Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Binh Vương Thần Bí - Truyền Kỳ Binh Vương - Giang Khương (FULL)

Không có ai nghĩ đến Lý Nguyên Bân lại đưa ra điều kiện như thế. 

 Cho dù là Giang Khương, nghe Lý Nguyên Bân nói xong, ánh mắt cũng ngưng trệ, sau đó nhìn chằm chằm Lý Nguyên Bân, muốn biết ông nói đùa hay là nói thật. Hắn biết rất rõ, nếu Lý Nguyên Bân ném ra một cám dỗ lớn như vậy, việc mở động Long Sơn Phong sẽ không còn cách nào để cản trở. 

 Ít nhất tám thành viên của Hội Đồng Viện đều có phản ứng giống Giang Khương, mở to mắt nhìn Lý Nguyên Bân đối diện. 

 Giang Khương nhìn vào hai mắt Lý Nguyên Bân, trong lòng âm thầm cười khổ. Với lực tinh thần khổng lồ của hắn, dĩ nhiên nhiên có thể cảm nhận được, Lý Nguyên Bân nói là thật, nụ cười trên gương mặt đã thể hiện rõ hết thảy. 

 - Đáng chết, khó trách ông ta lại tự tin như vậy. 

 Cố gắng đè ép sự sợ hãi trong lòng, lúc này Giang Khương mới hoàn toàn sáng tỏ vì sao Lý Nguyên Bân lại trực tiếp đưa ra yêu cầu mở động Long Sơn Phong. 

 Đối mặt với cám dỗ như thế, đứng trên lập trường của Thiên Y Viện, thật sự không cách nào kháng cự. 

 Không ai dám khinh thường sự tồn tại của Tuyệt Y Đường bởi tổ chức đang ẩn núp troong bóng tối này chẳng qua chỉ lộ ra một góc băng sơn mà thôi. 

 Căn cứ theo tin tức mà ban Tình báo ngoại viện đã điều tra, cho đến bây giờ Thiên Y Viện vẫn chưa thể hoàn toàn nắm giữ tình huống thực lực cụ thể của Tuyệt Y Đường. 

 Mặc dù bây giờ Thiên Y Viện và Tuyệt Y Đường đang đứng trong trạng thái hòa bình, nhưng bất kể thế nào, Tuyệt Y Đường vẫn là đại họa mà Thiên Y Viện cần phải đối mặt. 

 Nếu thật như lời Lý Nguyên Bân đã nói, ông ta nguyện ý nhập Tuyệt Y Đường vào Thiên Y Viện, đối với Thiên Y Viện mà nói, tuyệt đối là chuyện nhất cữ lưỡng tiện, không ai có thể từ chối cám dỗ như vậy. 

 Trừ phi có người có thể chứng minh mở động Long Sơn Phong sẽ tạo thành nguy hại cực lớn. Nếu không, sẽ không có ai ngăn cản. 

 Giang Khương nheo mắt, sau đó hít sâu một hơi, nhắm mắt lại. Chuyện kế tiếp, hắn đã không còn quyền ngăn cản và quyết định. 

 Chỉ trong một khắc ngắn ngủi, Lý Nguyên Bân đã đưa tất cả những tài liệu có liên quan đến Tuyệt Y Đường đến trước mặt Hội Đồng Viện Thiên Y Viện. Hội đàm lần này tạm thời chấm dứt, bởi vì không có ai hoài nghi thành ý của Lý Nguyên Bân, cũng không có ai có thể từ chối cám dỗ Tuyệt Y Đường nhập vào Thiên Y Viện. 

 Đối mặt với yêu cầu của Lý Nguyên Bân, Hội Đồng Viện phải tổ chức một hội nghị mở rộng, thảo luận đề nghị này của Lý Nguyên Bân, hay có thể nói là yêu cầu. 

 Khi tất cả mọi người bước ra khỏi phòng họp, bầu không khí vô cùng cổ quái. 

 Có người lo lắng, có người vui mừng, nhưng tổng thể mà nói thì vui mừng chiếm đa số. 

 Động Long Sơn Phong trăm ngàn năm qua không hề có bất kỳ dị động. Mặc dù hàng năm Thiên Y Viện đều phái nhân viên đến trú đóng, nhưng cũng không ai phát hiện được điều gì bất thường. Hơn nữa, trong động Long Sơn Phong phóng ra một năng lượng phóng xạ rất đặc biệt, khiến cho người trú đóng gần đó gặp ảnh hưởng vô cùng lớn. 

 Thậm chí phải hao phí một số đan dược đặc biệt cung cấp cho người trú đóng mới có thể chống đỡ được loại năng lượng phóng xạ. 

