Bụp, bụp, bụp!
Tiếng nằm đấm va chạm cơ thể trong phòng tập vang lên, thỉnh thoảng còn xen lẫn vài tiếng kêu gào thảm thiết!
Lưu Đại Khuê chống đỡ cơ thể mệt mỏi đến cực độ, đấm ra một cú tranh thủ nhanh chóng kết thúc trận chiến khiến hắn chán nản tới mức hộc máu này!
Dưới sự giám sát của Tiêu Viễn, mấy thanh niên không dám buông tay, đừng nói dừng toàn lực, bảy tám phần lực cũng phải dùng, hai người đánh tới đánh lui, chiến đấu rất kịch liệt!
Bốp.
Lưu Đại Khuê lãnh một cú trên mặt, hẳn đau đớn nhếch mép, vung tay đấm một quyền khiến anh chàng đánh hắn ngã xuống đất.
Ba phút trôi qua, tất cả các thanh niên đều năm trên mặt đất, mặt mũi không bầm dập thì cũng là bị đấm khắp người, toàn thân đau nhức!
Còn Lưu Đại Khuê cũng không khá hơn là bao, hẳn ngồi phệt xuống đất thở hồng hộc, hốc mắt có một vết bầm tím, nhìn trông rất đau đớn!
Bộp bộp bộp!
Tiêu Viễn vỗ tay, cười tửm tỉm: “Không hổ là xuất thân từ bộ đội đặc chủng, quả thật rất tuyệt vời! Chủ quản Lưu, chúc mừng anh đã vượt qua sát hạch! Còn những người khác, rất xin lỗi, các người phải rời khỏi công ty, lát nữa tới bộ phận nhân sự: làm thủ tục từ chức đi”.
Vẻ mặt đám người Lưu Đại Khuê hoàn toàn thay đổi, tên này thật sự đang nghiêm túc sao?
“Được rồi, những người khác, thực chiến theo cặp, tập luyện một chút để tôi xem thực lực của các người! Nhớ kỹ, chúng ta không có thù oán gì, chỉ dừng lại ở đó thôi!” Tiêu Viễn không để ý tới đám người Lưu Đại Khuê, quay đầu lại nói với những bảo vệ còn lại.
“Vâng!”
“.” Sắc mặt đám người Lưu Đại Khuê đều tái mét lại, mẹ nó, vừa rồi tại sao không cho chúng tôi dừng lại ở đó chứ!
Sau khi huấn luyện, Tiêu Viễn đã có những hiểu biết sơ bộ về những người trong bộ phận an ninh, cũng nhớ rõ tên từng người, đây xem như là bước đầu tiên anh chính thức gia nhập bộ phận an ninh!
Sau một thời gian nghỉ ngơi, vài người anh em của Lưu Đại Khuê lê lết cơ thể mệt mỏi, rời khỏi phòng tập, tới bộ phận. nhân sự làm thủ tục.
Nói thật, bọn họ hoàn toàn không muốn rời đi, tiền lương của công ty rất cao, phúc lợi cũng tốt, bình thường rất nhiều người muốn vào cũng không được, bây giờ bọn họ lại bị đuổi đi!
“Yên tâm đi, tôi sẽ đưa các cậu trở về lần nữa!” Lúc sắp đi, Lưu Đại Khuê đưa ra lời đảm bảo cho bọn họ!
Không đợi mọi người quay về bộ phận an ninh, một nhóm bảo vệ khác đã tới!
Thông qua sự hiểu biết vừa rồi, Tiêu Viễn đã biết ai là đàn em của Lưu Đại Khuê!
Vậy nên, anh cũng lười giấu giếm, không hề khách sáo mà chỉ đích thân đàn em của Lưu Đại Khuê bảo bọn họ nhận những bài khảo sát “không giống ai”!
“Chủ quản Lưu, tôi nghe nói thực lực của mấy người này cũng không tệ, hay là anh ở lại luyệ p với bọn họ đi?” Tiêu Viễn nhìn về phía Lưu Đại Khuê, cười nham hiểm.
Trong lòng Lưu Đại Khuê khẽ run lên, làm sao, toàn thân hẳn đã nhữn ra rồi, lại muốn tới tiếp ư?
Không đợi Lưu Đại Khuê kịp hé răng, Tiêu Viễn trầm giọng nói: “Vẫn là quy tắc vừa nãy, ai thua thì rời khỏi công ty!”
“Tiêu Viễn, cậu đang cố tình nhãm vào tôi!" Lưu Đại Khuê cuối cùng cũng không nhịn được, tức giận nói!
Tiêu Viễn nhếch mép, cười: “Đúng vậy, anh có thể làm gì được tôi nào?”
