Lam Khê bước vào phòng thay đồ, mặc lên mình bộ quần áo đồng phục.
Bộ quần áo này khá giống với đồng phục năm cấp ba của cô: Áo trắng cộc tay, cổ và tay áo màu xanh tím than. Quần là quần kẻ sọc cùng màu với cổ và tay áo.
Lam Khê thay đồ xong thì stylist cột cho cô kiểu tóc đuôi ngựa gọn gàng, đeo thêm sợi dây chuyền đắt tiền trên cổ. Sau đó, nhân viên trang điểm nhẹ nhàng cho cô, khiến cô trông vừa trẻ trung, dễ thương, vừa toát ra khí chất của “con gái nhà tài phiệt”
Hóa trang xong xuôi, Lam Khê bước ra ngoài, vừa vặn gặp Phó Hi Du từ phòng thay đồ đi ra.
Anh mặc một bộ đồng phục giống như cô, tóc để mái ngố dài che đi phần trán, nhìn trông rất thư sinh, khiến Lam Khê nhớ tới hình ảnh của Phó Hi Du khi anh còn học cấp ba.
Mà Phó Hi Du khi nhìn thấy Lam Khê cũng có một cảm xúc giống như cô vậy.
Mái tóc đuôi ngựa được buộc cao, bộ đồng phục mặc gọn gàng. Trông cô bây giờ thật giống với cô của năm tháng ấy. Chỉ khác là ngày ấy cô không trang điểm, cũng không đeo trang sức, trông rất mộc mạc, giản dị chứ không sang trọng, quý phái như bây giờ.
Nhưng cho dù quá khứ, hiện tại hay tương lai thì trong lòng Phó Hi Du, Lam Khê cũng là người con gái xinh đẹp nhất.1
…
Phó Hi Du và Lam Khê đi theo nhân viên công tác tới vị trí chụp ảnh tạo hình.
Đầu tiên hai người chụp ảnh đơn, sau đó không lâu liền chụp ảnh đôi.
Theo sự hướng dẫn của nhiếp ảnh gia và đạo diễn, Phó Hi Du và Lam Khê đứng quay lưng về phía nhau. Ánh mắt Lam Khê trầm ổn, còn ánh mắt Phó Hi Du thì đầy vẻ toan tính.
Bởi vì trong “phần một” của bộ phim, nam chính Tạ Vân Sùng luôn căm ghét nữ chính Tạ Ninh Mịch và nhà họ Tạ, bởi vì anh hận ông Tạ Nhâm đã ruồng bỏ mẹ mình.
Sự căm thù đó lên tới đỉnh điểm khi nam chính Tạ Vân Sùng chuẩn bị lên cấp ba, mẹ anh bị bệnh mà qua đời, sau đó anh phải chuyển đến sống cùng người cậu cờ bạc, rượu chè. Và suýt chút nữa, anh đã phải nghỉ học để đi làm kiếm tiền.
May sao, thành tích học tập của Tạ Vân Sùng tốt nên anh đã xin được học bổng của trường cấp ba. Mà nữ chính Tạ Ninh Mịch cũng học tại trường này, hơn nữa còn học chung lớp với anh.
Kể từ ngày đó, hai anh em cùng cha khác mẹ trở thành bạn cùng lớp.
Người em gái Tạ Ninh Mịch mạnh mẽ nhưng cũng rất dịu dàng, lương thiện, biết đồng cảm với người khác.
Người anh trai Tạ Vân Sùng quyết đoán, mưu mô và có ý đồ trả thù Tạ Ninh Mịch cùng với nhà họ Tạ. Chính vì thế nên khi chụp hình, Phó Hi Du mới có biểu cảm đầy vẻ toan tính như vậy.1
Đến khi chụp xong cảnh Phó Hi Du và Lam Khê quay lưng về phía nhau, đạo diễn bảo hai người mặt đối mặt.
Tuy nhiên, khi nhìn ánh mắt lần này của Phó Hi Du, đạo diễn liền lên tiếng điều chỉnh:
“Ánh mắt của Phó Hi Du nhìn Triệu Lam Khê phải sắc bén hơn, lạnh lùng hơn, không được thể hiện một chút tình cảm nào hết. Bởi vì khi còn là học sinh, Tạ Vân Sùng rất ghen ghét và đố kỵ với Tạ Ninh Mịch.
Mà ánh mắt bây giờ của cậu nhìn Triệu Lam Khê giống như Tạ Vân Sùng nhìn Tạ Ninh Mịch khi trưởng thành hơn. Bởi vì khi đó, Tạ Vân Sùng tuy vẫn còn đối địch với Tạ Ninh Mịch nhưng anh ta đã coi Tạ Ninh Mịch là em gái của mình.
Vì vậy, trong mắt anh ta mới có sự yêu thương của anh trai dành cho em gái, cậu hiểu chứ?”
Phó Hi Du gật đầu: “Tôi hiểu.”
Sau đó, ánh mắt anh ngay lập tức thay đổi khiến cho đạo diễn vô cùng hài lòng. Còn Lam Khê đối diện với ánh mắt này thì có chút bất ngờ, cũng có chút cảm giác bị áp bức.
Mà biểu hiện dù bị áp bức nhưng vẫn tỏ ra vô cùng bình tĩnh lúc này lại rất phù hợp với biểu cảm của Tạ Ninh Mịch khi đối mặt với Tạ Vân Sùng. Vì vậy, đạo diễn hết sức ưng ý với cả Lam Khê lẫn Phó Hi Du.
