Sau khi nghe Chu Tịnh thổ lộ tấm lòng mình, Hàn Văn cuối cùng cũng bị khuất phục, quyết định sẽ để bản thân một mình ích kỷ mà ở bên cô những ngày tháng cuối đời.
Ba tháng sau.
Tại một ngôi nhà nhỏ ở vùng ngoại ô thành phố.
Hàn Văn và Chu Tịnh ngồi trên chiếc xích đu cùng nhau ngắm hoàng hôn.
Trong ba tháng này, Chu Tịnh vẫn luôn ở bên cạnh Hàn Văn không rời. Cô đã chứng minh cho anh biết, cô không phải vì thương hại mà ở bên anh. Cô ở bên anh là vì tình yêu - thứ tình cảm đã ăn sâu vào xương tủy.
“Em yêu anh.” Chu Tịnh lại nhắc lại một lần nữa.
Hàn Văn nghe vậy thì mỉm cười, đầu tựa nhẹ vào vai cô rồi nói: “Anh biết.”
Anh biết em yêu anh.
Anh đã rất hạnh phúc vì điều đó. Nhưng rồi, anh lại đau lòng.
Em yêu anh đến thế, anh đi rồi… Em phải làm sao đây?
Hốc mắt Hàn Văn đỏ bừng, cả cơ thể lúc này đều đau đớn. Anh biết mình sắp đi rồi.
Nhưng còn Chu Tịnh. Cô phải làm sao đây?
Anh muốn cô được sống vui vẻ, hạnh phúc.
Anh muốn cô mặc áo cưới, cùng một người đàn ông thật tốt bước vào lễ đường.
Nhưng mà cô yêu anh.
Anh biết cô sẽ không yêu ai nữa.
Làm sao đây? Người con gái anh yêu rồi sẽ phải cô đơn một mình sao?
Anh không muốn.
“Anh không muốn em sống một mình.” Hàn Văn khó khăn nói.
Bây giờ, hô hấp đối với anh cũng là một chuyện không hề dễ dàng.
Chu Tịnh nhận ra điều đó. Trái tim cô như bị một sợi dây xích đầy gai thắt lại.
Bàn tay run run chạm vào má của anh, cô nghẹn ngào nói: “Em sẽ không sống một mình đâu.”
“Em yêu anh.”
Ba chữ “em yêu anh” vang lên, Hàn Văn hạnh phúc, từ từ khép mi mắt lại.
Anh dùng hơi thở cuối cùng của mình để nói ba chữ: “Anh yêu em.”
…
Cả cơ thể Hàn Văn đều không còn sức lực. Anh từ từ ngã vào lòng Chu Tịnh, còn Chu Tịnh thì nhẹ nhàng ôm lấy anh.
Cô biết anh đã đi rồi.
Cô mỉm cười, nhưng những giọt nước mắt vẫn không vì thế mà ngừng rơi.
Bình tĩnh.
Mày phải thật bình tĩnh. Mày phải cười thật xinh đẹp để nói lời tạm biệt Hàn Văn.
Đó là những gì Chu Tịnh mách bảo bản thân mình phải làm.
Nhưng rồi, cô không thể nào cười được nữa.
Trái tim cô bị ngàn lưỡi dao đục khoét, sự đau đớn từ con tim lan đến khắp tế bào trên cơ thể.
Cô lấy điện thoại từ trong túi áo, gửi một tin nhắn cho mẹ của Hàn Văn để thông báo cho bà biết anh đã đi rồi.
Sau đó, cô lại lấy từ trong túi áo ra một viên thuốc được bọc trong một túi zip nhỏ rồi uống nó.
Cuối cùng, cô mới ôm chặt lấy Hàn Văn, nhẹ nhàng ghé vào tai anh rồi nói:
“Chờ em…”
…
Bộ phim “Không thể nhìn thấy trái tim anh” vừa công chiếu ngày đầu tiên đã khiến mạng xã hội bùng nổ.
Cứ lướt mười bài viết, thì lại có khoảng tám bài viết liên quan đến bộ phim và hai diễn viên chính. Nổi bật là những bài viết với tiêu đề:
[“Không thể nhìn thấy trái tim anh” là bộ phim đáng xem nhất trong năm nay.]
[Diễn xuất của Triệu Lam Khê và Phó Hi Du.]
[Cảnh khóc của Triệu Lam Khê và Phó Hi Du.]
[Tình yêu của Hàn Văn và Chu Tịnh.]
[Kết phim “Không thể nhìn thấy trái tim anh”.]
[“Không thể nhìn thấy trái tim anh” với nội dung vô cùng ý nghĩa.]
Và đặc biệt, sau khi phim chiếu không lâu thì tài khoản fan couple của Du Khê là “Phó Hi Du và Triệu Lam Khê” đã đăng một video với tiêu đề: “Nụ hôn tai nạn của vợ chồng nhà heo.”
Trong video là cảnh Chu Tịnh trượt chân khi đi xuống bậc thang, vô tình ngã vào lòng Hàn Văn rồi hôn anh.
