Giang Khương cũng không cảm thấy bất ngờ với kết quả đạt thành hiệp nghị. Với thái độ nôn nóng của Lý Nguyên Bân lúc này, thời gian tuyệt đối không thể kéo dài quá lâu.
- Căn cứ theo yêu cầu của y sư Nguyên Bân, ngày mốt sẽ chính thức tiến vào phong động Long Sơn.
Từ Khải Liễu nghiêm nghị nhìn tất cả mọi người:
- Theo hiệp nghị, ông ấy chỉ dẫn theo một đội ngũ mười người tiến vào. Còn chúng ta, đại khái có thể phái ra đội ngũ ba mươi người.
- Căn cứ theo những tài liệu có liên quan đã được chỉnh sửa lại sáng nay, cùng với một số những tài liệu mà y sư Nguyên Bân chuyển sang, bên trong phong động Long Sơn đúng là rất nguy hiểm, có rất nhiều dị thú và độc trùng. Rất nhiều loại trước đây chưa từng thấy. Hơn nữa, súng và vũ khí nóng đều bị hạn chế bên trong.
- Vì thế, thành viên tham gia vào cũng không thể quá nhiều, chủ yếu chọn một số cao thủ Thiên giai của ngoại viện cùng với một số y sư của nội viện tham gia vào chuyến đi lần này.
Mọi người đều gật đầu, bày tỏ sự đồng ý. Nếu Lý Nguyên Bân chỉ dẫn theo có mười người, còn thành viên của Thiên Y Viện là ba mươi người, tất nhiên mọi người sẽ không có ý kiến.
- Bây giờ, ngoại viện đã tiến hành lựa chọn thành viên tham gia. Căn cứ theo tin tức của ban Tình báo ngoại viện và phân tích của Ủy viên thường vụ Giang Khương, bởi vì bên trong luôn tồn tại những nguy hiểm không thể biết trước, cho nên hành động lần này chủ yếu do ngoại viện phụ trách. Ngoại viện sẽ điều hai lăm người, nội viện điều năm người tham gia.
- Thành viên ngoại viện tham gia, ngoại trừ thực lực bản thân ra còn có năng lực nhận biết dược vật, năng lực sinh tồn. Trước mắt tạm định mười Thiên giai, mười lăm Địa giai.
- Thành viên nội viện tham gia, trừ việc phân tích nhận biết dược vật, năng lực cấp cứu ngoại thương, còn có thực lực cá nhân. Yêu cầu ít nhất là Địa giai. Bây giờ, Hội Đồng Viện đã đưa ra danh sách bảy người thích hợp. Xin mọi người cùng nhau thảo luận và sàng lọc.
Mọi người nhìn màn hình lớn sau lưng Từ Khải Liễu, trên đó có ghi tên của những thành viên tham gia. Những cái tên đó, mọi người trên căn bản đều quen thuộc. Thậm chí còn có một vị thành viên Hội Đồng Viện.
Những người này đều có sở trường trong việc phân tích dược vật và cấp cứu. Trong đó có hai người thực lực bản thân đạt đến Thiên giai. Năm người còn lại là Địa giai.
Muốn loại hai người trong số bảy người cũng không phải chuyện khó khăn gì. Mọi người chỉ thoáng thảo luận một chút liền đưa ra danh sách cuối cùng.
Nhưng lúc này, ánh mắt của Chu Hạo Bình lóe lên sự nghi hoặc, ngẩng đầu nhìn Từ Khải Liễu:
- Viện trưởng, lần này lĩnh đội bên ta là Trương y sư sao?
- Không, chúng ta phải cân nhắc thật kỹ thành viên lĩnh đội. Dù sao bên phía Tuyệt Y Đường là y sư Nguyên Bân lĩnh đội. Cho nên, bên phía Thiên Y Viện chúng ta phải do một vị Ủy viên thường vụ lĩnh đội.
Nghe Từ Khải Liễu nói xong, mọi người đều nhìn ba vị Ủy viên thường vụ còn lại, sau đó thì thầm bàn tán.
Nhìn biểu hiện của mọi người, Giang Khương hừ một tiếng. Hắn biết mấy lão đồng chí này khẳng định là không muốn hắn đi. Nhưng trong cuộc họp thường ủy vừa rồi, hắn đã câu thông với ba người Từ Khải Liễu. Chỉ cần không gặp phản đối quá lớn, việc hắn lĩnh đội cũng chẳng thành vấn đề.