“Cậu... rốt cuộc cậu muốn làm sao? Công ty này có tổng cộng hơn hai mươi bảo vệ, bây giờ cậu định đuổi một nửa đi sao? Chuyện này, tôi sẽ tới tìm sếp Tôi!”
“Ha ha, không cần phiền anh, bây giờ tôi sẽ gọi điện cho. sếp Tô hỏi cô ấy xem có thể đuổi hay không ngay bây giờ!” Tiêu Viễn nói xong, gọi điện thoại cho Tô Ngọc.
Lưu Đại Khuê không nói gì, cũng không biết là do mệt hay tức mà cả người hắn đều run lên.
“Alo, Tiêu Viễn, có chuyện gì?” Giọng Tô Ngọc vang lên.
Tiêu Viễn bật loa ngoài, cười nói: “Sếp Tô, tôi đuổi mất một nửa số người của bộ phận an ninh rồi, không có vấn đề gì chứ?”
“Nhiều vậy sao?” Tô Ngọc hơi ngạc nhiên.
“Phải, không phá đi thì không xây được, phải phá rồi mới xây!"
“Được, vậy anh làm đi! Tôi còn đang bận, lát nữa rồi nói saul”
“Được, đợi tôi xử lý xong chuyện bên này sẽ tới văn phòng †ìm cô”. Tiêu Viễn nói xong, cúp máy, còn ra vẻ thị uy mà quơ quơ điện thoại trước mặt Lưu Đại Khuê: “Chủ quản Lưu, nghe thấy không?”
Lưu Đại Khuê trừng mắt nhìn Tiêu Viễn, vẻ mặt không cam tâm, nếu mấy người này lại bị đuổi, vậy bạn tâm giao ở bộ phận an ninh của anh sẽ không còn nữa!
“Được rồi, bây giờ bắt đầu đi!” Tiêu Viễn chẳng thèm để ý biểu cảm của Lưu Đại Khuê, lớn tiếng nói.
Vẻ mặt Lưu Đại Khuê thay đổi, trầm giọng nói: “Cậu Trần, mấy người các cậu chủ động từ chức đi!”
Tiêu Viễn hơi kinh ngạc, tên Lưu Đại Khuê này vẫn còn có chút lí trí đấy!
“Tiêu Viễn, bây giờ bọn họ từ chức rồi, không cần phải khảo sát nữa chứ?” Lưu Đại Khuê nghiến răng nói.
“Ha ha, đương nhiên không cần, những người từ chức đi làm thủ tục đi!” Tiêu Viễn vung tay, người trong bộ phận an ninh bị đuổi gần một nửa!
Những bảo vệ còn lại trong lúc vui mừng thầm lẩm bẩm, trưởng phòng mới này trông khá dễ nói chuyện, nhưng chắc chản là một nhân vật cực kỳ tàn nhẫn, sau này nhất định không được rơi vào trong tay anh! Nếu không, bản thân chết như thế nào cũng chẳng hay!
Trở lại bộ phận an ninh, trước tiên, Tiêu Viễn gọi Định Lực vào văn phòng của mình, hai người lẩm bẩm một lúc rồi triệu tập những bảo vệ còn lại vào họp!
Trong cuộc họp, Tiêu Viễn chia mười mấy người bảo vệ còn lại thành hai tổ, tổ thứ nhất do Lưu Đại Khuê phụ trách, tổ thứ hai do Đinh Lực phụ trách!
Lúc Lưu Đại Khuê nghe xong, hẳn tức đến nổi suýt nhảy lên ghế, nếu làm theo sắp xếp của Tiêu Viễn, vậy thì chức chủ quản an ninh của hắn chỉ tồn tại trên danh nghĩa, ngang hàng với tổ trưởng!
Điều làm hẳn không thể chấp nhận được chính là, tên Đinh Lực này là người nhát gan bất tài, thế mà lại muốn đứng chung hàng với hẳn!
“Chủ quản Lưu, bây giờ người trong bộ phận an ninh rất ít, trước tiên anh hãy quản lý một tổ, đợi mấy ngày nữa thông báo tuyển dụng thì sẽ sắp xếp lại công việc của anh”. Tiêu Viễn nhìn vẻ mặt khó coi của Lưu Đại Khuê, cười nói.
Lưu Đại Khuê nghiến răng, đè nén lửa giận trong lòng, không nói gì.
Sau khi tan họp, Tiêu Viễn rời khỏi bộ phận an ninh, anh tới thương lượng với Tô Ngọc chuyện tiếp tục thông báo tuyển dụng!
Sau khi Tiêu Viễn rời đi, Lưu Đại Khuê trở lại văn phòng của mình, tiếp tục gọi điện thoại cho Nhậm Khôn.
“Anh Lưu, chuyện gì vậy?”
