Rời đi chưa được bao lâu ta đã quay trở lại kinh thành. Lúc về có đi qua tướng phủ, nơi đó đã bị niêm phong bằng một tờ giấy vàng dán trên cửa, không biết đám người A Tố ra sao. Ta hỏi Khanh công tử:
"Ngươi có bắt các anh chị khác của ta không?"
Từ lúc vào kinh thành hắn đã tỏ vẻ đứng đắn hơn rất nhiều, tay không còn sờ loạn nữa. Nghe câu hỏi của ta, hắn lắc đầu:
"Hoàng thượng đã không truy xét nữa."
Vậy là đã rõ, hắn không phải là bắt toàn bộ anh em ta, mà chỉ muốn bắt ta. Thôi xong hẳn rồi. Tên này đích thực là gã phiền phức nhất ở thế giới hentai này. Nếu không nhanh chóng kết thúc mọi chuyện, sợ rằng thật sự sẽ phải trở thành máy dập cổ đại của hắn mất. Hắn mang ta về phủ tể tướng, ta đây thập phần tò mò hắn sẽ giải thích với cha hắn như thế nào. Dù hoàng thượng không truy xét nhưng ta vẫn là con của phạm nhân, đâu còn là thiên kim tiểu thư nhà thừa tướng như trước đây.
Lúc bước qua cổng, có một đám gia nhân lập tức chạy đến cúi đầu chào, sau đó có một người chạy vào nhà gọi lão gia. Khanh công tử ghé tai ta nói nhỏ:
"Nàng không cần sợ." Nói xong còn cắn nhẹ tai ta một cái, cả người lập tức nổi da gà, rùng mình.
Lát sau vị tể tướng có ngoại hình giống Toukuda lò dò đi tới, ta thật sự không kiềm chế được mà cứ nghĩ đến cảnh lão già ấy cầm một cái roi. Xem nhiều phim con heo quá đúng là không tốt. Thấy ta, ông ấy có vẻ run run:
"Mang được về rồi à, vậy là tốt rồi, tốt rồi." Sau đó nhìn ta "Hãy coi đây như nhà của mình."
Ta vội nói:
"Ta là con gái tội phạm, đáng lẽ ngài phải tống cổ ta ra ngoài chứ?" Tốt nhất là tống ta ra xa con trai ông, càng xa càng tốt.
"Làm sao như thế được? Lão Quan với ta là bằng hữu xưa nay, lão gặp chuyện, mà lại còn do chính tay con trai ta đẩy xuống, ta phải có trách nhiệm với con cái lão ấy."
Theo logic thông thường của những bộ ngôn tình, hẳn là lúc này ta phải hận gia đình họ lắm, khiến nhà ta nhà tan cửa nát, anh em li tán, cha mẹ thì tù đày. Ta sẽ phải vừa hận vừa yêu Khanh công tử, tìm cách trả thù, sau đó vẽ lên câu chuyện ngôn tình ngược luyến tàn tâm làm nhiều người rơi nước mắt. Nhưng rất tiếc, đây là một bộ hentai, không cần đến những tình tiết ngược thân ngược tâm đầy cẩu huyết đó. Hơn nữa, việc cha con ông ta vạch tội cha cũng là điều không người này thì người khác làm. Hai người họ đã cố gắng một cái kết đẹp nhất có thể cho cả gia đình ta rồi.
Khanh tể tướng vội bảo người sắp xếp Bắc viện cho ta, còn cấp cho ta 1 người hầu. Phủ tể tướng cũng rất rộng, chia làm 6 viện và trung tâm. Trung tâm sảnh đường, nơi tiếp khách hoặc tổ chức các buổi tụ họp cả gia đình. 6 viện chia làm đông, đông nam, tây, tây bắc, nam và bắc. Phía đông là nơi ở của Khanh lão gia và phu nhân. Phía nam là nơi ở của đại tiểu thư, con gái lớn, cũng là chị gái của Khanh công tử. Phía tây tất nhiên là nơi ở của Khanh công tử. Phía tây bắc vốn là nơi ở của một người con trai nữa của Khanh tể tướng, theo thứ tự thì kém tuổi Khanh công tử nhưng từ khi lên 8 đã lên núi bái Cao Huyền tôn giả làm sư thì liền không về nữa. Phía Đông Nam và phía Bắc thì vẫn được để trống để tiếp khách. Khanh công tử đã sắp xếp ta ở Bắc viện, giống như còn ở tướng phủ. Về cơ bản thì khá giống với sơ đồ Quan gia nhà ta, đúng là hai lão già này là bạn thân thật, đến cách xây nhà, đặt tên cũng giống nhau.
Tây viện của Khanh công tử và Bắc viện của ta lại thật gần nhau, đây hẳn là do "phép màu 90%" gây ra. Về đây có khác nào chui vào miệng cọp không. Ta còn chưa xác định được những người ở đây theo thể loại nào, biết đâu lại ảnh hưởng đến ta thì sao? Vì vậy, những ngày đầu đến ở Khanh phủ, ta chỉ ở lì trong phòng, không tiếp xúc với ai ngoài người hầu tên chỉ một chữ Tuệ. Ta tra hỏi tình hình mọi người ở đây ra sao để nắm chắc thông tin, cũng là để chuẩn bị cho kế hoạch tẩu thoát sau này. Đúng vậy, không tẩu thoát chẳng lẽ ở đây làm máy dập cổ đại? Người nhà họ Khanh có vẻ cho rằng ta còn buồn chuyện gia đình, lại lạ nhà nên cũng không làm phiền, chỉ thỉnh thoảng gửi đồ ăn ngon hoặc những tấm vải tốt đến chỗ ta.