Lúc này, y sư La Thiên Minh cũng không nhịn được nhìn Giang Khương một chút. Là sư phụ của Giang Khương, ông dĩ nhiên biết được suy nghĩ của hắn. Nhưng việc tiến vào phong động Long Sơn quá nguy hiểm, nói thật ông cũng không nguyện ý để đệ tử của mình mạo hiểm vào bên trong.
Nhưng trong tình huống này, mặc dù Giang Khương không phải là ứng cứ viên đầu tiên, nhưng tất sẽ là một trong những người được đề cử.
Từ Khải Liễu nhìn mọi người một chút, nói:
- Theo tình huống hiện tại, tôi và Mộc Dương không cách nào rời khỏi viện, nhất định phải trấn thủ ở viện. Cho nên, trước mắt Ủy viên thường vụ tham gia hành động lần này chỉ có Trưởng ban Liêu và Giang Khương mà thôi.
- Vì thế, lĩnh đội chỉ có thể do một trong hai người đảm nhiệm.
Nghe Từ Khải Liễu nói xong, mọi người lại thì thầm to nhỏ, ánh mắt dừng lại trên người Giang Khương nhiều thêm mấy phần.
Giữa hai người Liêu Long Căn và Giang Khương, muốn chọn ra một người, mọi người sẽ nghiêng về phía Liêu Long Căn nhiều hơn.
Quả nhiên không ngoài dự liệu, Chu Hạo Bình trước giờ nói thẳng không kiêng kỵ thoáng chần chừ một chút, sau đó lên tiếng:
- Viện trưởng, lần hành động này, dù sao cũng là hành động liên kết giữa Tuyệt Y Đường và Thiên Y Viện. Mà Tuyệt Y Đường là do y sư Nguyên Bân lĩnh đội, cho nên tôi cảm thấy xét về phương diện tư lịch, do Trưởng ban Liêu tạm thời dẫn đội là thích hợp hơn.
Chu Hạo Bình vừa nói xong, những người bên cạnh liền gật đầu.
Thấy Chu Hạo Bình nói như vậy, đồng thời không ít người đồng ý, Giang Khương cau mày, biết được lúc này khẳng định sẽ không có ai tranh giành vị trí dẫn đội, liền dửng dưng lên tiếng:
- Tôi cảm thấy nên để tôi đi thì hơn.
Các vị Ủy viên còn đang gật gù đồng ý, liền nghe bên tai truyền đến giọng nói dửng dưng, không khỏi ngạc nhiên ngẩng đầu lên, liền nhìn thấy gương mặt đầy nghiêm túc của Giang Khương:
- Hành động tiến vào phong động Long Sơn lần này tương đối nguy hiểm, nguy cơ tứ phía. Mặc dù Trưởng ban Liêu có thực lực Thiên giai nhị phẩm, nhưng dù sao vẫn còn thiếu kinh nghiệm thực chiến.
- Về phương diện ứng đối và xử lý các loại nguy hiểm và hoàn cảnh đặc biệt, ở Thiên Y Viện này ít có người qua được tôi. Về phương diện thực lực cá nhân, tôi cũng không thua kém Trưởng ban Liêu. Cộng thêm việc thám hiểm hoàn cảnh chưa biết cũng là chuyên môn của tôi. Cho nên, để tôi lĩnh đội lần này là thích hợp nhất.
Nhìn Giang Khương không hề sợ hãi mà nói ra, mọi người đều im lặng. Bất kể thế nào, cũng không ai phủ nhận Giang Khương nói rất có lý.
Với những năm kinh nghiệm làm lính đánh thuê của hắn, cùng với nhiều lần đối mặt với hành động ám sát của Huyết tộc, đều là lấy yếu thắng mạnh, với lực một người thay đổi toàn bộ chiến cuộc. Hơn nữa còn một mình đi sâu vào sào huyệt Huyết tộc, đoạt lại Tế Thế Đỉnh trong tay rất nhiều cao thủ.
Những kinh nghiệm đó, quả thật rất thích hợp cho hành động tiến vào phong động Long Sơn.
Nhưng không ít thành viên vẫn cố kỵ trong lòng. Giang Khương là con trai của Giang Văn Ba, quan hệ cực sâu với Tuyệt Y Đường. Lý Nguyên Bân lại là sư phụ của Giang Văn Ba, nếu Giang Khương đảm nhiệm lĩnh đội cho Thiên Y Viện, để xảy ra chuyện gì thì…
Nhưng nghĩ thì nghĩ vậy, không ai có thể nói ra miệng. Giang Khương thân là Ủy viên thường vụ Hội Đồng Viện, cho dù có để ý, cũng không nguyện ý lấy điều này ra tranh cãi với Giang Khương.
