Sáng hôm sau, Phó Hi Du và Lam Khê gặp nhau ở trường quay.
Cả hai đều giữ nguyên thái độ lạnh nhạt với đối phương như trước, chỉ cúi đầu chào nhau đúng một lần rồi chẳng nói với nhau câu nào.
Thêm vào đó, những cảnh quay buổi sáng hôm nay đều không phải những cảnh quan trọng, cũng không có nhiều cảnh phải diễn chung nên hai người đều hạn chế việc giao tiếp với nhau.
Cho đến lúc gần tới trưa, Từ Tuấn Lam mang theo một xe cà phê đến đoàn làm phim để ủng hộ Lam Khê.
Thấy Từ Tuấn Lam đích thân đến, đa số mọi người ở trường quay đều khá bất ngờ.
Anh là ca sĩ nổi tiếng nên sức ảnh hưởng không hề nhỏ, hơn nữa bình thường muốn ủng hộ bạn bè thì chỉ cần gửi mỗi xe tải cà phê đến là được nên ai ai cũng bắt đầu cảm thán rằng mối quan hệ giữa anh và Lam Khê thật là tốt.
Và tất nhiên cũng có người chứng kiến một màn này sẽ cảm thấy chẳng vui vẻ chút nào. Không ai khác, người đó chính là Trịnh Mẫn.
Cô ta cũng đã từng hợp tác với Từ Tuấn Lam, thậm chí còn quen biết anh trước Lam Khê. Vậy mà hôm nay đến đây, anh ta chỉ dùng tư cách bạn tốt của Lam Khê để ủng hộ. Đã vậy, anh ta dường như còn không thèm để cô ta vào mắt.
Trịnh Mẫn thầm nghĩ mình đã làm gì mà khiến anh ta có thái độ với mình như thế. Ekip cô ta cũng chỉ tung vài bài viết xào couple với anh ta thôi mà? Cặp đôi nào hợp tác với nhau mà chẳng như thế?
Không phải Lam Khê cũng làm như thế sao?
Càng nghĩ, Trịnh Mẫn lại càng tức. Nhưng sự tức giận của cô ta thậm chí còn không bằng một phần của Phó Hi Du lúc này.
Năm ấy, Phó Hi Du sau khi đọc tin tức Lam Khê đóng MV với Từ Tuấn Lam thì anh cũng có tìm hiểu về anh ta. Vì vậy khuôn mặt anh ta, Phó Hi Du cũng dần dần nhớ rõ.
Mọi chuyện cũng không đáng nói gì nhiều, tuy nhiên cho đến ngày mưa hôm ấy thì đã khác.
Hôm ấy chính là tiệc chia tay, Phó Hi Du đuổi theo Lam Khê vì muốn nói chuyện với cô, muốn nói cho cô nghe hết tất cả. Nhưng khi đó, Từ Tuấn Lam đã xuất hiện và đưa cô lên xe, mặc dù anh ta rõ ràng đã nhìn thấy anh.
Là anh ta cố ý!
Phó Hi Du chắc chắn anh ta cố tình ngăn cản để anh không thể gặp Lam Khê. Anh ta còn ở bên cạnh thúc giục Lam Khê lên xe thật nhanh để cô không nghe thấy tiếng anh gọi.
Kể từ giây phút đó, Phó Hi Du đã luôn căm ghét Từ Tuấn Lam.
Sau này, fan của Từ Tuấn Lam còn vì những tin đồn tình cảm mà làm tổn thương Lam Khê khiến cho Phó Hi Du càng giận cá chém thớt mà có ác cảm với anh ta hơn.
Hơn nữa, qua việc Từ Tuấn Lam cố tình ngăn cản Phó Hi Du gặp Lam Khê, Phó Hi Du liền biết anh ta có ý với Lam Khê rồi.
Đối với tình địch của mình, Phó Hi Du làm sao lại có thể không thù ghét chứ?
…
Đến lúc nghỉ ngơi, mọi người trong đoàn làm phim uống cà phê mà Từ Tuấn Lam mang tới.
Phó Hi Du không uống, chỉ đứng một chỗ lén nhìn về phía mà Lam Khê và Từ Tuấn Lam đang ngồi nói chuyện.
Trợ lý Đồng Sơn lúc này bỗng đi tới, mang theo ly cà phê và ống hút đưa cho Phó Hi Du. Tuy nhiên anh không nhận, trợ lý Đồng Sơn liền đặt ly cà phê ở trên bàn rồi nói mình đi bàn chút công việc với Triệu Miên.
Phó Hi Du gật đầu qua loa rồi lại đưa mắt về phía Lam Khê.
Bỗng nhiên, cô đứng dậy đi theo Từ Tuấn Lam ra ngoài, có vẻ có chút gấp gáp nên quên mất cả việc cầm theo ly cà phê của mình.
Phó Hi Du lúc này bỗng nảy ra một ý nghĩ.
Phân vân một lúc, anh dứt khoát cầm ly phê mà Đồng Sơn để lại, sau đó đi đến chỗ của Lam Khê rồi ngồi xuống một cách thản nhiên.