 Có thể thoát khỏi cảnh lúc nào cũng phải mặc quần áo chống phóng xạ, còn có thể tìm được rất nhiều linh dược bên trong, không ai có thể cự tuyệt được cám dỗ này, mà cũng không có lý do để cự tuyệt, đừng nói chi là Tuyệt Y Đường có thể vì vậy mà sáp nhập vào Thiên Y Viện. 

 Không ai có thể hoài nghi thành ý của Lý Nguyên Bân. Từ tài liệu mà ông ta cung cấp, mọi người có thể nhìn thấy, Lý Nguyên Bân là tương đối có thành ý. 

 Yêu cầu của ông ta chỉ là Thiên Y Viện mở mở động Long Sơn Phong, để ông mang theo một số người cùng người của Thiên Y Viện tiến vào bên trong tìm linh dược mà thôi. 

 Lý Nguyên Bân cũng không rời đi, trực tiếp ở lại nhà khách của Thiên Y Viện, chờ Thiên Y Viện đưa ra quyết định sau cùng. Điều này lại càng làm cho tinh thần Giang Khương căng lên hai phần. 

 - Xem ra, Lý Nguyên Bân đã không cho mình quá nhiều thời gian để chuẩn bị. 

 Khi bước vào phòng làm việc của Từ Khải Liễu, Giang Khương âm thầm thở dài. 

 Lưu Mộc Dương đến rất nhanh. Mọi người lại ngồi xuống trong phòng Từ Khải Liễu. Rõ ràng Lưu Mộc Dương cũng nghe nói yêu cầu và đề nghị của Lý Nguyên Bân. 

 - Được rồi, Mộc Dương, ông hãy xem qua bản ghi chép nội dung cuộc họp chút đi. Sau đó chúng ta tạm thời thảo luận trước một chút. 

 Sắc mặt Từ Khải Liễu ngưng trọng, đưa một phần văn kiện cho Lưu Mộc Dương. 

 Lưu Mộc Dương gật đầu, cũng không nói nhiều, ngồi một bên xem qua bản ghi chép nội dung cuộc họp. 

 Liêu Long Căn ngồi bên cạnh cũng không lên tiếng, khẽ cau mày bưng tách trà, nhẹ nhàng ngửi mùi hương của trà. 

 Tất cả mọi người đều biết, khi Liêu Long Căn có biểu hiện như vậy, chính là ông đang rất nghiêm túc cân nhắc vấn đề nào đó. 

 Biểu hiện của Giang Khương cũng không khác gì lắm, lẳng lặng ngồi trên ghế salon, giống như đang nhắm mắt dưỡng thần. 

 Ảnh hưởng mà Lý Nguyên Bân mang đến cũng không chỉ có bốn thành viên Ủy viên thường vụ chịu, mà tất cả các thành viên Hội Đồng Viện đều tụm năm tụm ba thảo luận chuyện này. 

 Liên quan đến tin tức này, các thành viên Hội Đồng Viện tham gia cuộc họp cũng không giấu diếm. Dĩ nhiên, việc bàn luận cũng chỉ giới hạn trong phạm vi các thành viên Hội Đồng Viện mà thôi. 

 Trước khi Hội Đồng Viện còn chưa đưa ra quyết định chính thức, tin tức như vậy dĩ nhiên là không thể tuyên bố với người khác. 

 - Liên quan đến điều này, ông có ý kiến gì không? 

 Sắc mặt Chu Hạo Bình ngưng trọng nhìn La Thiên Minh. Trong số các vị Ủy viên bình thường của Hội Đồng Viện, quyền phát ngôn lớn nhất cũng chỉ có hai người. Hai người lúc này cũng tụm lại thảo luận. Bất kể thế nào, trong chuyện này, hai người cũng có quyền phát ngôn đầy đủ nhất. 

 La Thiên Minh là người có quan hệ tốt nhất với Lý Nguyên Bân. Chu Hạo Bình cũng muốn lắng nghe chút ý kiến của La Thiên Minh. 

 Sắc mặt La Thiên Minh có chút kích động và hưng phấn, chậm rãi hít một hơi thật sâu, nói: 

 - Tôi cũng biết Nguyên Bân không phải là loại người không nhớ tình xưa. Cho nên, lần này tôi cũng không cảm thấy bất ngờ. Nhưng chuyện liên quan đến động Long Sơn Phong, tổng phải thận trọng mới được. 

 Nghe La Thiên Minh nói, Chu Hạo Bình gật đầu một cái, thoáng chút yên lòng. Xem ra, mặc dù La Thiên Minh có quan hệ không tệ với Lý Nguyên Bân, nhưng cuối cùng vẫn giữ vững được sự bình tĩnh của một thành viên Hội Đồng Viện Thiên Y Viện. 

