Chủ tịch Triệu Việt nghe được câu hỏi của Lam Khê thì sững sờ. Lại nhìn thấy đôi mắt đỏ hoe của con gái như đang đau đớn mà chờ đợi câu trả lời của mình, Triệu Việt khó lòng mà nói nên lời.
Ông hỏi Lam Khê: “Sao con lại nhắc đến chuyện này?”
Mặc dù không đợi được câu trả lời cho câu hỏi mình đưa ra, nhưng nghe bố nói, Lam Khê nghiễm nhiên đã nhận được đáp án.
Quả thật là bố cô đã ngăn cản chuyện tình cảm của cô và Phó Hi Du.
Nhưng tại sao?
“Tại sao bố lại làm như vậy?” Trái tim Lam Khê đau xót, hai hàng nước mắt lại tuôn rơi.
Chủ tịch Triệu Việt không nghĩ tới chuyện con gái lại có thể phát hiện ra chuyện năm xưa. Nhưng dù sao bây giờ chuyện của Phó Hi Du đã được giải quyết ổn thỏa. Vì vậy, ông cũng không cần phải giấu giếm chuyện cũ. Hơn nữa, Lam Khê đã biết rồi thì ông cũng chẳng thể giấu giếm được.
Ông đáp: “Bố làm vậy là vì sự nghiệp của con.”
Nghe vậy, Lam Khê tức giận vô cùng, giọng nói tràn ngập sự uất ức: “Sao lại là vì sự nghiệp của con được chứ? Chỉ vì con là diễn viên nên con không được phép yêu đương sao? Chẳng lẽ yêu đương thì sẽ không có sự nghiệp sao?”
Thấy bộ dạng giận dữ của con gái, chủ tịch Triệu Việt liền lớn tiếng: “Bố không muốn con yêu đương, nhưng cũng sẽ không cấm con yêu đương. Điều quan trọng là đối tượng mà con yêu kia kìa. Năm đó, con yêu Phó Hi Du thì không được.”
Lam Khê ngẩn người, dưới hàng lông mi run rẩy là đôi mắt đầy vẻ nghi hoặc nhìn về phía bố của mình. Cô hỏi bố: “Tại sao là Phó Hi Du thì không được?”
Nói đến đây, Lam Khê bỗng nhớ đến những lời Phó Hi Du nói trong máy ghi âm.
Anh nói anh là chướng ngại của cô.
Nghĩ đến câu nói đó, Lam Khê lại càng thấy đau lòng. Mà chủ tịch Triệu Việt nhìn con gái như vậy thì thấy thương xót vô cùng, liền nói với Lam Khê: “Năm đó, Phó Hi Du không nên ở bên cạnh con. Chính thằng bé cũng biết điều đó, vì vậy nên mới đến tìm bố. Thằng bé hỏi bố liệu tình cảnh của nó có làm ảnh hưởng đến bạn gái của nó không.”
Nghe đến đây, Lam Khê vội hỏi bố: “Tình cảnh của anh ấy như thế nào? Tại sao anh ấy lại có thể làm ảnh hưởng đến con?”
Chủ tịch Triệu Việt thở dài, không nhanh không chậm mà kể lại đầu đuôi câu chuyện cho Lam Khê.
Chuyện bắt đầu từ buổi sáng ngày mà Lam Khê và Phó Hi Du chia tay, chủ tịch Triệu Việt và Phó Hi Du hẹn nhau ở nhà hàng Phó Lợi.
Triệu Việt đến nhà hàng sớm hơn khoảng năm phút, còn Phó Hi Du tới vào đúng tám giờ.
Vừa đến nơi, gặp được Triệu Việt, Phó Hi Du đã đưa cho ông xem ba video mà Vương Kiệt gửi cho mình.
Lúc nhìn thấy Phó Hi Du đánh người trong ba video ấy, chủ tịch Triệu Việt thật sự vô cùng ngỡ ngàng, hoàn toàn không nghĩ chàng trai trước mặt mình lại có thể ra tay tàn bạo với người khác như vậy.
Phó Hi Du cũng đoán được chủ tịch Triệu Việt sẽ nghĩ gì, vì vậy liền giải thích lý do mình đánh nhau. Anh cũng đã kể cho chủ tịch Triệu Việt nghe chuyện mình bị bắt nạt vào năm cấp hai.
Trò chuyện một lúc lâu, chủ tịch Triệu Việt cuối cùng cũng hiểu được hoàn cảnh hiện tại của Phó Hi Du. Đương nhiên, ông cũng biết Phó Hi Du đưa cho mình xem ba video kia là vì có chuyện muốn nhờ vả.