Nghĩ đến đây, tất cả mọi người đều nhìn Chu Hạo Bình.
Sắc mặt Chu Hạo Bình trở nên âm trầm, cảm nhận những ánh mắt đang nhìn mình, liền cắn răng nói:
- Ủy viên thường vụ Giang thân là đỉnh chủ Tế Thế Đỉnh, lại là người có thể luyện đan dược siêu phẩm với tỷ số thành công cao nhất trong vòng trăm năm qua, là người gánh vác trách nhiệm nặng nề. Nếu để xảy ra vấn đề gì, cho dù có lấy được linh dược bên trong phong động Long Sơn, cũng không có người luyện chế. Cho nên, tôi cảm thấy thận trọng một chút vẫn hơn.
Nghe Chu Hạo Bình nói, mặc dù mọi người mơ hồ cảm thấy lời này có chút vấn đề, nhưng bất kể thế nào cũng khá có lý, lập tức gật đầu.
Lời này lọt vào tai người khác thì rất có lý, nhưng lọt vào tai Liêu Long Căn thì khá khó nghe. Nhưng cũng may, đối mặt với sự nghi ngờ, Giang Khương đã giành lên tiếng trước.
- Liên quan đến chuyện này, mọi người không cần lo lắng. Nếu tôi thật sự xảy ra vấn đề, Hội Đồng Viện có thể tiến hành chọn lại đỉnh chủ. Tôi tin rằng, có Tế Thế Đỉnh ở đây, cho dù đỉnh chủ mới nhậm chức thua kém tôi một chút nhưng cũng sẽ không chênh lệch quá nhiều.
- Hơn nữa, tôi lĩnh đội tiến vào phong động Long Sơn vẫn thích hợp hơn so với Trưởng ban Liêu. Dù sao tôi cũng vừa mới tham gia Hội Đồng Viện không lâu. Mấy ngày qua, đối với rất nhiều chuyện của viện cũng không nhúng tay quá sâu. Tương đối mà nói, nội viện cần Trưởng ban Liêu hơn.
- Có Trưởng ban Liêu ở lại, sẽ có tác dụng tốt hơn đối với Viện trưởng và Trưởng ban Lưu. Tôi có rời đi, ảnh hưởng cũng không quá lớn. Bên trong phong động Long Sơn, tôi cũng có kinh nghiệm hơn. Cho nên, không cần lo lắng quá nhiều. Tôi lĩnh đội mới là lựa chọn tốt nhất.
Nghe Giang Khương nói, không ai kể cả Chu Hạo Bình có thể phản bác.
Mọi người lại im lặng. Từ Khải Liễu nhìn mọi người một chút, rồi nhìn Liêu Long Căn, nói:
- Lão Liêu, ý của ông thế nào?
Liêu Long Căn khẽ cười, sau đó nhìn Giang Khương, nói:
- Ở trước mặt Giang Khương, tôi phát hiện mình đã già thật rồi.
- Tương đối mà nói, Giang Khương thích hợp đảm nhiệm lĩnh đội lần này hơn so với tôi. Cứ để cậu ấy đi đi.
Liêu Long Căn mỉm cười gật đầu với Giang Khương:
- Tôi tin rằng, Giang Khương có thể dẫn đội ngũ của chúng ta vượt qua được nguy hiểm, thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ dò xét lần này.
Có Liêu Long Căn khẳng định, dĩ nhiên không có bất kỳ ai có thể ngăn cản Giang Khương lĩnh đội lần này.
- Giang Khương, tôi đại diện cho Hội Đồng Viện Thiên Y Viện bổ nhiệm cậu làm Đội trưởng đội tiên phong dò xét phong động Long
Sơn lần này.
Từ Khải Liễu nghiêm nghị nhìn Giang Khương:
- Bây giờ, danh sách tất cả thành viên đều đã chắc chắn. Cậu có yêu cầu gì đặc biệt đối với Hội Đồng Viện hay không? Hội Đồng Viện sẽ cố gắng đáp ứng.
Giang Khương nhìn danh sách trong tay, cười một tiếng, sau đó nói:
- Tôi yêu cầu, dựa theo tiêu chuẩn cao nhất trang bị cho các thành viên dụng cụ tương ứng.
- Không thành vấn đề. Hội Đồng Viện sẽ sử dụng tiêu chuẩn cao nhất trong viện để cung cấp cho mọi người dụng cụ và dược vật.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!