“Tiếp đến Triệu Lam Khê nhắm mắt lại, Phó Hi Du đứng ra phía sau Triệu Lam Khê, vòng tay về phía trước bóp lấy cổ cô ấy.”
Lam Khê gật đầu, bước lên đứng phía trước Phó Hi Du. Tay Phó Hi Du run run, nhẹ nhàng đặt lên trên cổ của Lam Khê.
Đạo diễn thấy vậy thì cười cười, liền nói: “Chú bảo Phó Hi Du bóp cổ Triệu Lam Khê chứ không phải xoa cổ cho cô bé đâu nhé!”1
Phó Hi Du gật đầu nói “Vâng”, nhưng tay vẫn còn hơi run vì cảm nhận được sự mềm mại nơi da thịt tại phần cổ của cô gái.1
Anh có cảm giác như chỉ cần mạnh tay thêm một chút thôi, Lam Khê sẽ cảm thấy nghẹt thở.
Nhưng sự thật thì cô không những không cảm thấy như vậy mà còn thấy sốt ruột, liền đặt tay mình lên tay anh, sau đó ghì chặt tay anh vào cổ mình mà nói: “Dùng sức một chút nữa đi, tôi không đau.”
Phó Hi Du nghe theo lời Lam Khê. Nhưng khi nhìn vào phần da thịt trắng nõn của cô vì lực của anh mà nổi lên mảng đỏ, anh lại cảm thấy xót.
Vì vậy, sau khi nhiếp ảnh gia chụp được vài tấm, Phó Hi Du liền thay đổi động tác.
Anh không dùng tay bóp cổ cô nữa, mà một tay quàng qua vai cô từ phía sau, một tay giữ lấy cằm cô rồi ghé mặt vào tai cô như đang thầm thì gì đó.
Đạo diễn và nhiếp ảnh gia rất thích động tác này nên khi chụp xong shoot hình liền tấm tắc khen ngợi hai người.
Lam Khê và Phó Hi Du sau đó nhanh chóng vào phòng thay đồ để thay trang phục cho shoot hình tiếp theo.
Lần này, Lam Khê thả mái tóc dài xõa xuống, trang điểm đậm hơn một chút.
Cô mặc một bộ váy dài qua đầu gối, chân đeo đôi sandal buộc dây, tay đeo một chiếc đồng hồ bằng bạc xinh xắn.
Còn Phó Hi Du mặc một chiếc áo sơ mi màu đen, chân đeo giày da, tay cũng đeo một chiếc đồng hồ.
Hai người đứng đối diện nhau, sau đó lại đứng quay lưng vào nhau.
Tiếp đó, tình thế đảo ngược, Lam Khê đứng phía sau bóp chặt lấy cổ của Phó Hi Du. Mà Phó Hi Du lúc đầu có biểu cảm căm phẫn, sau đó lại có nét mặt cam chịu.
Lam Khê nhớ lại động tác quàng tay qua vai rồi giữ cằm mình của Phó Hi Du thì liền làm theo.
Sau đó, cô cũng ghét sát mặt mình vào tai anh.
Chỉ là khi làm những động tác này, Lam Khê phải đứng lên một chiếc ghế vì sự chênh lệch chiều cao giữa cô và Phó Hi Du. Vì thế, cô có chút ngại ngùng, còn Phó Hi Du thì có chút buồn cười.1
Đến lúc chụp xong shoot hình, Lam Khê nhảy một cái từ trên ghế xuống. Phó Hi Du liền vội vàng dang tay che chắn cô lại để đề phòng váy bị tốc lên mặc dù chiếc váy khá dài, bên trong Lam Khê cũng có mặc quần bảo hộ.1
Đạo diễn thấy vậy thì liền nói trêu: “Bạn trai của Triệu Lam Khê chu đáo quá!”
Lam Khê nghe thấy vậy thì quay đầu nhìn Phó Hi Du. Phó Hi Du cũng đưa mắt nhìn cô, sau đó chờ cô phủ nhận mối quan hệ.
Tuy nhiên, Lam Khê cũng đang chờ Phó Hi Du lên tiếng phủ nhận trước. Vì thế, hai người nhìn nhau một hồi lâu mà không nói gì, vô tình lại biến thành ngầm thừa nhận mối quan hệ này.1
Cho đến lúc nhận ra điều không ổn, Lam Khê định lên tiếng giải thích thì đạo diễn đã yêu cầu các diễn viên chủ chốt trong phim tập hợp để chụp ảnh chung.
Trương Long, Lý Ninh, Từ Tuấn Lam và một nam diễn viên khác liền đi đến.
Sau khi chụp hình chung các diễn viên chủ chốt xong, đạo diễn lại yêu cầu chụp hình năm diễn viên đóng vai năm người trong gia đình nhà họ Tạ.
Trương Long là Tạ Nhâm đứng giữa, Lam Khê và Phó Hi Du đứng hai bên trái phải.
Đứng cạnh Lam Khê là Từ Tuấn Lam, còn đứng cạnh Phó Hi Du là Lý Ninh.
“Tách!” Tấm ảnh poster gia đình nhà họ Tạ ra đời.
Và sau khi buổi chụp hình kết thúc, cả Lam Khê và Phó Hi Du đều quên bẵng mất chuyện phủ nhận mối quan hệ tình cảm giữa hai người họ.1