hô lên với Tô Tiểu Manh cũng đang bị chấn động rồi quay trở lại xe.
“A, được.”
Tô Tiểu Manh khó có thể làm trái ý anh, gật đầu, ngồi vào trong xe.
Nhìn chiếc Maserati xa dần, đám người Doãn Hạ mới khôi phục lại tinh thần, bọn họ không hẹn mà cùng nhìn về phía thanh sắt cong queo dưới đất, toát mồ hôi lạnh.
“Mẹ nó, tên này là người sao?” Có thanh niên không nhịn được nói.
“Cũng chẳng có gì, vệ sĩ nhà tôi cũng làm được!”
Doãn Hạ đơ ra, cậu ta cảm thấy vừa rồi mình hơi mất mặt, làm sao có thể bị Tiêu Viễn làm cho chấn động được chứ! Nhưng mà cậu ta lại thầm cảm thấy may mắn, may mà mình không ra tay, nếu không mấy người bọn họ thật sự không đủ tàn nhẫn!
“Doãn, bây giờ cậu định làm thế nào? Từ bỏ Tô Tiểu Manh sao?” Một thanh niên cao gầy đứng bên cạnh hỏi.
“Từ bỏ? Hứ, thứ mà Doãn Hạ này muốn có, thì nhất định phải có được!” Doãn Hạ nheo mắt: “Tô Tiểu Manh, tôi chốt chắc rồi!"
“Doãn, cậu đừng ngang bướng nữa, Tô Tiểu Manh không dễ chọc như vậy đâu, danh tiếng của Tô Nhị Nương không phải là đùa đâu!”
“Tô Nhị Nương? Dù không dễ chọc nhưng cũng chỉ là một đứa con gái! Nếu đã là con gái, thì chỉ có con trai mới cưỡi được!” Doãn Hạ lạnh lùng cười vài tiếng: “Lý, bảo anh cậu tra xem tên này rốt cuộc có lai lịch như thế nào, tôi muốn khiến hắn phải trả giá đắt!”
“Được!”
“Doãn, không phải cậu muốn cưỡi Tô Tiểu Manh sao? Tôi có cách, cậu có muốn nghe thử không?”
“Cách gì?
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!