Điều đáng nói ở đây là cảnh này không hề có trong kịch bản mà là một tai nạn. Là Lam Khê khi quay phim đã không cẩn thận trượt chân nên mới hôn Phó Hi Du. Sau nụ hôn đó, hai người còn bị chảy máu miệng nên mới gọi là một tai nạn.
Lúc trước, tin tức về nụ hôn tai nạn đã từng gây bão mạng xã hội một lần mặc dù chưa có bất cứ bức ảnh hay video nào được leak ra.
Bây giờ có video rồi, Cao Tuyết - chủ tài khoản “Phó Hi Du và Triệu Lam Khê” đương nhiên không bỏ qua cơ hội để nụ hôn kia gây bão mạng xã hội một lần nữa.
Và đúng như ý cô, tin tức về nụ hôn đã nhanh chóng xuất hiện trên BXH hot search và chiếm cứ vị trí số một: [Nụ hôn tai nạn của Triệu Lam Khê và Phó Hi Du.]
…
Lam Khê ngồi ở nhà xem phim một mình trên tivi.
Lúc đầu, cô xem rất nghiêm túc, còn chuẩn bị sẵn khăn giấy để lau nước mắt. Ai ngờ xem đến cảnh Hàn Văn và Chu Tịnh một trước một sau đi bộ trên thị trấn, cô đã bắt đầu cảm thấy không ổn.
Lam Khê vẫn còn nhớ rõ hôm quay cảnh quay này, cô đã gặp phải chuyện gì. Cái khoảnh khắc bước xuống bậc thang rồi trượt chân đó, Lam Khê nghĩ cả đời mình sẽ không bao giờ quên.
Nhưng không sao! Mọi chuyện cũng đã qua.
Lam Khê hít một hơi thật sâu rồi lại chăm chú nhìn vào màn hình TV, thầm nghĩ: Tai nạn sắp ập đến rồi.
Và…
“A!” Chu Tịnh trượt chân, mất thăng bằng, cả người lao về phía trước.
Hàn Văn nghe thấy tiếng động liền quay lại, hai tay dang ra đỡ lấy Chu Tịnh và…
“Chụt.” Môi của Chu Tịnh đập mạnh vào môi của Hàn Văn.
Hai người đứng hình một giây, hai giây,…
Tới tận ba giây sau, Chu Tịnh mới vội vàng đẩy Hàn Văn ra.
Lúc này, mặt cô đỏ bừng, mặt anh cũng hoang mang không kém, hai người ngại ngùng không dám nhìn vào mắt nhau.
Mà Lam Khê sau khi chứng kiến cảnh này thì ngay lập tức sang chấn tâm lý.
Cô không thể nào ngờ được mình đã hôn Phó Hi Du tới ba giây.
Là ba giây đó!
Lúc quay cảnh này cô còn nghĩ hai người chạm môi xong thì ngay lập tức tách ra. Vậy mà…
“A!” Lam Khê hét lớn, vội vàng tắt TV đi để điều chỉnh lại tâm trạng.
Nhưng dù có cố đến mấy, cô vẫn cảm thấy xấu hổ vì cảnh quay vừa rồi.
Là cô bị ngã rồi hôn Phó Hi Du tới tận ba giây.
Lam Khê nghĩ chắc lúc đó Phó Hi Du nhất định là vừa sốc vừa khó chịu nhưng vì xung quanh có nhiều người nên mới không đẩy cô ra. Còn cô thì hôn người ta đến ngốc, mặt mũi đỏ bừng bừng trông y hệt thiếu nữ ngây thơ vậy.
Cô đã hơn hai mươi tuổi rồi!
Không được ngây thơ nữa!
Thật là thiếu chuyên nghiệp!
Lam Khê tự mắng bản thân mình rồi cầm lấy chiếc điều khiến trên bàn. Nhưng cô vẫn do dự không bật TV lên bởi vì cái hình ảnh trượt chân rồi tấn công Phó Hi Du bằng miệng kia cứ hiện ra trong đầu.
Lam Khê nghĩ hay là thôi đi, để ngày mai bình tĩnh lại rồi xem tiếp cũng được.
Và thế là cô đặt lại chiếc điều khiển lên trên bàn, sau đó lấy chiếc điện thoại ở trong túi áo ra, nghĩ bụng thử lên mạng xem mọi người phản hồi về bộ phim như thế nào.
Ai ngờ vừa mới mở bảng tin ra xem, cô đã thấy tên của mình và Phó Hi Du đứng ở vị trí thứ nhất của BXH hot search với tiêu đề:
[Nụ hôn tai nạn của Triệu Lam Khê và Phó Hi Du.]
Lam Khê: “...” tắt điện thoại đi ngủ.
Hôm nay xấu hổ như vậy là quá đủ rồi.
Trong khi đó, Phó Hi Du đang nằm trên giường xem video “nụ hôn tai nạn” kia.
Vừa xem, anh vừa cười đến không ngậm được miệng.