Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Bình Vương Thần Cấp - Lâm Trạch (FULL)

 

 

             Đối mặt với Lâm Phi như vậy, Giám đốc Hoàng thật sự không biết phải làm sao.  

             “Đó là lỗi của tôi.” Giám đốc Hoàng lớn tiếng nói.  

             “Là tôi sai, ông không sai.” Lâm Phi phản bác.  

             “Đó là lỗi của tôi, đừng giành với tôi mà.” Giám đốc Hoàng lại lớn tiếng nói, theo ý của Từ Vân Sơn, điều ông ta nên làm bây giờ có lẽ là nhận được sự tha thứ của Lâm Phi.  

             Lâm Phi kiềm không được nhìn chằm chằm Giám đốc Hoàng, nói: “Sao ông lại thích nhận vơ lỗi chẳng phải do mình vậy? Xin lỗi gì chứ, tôi mới là người sai.”  

             Những người xung quanh nhìn thấy cảnh này đều sửng sốt, Lâm Phi dường như không phải đang cố ý tỏ ra kiêu ngạo. Từ Vân Sơn không khỏi giật giật khóe miệng, Lâm Phi này là ai? Cậu ta muốn làm gì? Mỗi lần bất kể làm gì cậu ta đều không giống người bình thường.  

             Giám đốc Hoàng lúc này đang rất lo lắng, ông ta chưa từng nghĩ rằng mình thừa nhận sai lầm lại có người tranh giành.  

             Cuối cùng, Lâm Phi không “đấu” lại Giám đốc Hoàng, anh chỉ có thể để ông ta nhận lỗi việc đó. Điều này khiến Lâm Phi rất tức giận, trước khi rời đi, anh lạnh lùng trừng mắt nhìn Giám đốc Hoàng, nói: “Nhớ lấy, người lần sau làm sai sẽ là tôi.” Lâm Phi rời đi và ăn tối cùng Smith.  

             Sau đó, những người còn lại ở đó ngây ra, đây là cái quái gì vậy?  

             Giọng điệu, biểu cảm khi nói chuyện của Lâm Phi thật khác thường.  

             Giám đốc Hoàng bối rối, không hiểu gì cả. Nhưng may mắn thay, sự việc lần này cũng xem như tạm kết thúc. Giám đốc Hoàng vốn tưởng rằng tiếp theo sẽ bị công ty trách phạt, nhưng sẽ không nghiêm trọng, cùng lắm thì bị giáng chức, lương thấp hơn, quyền lực ít hơn thôi. Không thành vấn đề, dù sao bản thân ông ta có quan hệ rộng, có năng lực, mọi thứ sẽ sớm trở lại như cũ.  

             Vì vậy, Giám đốc Hoàng không những không từ bỏ việc căm thù Lâm Phi. Ngược lại, ông ta còn bị ám ảnh bởi việc muốn loại bỏ Lâm Phi, sở dĩ ông ta bị trừng phạt đều là do Lâm Phi mà ra cả.  

             Lâm Phi đã đưa bốn người phụ nữ đến khách sạn nơi Smith đang ở. Mặc dù cảm thấy rất khó chịu khi ở cùng bốn người phụ nữ này, nhưng đây là bữa tối miễn phí, không ăn chùa không được.  

             Lần này không có ai mời rượu, quan trọng nhất là bốn người phụ nữ vừa nghe đến từ “đồ uống” lập tức đứng dậy, dù muốn quên đi chuyện đã xảy ra vài giờ trước, họ cũng sẽ không thể quên nó dễ dàng như vậy.  

             Không uống rượu, nội dung cuộc trò chuyện cũng đàng hoàng hơn một chút.  

             “Anh Lâm, hợp đồng tôi đưa cho anh là hợp đồng tự do, anh có thể đưa ra một số điều kiện mà anh muốn trong đó, tôi đã ký tên rồi. Nhưng tất nhiên, tôi vẫn hy vọng anh Lâm đây đừng làm quá.” Nói đến đây, Smith dừng lại, có chút xấu hổ nhìn Lâm Phi.  

             Lâm Phi xua tay nói: “Yên tâm, tôi không phải loại người đó.”  

             Nói xong, Lâm Phi lập tức nhìn Triệu Cẩn Du, nói: “Đưa hợp đồng cô mang theo đến đây, xem trong đó có gì. Cứ thử lừa Smith này đi, tên ngốc lắm tiền.”  

             Triệu Cẩn Du không khỏi lắc đầu, sau đó lấy hợp đồng ra, chỉ liếc nhìn mấy cái, đôi mắt của cô trợn to, thậm chí còn khó khăn nuốt khan.  

             Thật ra đó là một hợp đồng cho phép quyết định từ 100 triệu đến 1 tỷ, và nhiều điều khoản trong đó để trống, điều đó có nghĩa là Kiều Lan Nữ Nhân có thể tự mình điền vào.  

             Triệu Cẩn Du đã tiếp xúc với nhiều doanh nghiệp và ký không biết bao nhiêu hợp đồng, nhưng cô chưa bao giờ thấy hợp đồng nào như vậy, việc này cứ như là tặng không một tỷ cho Kiều Lan Nữ Nhân vậy.  

             Tổng giá trị của Kiều Lan Nữ Nhân thậm chí còn không đến một tỷ, nếu việc kinh doanh này hoàn thành, Kiều Lan Nữ Nhân chắc chắn sẽ tăng hai bậc liên tiếp.  

             Hiển nhiên, cuộc mua bán này chỉ cần Lâm Phi gật đầu sẽ thành công ngay.  

             Nghĩ tới đây, Triệu Cẩn Du không khỏi hít sâu một hơi, nhìn Lâm Phi. Kể từ thời điểm này, có thể nói Kiều Lan Nữ Nhân đã thành công chưa từng có, Lâm Phi thực sự đã làm được.  

             Triệu Cẩn Du nhớ rõ, khi Lâm Phi mới đến Kiều Lan Nữ Nhân, anh ấy trông giống như một cậu bé, và cô, Triệu Cẩn Du, đã trêu chọc anh ấy.  

             Cách đây không lâu, Lâm Phi đã trở thành Tổng giám đốc của Kiều Lan Nữ Nhân. Khi đó, Triệu Cẩn Du cảm thấy Kiều Lan Nữ Nhân không còn tương lai nữa.  

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!