Xong xuôi, anh lại đưa mắt nhìn theo Lam Khê đang nói chuyện với Từ Tuấn Lam. Vừa nhìn, anh vừa đặt ly cà phê của mình xuống ngay cạnh ly của Lam Khê.
Một lúc sau đó, thấy Lam Khê vẫn còn say sưa nói chuyện, anh khẽ cau mày rồi lấy ngay cốc cà phê của Lam Khê, đặt phần ống hút còn dính chút son lên trên miệng rồi hút.
Trong khi đó, Lam Khê sau khi nói chuyện một lúc với Từ Tuấn Lam thì ngoài mặt vui vẻ, trong lòng miễn cưỡng cùng anh ta chụp một tấm ảnh.
Cô biết Từ Tuấn Lam cũng chẳng ngốc mà đăng lên cho fan xem, nhưng cô vẫn không thoải mái lắm khi phải chụp ảnh chung với “người tình tin đồn” của mình trong khi xung quanh có nhiều ánh mắt đánh giá của mọi người như bây giờ.
Tuy nhiên Từ Tuấn Lam và cô quen biết khá lâu. Ban đầu cũng nhờ đóng MV với anh ta mà cô mới được chú ý nên cô không tiện từ chối một yêu cầu đơn giản chụp ảnh chung được.
May sao lúc này Từ Tuấn Lam chỉ chụp vài tấm hình rồi thôi. Đúng lúc lại có một nhân viên trong đoàn chạy đến xin chữ ký nên Lam Khê có cơ hội tách anh ta ra.
Nhưng đang lúc có ý định quay về chỗ ngồi, cô lại phát hiện Phó Hi Du từ bao giờ đã ngồi chễm chệ trên chiếc ghế của cô rồi.
Bước chân Lam Khê thoáng dừng lại. Cô không muốn đến gần Phó Hi Du nhưng chợt nghĩ: Việc gì mình phải như thế chứ?
Cô và Phó Hi Du là bạn diễn, vì vậy phải cư xử như bạn diễn với nhau. Càng né tránh thì chẳng phải càng chứng tỏ quan hệ giữa cô và anh không bình thường sao?
Nghĩ vậy, Lam Khê liền ung dung bước đến ngồi cạnh Phó Hi Du, nhân tiện lấy ly cà phê mà cô vừa uống dở.
Tuy nhiên, khi nhấc ly trà sữa lên thì cô chợt thắc mắc: Sao ly của mình lại nặng hơn thế nhỉ?
Mà khoan đã!
Tại sao lại là một ly cà phê còn nguyên như thế?
Lam Khê trố mắt ra quan sát chiếc ly trên tay mình.
Nghĩ ra gì đó, cô lại nhìn sang Phó Hi Du đang chiếm chỗ ngồi của cô, còn điềm nhiên uống một ly cà phê mà không thèm để ý đến ánh mắt của cô lúc này.
Cho đến khi cô nghi ngờ mà gọi ba tiếng “Phó Hi Du”, anh mới quay lại, từ từ rời miệng khỏi chiếc ống hút. Mà quan trọng là trên chiếc ống hút đó vẫn còn dính một vệt son vô cùng dễ thấy.
Không còn nghi ngờ gì nữa!
Lam Khê chất vấn anh: “Tại sao lại uống cà phê của tôi?”
Đáp lại Lam Khê là ánh mắt tỏ vẻ khó hiểu của Phó Hi Du. Cô thấy vậy thì khá mất bình tĩnh, liền chỉ tay vào vết son còn lưu trên chiếc ống hút.
Với kỹ năng diễn xuất thượng thừa của mình, Phó Hi Du dễ dàng tỏ vẻ bất ngờ không một chút sơ hở.
Anh nhìn về phía cô, nhỏ giọng: “Xin lỗi! Tôi uống nhầm.”
Lam Khê còn suýt nữa tin thật, nhưng cô chợt nhớ ra.
“Ly cà phê của anh còn nguyên, còn ly của tôi là đồ uống gần hết rồi. Anh lấy nhầm kiểu gì vậy?”
Phó Hi Du không chút nao núng, khuôn mặt vẫn tỏ vẻ vô tội mà đáp lại:
“Tôi đãng trí, còn tưởng là tôi đã uống rồi nên nhầm với ly của cô. Trí nhớ tôi không được tốt cho lắm, xin lỗi nhé!”
“Trí nhớ của anh thật sự tệ đến vậy sao? Hơn nữa chẳng lẽ anh không chú ý đến vết son còn trên ống hút à?”
Khuôn mặt Phó Hi Du lạnh lùng nhưng vẫn đầy vẻ thành khẩn mà nói: “Xin lỗi! Mắt tôi kém!”
Có đứa ngốc mới tin đấy!
“Anh nghĩ tôi là đồ ngốc sao?” Lam Khê tức giận, có chút lớn tiếng.
Tuy nhiên, Phó Hi Du lại bình tĩnh hỏi một câu hỏi khiến cho cô phải đứng hình.
“Cô Lam Khê nổi nóng như vậy, chẳng lẽ là đang nghĩ rằng tôi cố ý muốn uống chung ly với cô sao?”