Tin Giang Khương vượt qua bài thi viết nhanh chóng truyền khắp Thiên Y viện. Chuyện hẳn ngủ ngon lành trong trường thi cũng nhanh chóng được truyền ra ngoài. Chỉ có chuyện vừa ăn bánh bao, vừa ăn cháo, vừa thi thì không được truyền ra.
Hai thành viên Hội đồng viện cùng với hai vị của ban Giám sát rất rất sáng suốt không truyền việc này ra ngoài. Dâu sao chuyện không hợp quy củ như vậy không nói ra vẫn tốt hơn.
La lão y sư La Thiên Minh, Tuyên Tử Nguyệt đứng ngoài cửa phòng thi thấy Giang Khương vẫn còn nằm ngủ khò khò trên đất thì đều cười khổ. Có điều dĩ nhiên không ai quấy rầy Giang Khương. Họ chỉ nhìn đồng hồ, rồi La lão y sư La Thiên Minh dặn dò Diêu Nhất Minh, đánh thức Giang Khương dậy trước một giờ trưa, hơn nữa phải chuẩn bị sẵn cơm nước để Giang Khương ăn một bữa thật ngon, chuẩn bị cho bài thi thực hành buổi chiều.
Một giờ trưa, Diêu Nhất Minh mới sắp xếp người đưa thức ăn tới, còn chưa kịp đánh thức Giang Khương thì tự Giang Khương đã chậm rãi ngồi dậy. Hắn vừa thấy Diêu Nhất Minh bưng thức ăn tới thì mỉm cười...
Giang Khương có xuất thân từ Cô Lang nên đa phần đều giữ những thói quen lúc còn ở Cô Lang. Hắn nhanh chóng ăn hai món ăn, một canh cùng hai chén cơm xong thì chậm rãi đi đến địa điểm khảo hạch buổi chiều.
Lúc này dĩ nhiên Diêu Nhất Minh cũng cung kính theo sau lưng, bưng ly nước giữ nhiệt của Giang Khương cứ thế đi theo.
Giang Khương ăn no ngủ kỹ hai ba tiếng đồng hồ nên tinh thần đã tốt hơn rất nhiều. Hắn bước đi dưới ánh mặt trời, nụ cười trên mặt cũng rực rỡ hơn nhiều.
Trên đường đi hắn gặp rất nhiều thành viên Thiên Y viện, ai nấy đầu cung kính hỏi thăm vị Ủy viên Hội đồng viện trẻ tuổi này. Ai cũng biết, vị Ủy viên Giang Khương rất có thể sẽ trở thành Ủy viên thường vụ trong tương lai gần. Đối mặt với người rất có thể là lãnh đạo tối cao của Thiên Y viện, dĩ nhiên mọi người đều rất cung kính.
Giang Khương vẫn giữ sự thân thiện hàng ngày, trước những lời hỏi thăm này, hắn cũng mỉm cười gật đầu đáp lại.
~ Trưởng ban Giang, chúng ta ủng hộ ngài... Ngài nhất định sẽ thuận lợi thi qua...
Lý Minh cùng với một nhóm y sĩ thực tập trẻ tuổi mặt đầy hưng phấn cung kính đứng trước tòa nhà thực nghiệm, cung kính hành lễ với Giang Khương đang chậm rãi bước đến rồi kêu lên.
Giang Khương thấy Lý Minh đứng ở trước tiên thì ngẩn người ra, sau đó cười gật đầu, phất phất tay, sau đó liền đi vào tòa nhà.
Thời gian thi thực hành hơi nhiều hơn một chút. Ba tiếng đồng hồ, ba ca bệnh. Hai ca đầu tiên Giang Khương đã trả lời xong, nhưng đến ca thứ ba thì phải tốn thời gian một chút. Có điều cho dù thế nào thì cũng đã thi cử thuận lợi...
Buổi tối là bài thi khảo hạch cuối cùng. Là khảo hạch y sư tam phẩm nên thông thường bài khảo hạch cuối cùng đều do Ủy viên Hội đồng viện tiến hành.
Vốn những kỳ thi thế này đa phần đều do La lão y sư La Thiên Minh phụ trách. Nhưng vì nguyên tắc, Hội đồng viện đã phái y sư lão Trương dẫn theo hai thành viên Hội đồng viện phụ trách khảo hạch.
- Với tình trạng này, ý kiến của tôi là, dùng CT xoắn óc liều lượng nhỏ tiến hành kiểm tra ngắn kỳ... Nếu xác định được tình hình rồi thì mau chóng giải phẫu, tỷ lệ sống sót có thể đạt từ 10-15%...
Nghe Giang Khương nói xong, Trương y sư hài lòng gật đầu, sau đó hơi mỉm cười nói:
- Được rồi... Ủy viên Giang Khương, chúc mừng cậu... Cậu đã thuận lợi vượt qua kỳ khảo hạch Y sư tam phẩm. Chúc cậu thuận lợi trong kỳ khảo hạch tiếp theo...
Đám Lý Minh vẫn đứng chờ ngoài cửa thấy Giang Khương mỉm cười bước ra khỏi tòa nhà thì trên mặt đều lộ vẻ thấp thỏm.
Giang Khương thấy mọi người như vậy thì cười, biết những người trẻ tuổi này đều đang thủ ở đây để chờ mình.