 - Ý kiến của tôi chính là như vậy. Dù sao tổ tiên đã xác nhận động Long Sơn Phong là cấm địa. Hết thảy phải cẩn thận mới được. 

 Chu Hạo Bình thong thả nói: 

 - Nhưng nếu chuyện này đúng như lời của Lý Nguyên Bân đã nói, hoàn toàn đáng để cân nhắc. 

 La Thiên Minh chậm rãi gật đầu: 

 - Nhưng chủ yếu còn phải xem ý kiến của cuộc họp thường ủy. Dựa theo ý kiến của y sư Nguyên Bân, chiều nay hoặc ngày mai, Hội Đồng Viện sẽ tổ chức hội nghị lần nữa. 

 - Nếu y sư Nguyên Bân yêu cầu tự ông ấy tiến vào động Long Sơn Phong… 

 Nói đến đây, La Thiên Minh dừng lại một chút, sau đó nhìn Chu Hạo Bình đối diện, nói: 

 - Như vậy, tôi nghĩ sẽ không có vấn đề gì quá lớn. 

 Chu Hạo Bình như có điều suy nghĩ, gật đầu nói: 

 - Cũng đúng. 

 Những chỗ khác cũng không thiếu các thành viên Hội Đồng Viện đang bàn tán chuyện này. 

 Nhưng tất cả mọi người đều chú ý vào phòng làm việc của Viện trưởng. Ai cũng biết, quyết định của bốn vị Ủy viên thường vụ mới là quan trọng nhất, có tính quyết định nhất. 

 Mặc dù đã sớm biết được tình huống đại khái, nhưng sau khi xem qua ghi chép của cuộc họp, gương mặt Lưu Mộc Dương vẫn hiện lên sự rúng động. 

 Chậm rãi khép văn kiện lại, nâng tách trà nhấp một ngụm, thoáng lấy lại bình tĩnh, lúc này mới nhìn ba người trước mặt, nói: 

 - Ý kiến của các người là… 

 Từ Khải Liễu khẽ cười một tiếng, gật đầu nói: 

 - Tôi nghĩ chúng ta không cách nào từ chối được cám dỗ như vậy. 

 Liêu Long Căn cười khổ, chậm rãi nói: 

 - Tôi không biết vì sao Lý Nguyên Bân lại làm như vậy, nhưng tôi biết tôi cũng không cách nào phản đối chuyện này. 

 Nhìn biểu hiện của hai người, Lưu Mộc Dương cũng cười khổ: 

 - Nhưng chúng ta phải cẩn thận cân nhắc chuyện này. Chúng ta căn bản không có bất kỳ tài liệu gì liên quan đến động Long Sơn Phong. Năm đó các tổ tiên cũng vậy. Nếu đã lập thành cấm địa, vì sao lại không nói rõ? 

 Ba người đều lắc đầu. 

 Nhưng cả ba vừa nói xong, đột nhiên cảm thấy có chút khác thường, sau đó cùng quay đầu nhìn về phía Giang Khương, ai nấy đều kinh ngạc. 

 - Hiếm thấy cậu có lúc không lên tiếng nhỉ? 

 Nhìn Giang Khương lẳng lặng uống trà, Từ Khải Liễu không nhịn được cười nói. 

 Giang Khương nhún vai, sau đó đặt tách trà xuống, thở dài nói: 

 - Cũng không còn cách nào để chúng ta lựa chọn. Cho nên tôi chọn cách không lên tiếng. 

 Nhìn Giang Khương lộ ra vẻ mặt bất đắc dĩ khó có được, Lưu Mộc Dương khẽ cau mày: 

 - Cậu không có ý kiến nào sao? Bất kể thế nào, cậu và Lý Nguyên Bân cũng gần gũi hơn so với chúng tôi mà. 

 - Ý kiến của tôi? 

 Giang Khương cười khẽ: 

 - Nếu dựa theo ý kiến của tôi, chính là kéo dài chuyện này thêm một thời gian, điều tra cặn kẽ rồi nói sau. Đồng thời chuẩn bị toàn diện, phòng ngừa vạn nhất. 

 Nói đến đây, Giang Khương dừng lại một chút, sau đó nhìn ba người, nói: 

 - Dĩ nhiên, ổn thỏa nhất chính là bây giờ phái người vào động Long Sơn Phong trước. Ít ra, trước khi đạt thành hiệp nghị, chúng ta thăm dò được tình huống đại khái rồi nói sau. 

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!