“Cậu Nhậm, bây giờ Tiêu Viễn đang ở công ty, cậu mau phái cao thủ tới đây đi!” Nghe thấy giọng nói của Nhậm Khôn, Lưu Đại Khuê kích động tới mức suýt nữa rơi nước mắt.
“Anh Lưu, hai cao thủ kia tới tỉnh lân cận làm việc với bố tôi rồi, phải hai ba hôm nữa mới về được!”
“Cái gì? Hai ba hôm? Lưu Đại Khuê nóng nảy, đừng nói là hai ba hôm, bây giờ đến cả hai ba tiếng hắn cũng không chờ nổi!
“Ừ, lúc bọn họ trở về, tôi sẽ dẫn bọn họ qua... Dù sao Tiêu Viễn làm vệ sĩ cho Tô Ngọc, không chạy được nên hai ba ngày tới cũng không cần gấp”.
"Nhưng..”
“Được rồi, Anh Lưu, không nói nữa, tôi vừa mới hẹn hò, bây giờ phải làm việc quan trọng rồi!” Nhậm Khôn nói xong, tắt máy.
“Alo? Alo, này? Mẹ nó, chỉ biết chơi gái, tên khốn kiếp này quả nhiên không đáng tin cậy!”
Lưu Đại Khuê tức giận chửi bới, Nhậm Khôn có thể chờ, nhưng hắn không chờ được, một là không thể nuốt trôi cục tức này, hai là hẳn có cảm giác không lành!
“Tên khốn, thật sự cho rằng ông đây dễ bắt nạt sao? Bây giờ tôi sẽ tìm người đối phó cậu! Còn cả Tô Ngọc nữa, không cho tôi làm trưởng phòng đúng không? Tôi sẽ làm cho cô biết, ngoại trừ Lưu Đại Khuê này ra, không ai trong bộ phận an ninh này có thể làm nên trò trống gì cả!” Vẻ mặt Lưu Đại Khuê trở nên dữ tợn, hẳn cầm điện thoại lên, bấm một dấy số.
Trong văn phòng tổng giám đốc, Tiêu Viễn nói chuyện của bộ phận an ninh với Tô Ngọc.
'Tô Ngọc nghe Tiêu Viễn nói xong, suy nghĩ một hồi, hỏi: “Tiếp theo anh định làm thế nào?”
“Tiếp tục thông báo tuyển dụng bảo vệ!”
“Chuyện này không thành vấn đề, tôi có thể bảo bộ phận nhân sự phối hợp với anh!” Tô Ngọc gật đầu: “Bây giờ Lưu Đại Khuê có động thái gì?”
“Ha ha, sếp Tô, nếu cô đã hạ quyết tâm chỉnh đốn bộ phận an ninh, cần gì phải để ý tới động thái của Lưu Đại Khuê? Dù hẳn có muốn giết người thì cũng phải xem đao của hắn có đủ nhanh hay không đãi”
“Tôi nghe nói Lưu Đại Khuê có quan hệ với bọn xã hội đen...”
“Xã hội đen? Ha ha”. Tiêu Viễn lạnh lùng hừ một tiếng, sát thủ, lính đánh thuê chết trong tay anh nhiều vô số, chẳng sẽ
còn sợ xã hội đen sao?
Hai người đang nói chuyện, tiếng gõ cửa vang lên, Tân Lan bước vào.
Đầu tiên, cô ta nhìn Tiêu Viễn, sau đó nhìn về phía Tô Ngọc: “Sếp Tô, người của Phi Ưng Bang tới thu phí bảo kê!”
Vẻ mặt Tô Ngọc thay đổi, quả nhiên là vẫn tới!
“Phi Ưng Bang là sao?” Tiêu Viễn tò mò hỏi.
“Phi Ưng Bang là băng nhóm ở khu vực phía Nam, tuy rằng không phải mạnh nhất, nhưng cũng không yếu, dù xét trên toàn bộ Long Hải thì cũng thuộc thế lực mạnh thứ hai!” Tân Lan giải
thích.
Tiêu Viễn nhướng mày, hiểu rõ: “Là chỗ dựa của Lưu Đại Khuê sao?”
“Ừm, cũng có thể nói như vậy!”
“Vậy chuyện bọn họ thu phí bảo kê là sao?”
“Khu vực này là địa bàn của Phi Ưng Bang, ngoại trừ một số công ty hùng mạnh ra, bất kể là mở quán, mở cửa hàng, mở
công ty cũng đều phải nộp phí bảo kê...”
Nghe được lời này, vẻ mặt Tiêu Viễn trở nên rất kỳ quái, xã hội đen ở thành phố Long Hải đều kiêu ngạo như vậy sao?
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!