Tuy nhiên, ông nghĩ rằng Phó Hi Du muốn trở thành diễn viên, nhưng lại lo sợ video sẽ ảnh hưởng đến sự nghiệp của mình. Không nghĩ rằng, Phó Hi Du lại nói: “Liệu những video này bị tung ra… sự nghiệp của bạn gái của cháu có bị ảnh hưởng không?”
Chủ tịch Triệu Việt nghe vậy thì vô cùng bất ngờ. Nhưng nhanh chóng, ông liền hỏi: “Bạn gái của cháu có sự nghiệp gì? Chẳng lẽ cô bé ấy là người nổi tiếng?”
Phó HI Du nhận được câu hỏi này thì cúi gằm mặt xuống, đôi môi mím chặt lại, rất lâu mới đáp: “Hiện tại cô ấy mới bắt đầu tiến vào giới giải trí. Nhưng tương lai, cô ấy nhất định sẽ nổi tiếng. Vì vậy… Cháu rất sợ chuyện của bản thân sẽ làm ảnh hưởng đến cô ấy.”
Chủ tịch Triệu Việt nghe vậy thì thở dài. Ông còn tưởng Phó Hi Du định tiếp tục sự nghiệp diễn xuất, không ngờ anh lại vì chuyện tình cảm mà tới tìm ông. Tuy nhiên, ông vẫn hết lòng đưa ra lời khuyên:
“Chuyện này đương nhiên sẽ ảnh hưởng đến bạn gái cháu. Thế nhưng không phải là không có cách giải quyết, bởi vì cháu cũng là người bị hại trong vụ việc bạo lực học đường này. Chú nghĩ trước hết cháu nên trò chuyện với bạn gái để hai người cùng đưa ra biện pháp giải quyết đã.”
Phó Hi Du nghe vậy thì lắc đầu: “Cháu không thể nói chuyện này với cô ấy.”
Chủ tịch Triệu Việt nhìn Phó Hi Du, suy nghĩ một lúc rồi lại hỏi: “Cháu sợ bạn gái sẽ vì chuyện này mà chia tay cháu sao?”
Phó Hi Du nghe vậy thì mỉm cười, nhưng ánh mắt lại đầy vẻ chua xót. Anh đáp: “Nếu cô ấy muốn chia tay, cháu sẽ đồng ý. Nhưng cháu biết cô ấy sẽ không làm như vậy.”
Nói đến đây, Phó Hi Du nhìn vào mắt chủ tịch Triệu Việt: “Nếu cô ấy biết chuyện này, cô ấy nhất định sẽ không rời xa cháu, ngược lại còn sẵn sàng hy sinh sự nghiệp để ở bên cháu. Chính vì vậy nên cháu mới không dám cho cô ấy biết.”
Chủ tịch Triệu Việt nghe tới đây lại càng thương Phó Hi Du hơn. Nhưng không ngờ, anh lại nói tiếp:
“Cháu không thể nói cho bạn gái của mình biết, vì vậy cháu muốn hỏi người thân của cô ấy. Bởi vì nếu là người thân thì sẽ nghĩ cho cô ấy, cũng sẽ có quyền để quyết định cháu có nên tiếp tục mối quan hệ tình cảm với cô ấy hay không.”
Chủ tịch Triệu Việt nghe vậy liền cảm nhận được ý gì đó ở bên trong lời nói của Phó Hi Du. Nhưng không để ông phải suy nghĩ, Phó Hi Du liền nói: “Cháu thật sự rất muốn biết nếu bạn gái có một người bạn trai như mình, liệu người thân của cô ấy có thể chấp nhận được hay không. Vì vậy… Cháu đã tới gặp chú.”
Triệu Việt ngẩn ời trong giây lát, sau đó rất nhanh đã đoán ra ngay bạn gái của Phó Hi Du là ai. Tuy nhiên, ông vẫn không thể tin nổi mà hỏi: “Bạn gái của cháu… chẳng lẽ là Lam Khê?”
Phó Hi Du gật đầu: “Là Lam Khê ạ.”
Triệu Việt cảm thấy thật sự vô cùng khó tin, nhưng nếu nghĩ lại thì chợt thấy thật ra chẳng hề khó tin chút nào.
Phó Hi Du nhìn biểu cảm trên gương mặt chủ tịch Triệu Việt rồi lại hỏi: “Chú nghĩ… Cháu có thể tiếp tục ở bên cạnh Lam Khê được không?”
Chủ tịch Triệu Việt khẽ nhíu mày. Ông vốn không thích con gái yêu đương sớm vì sợ ảnh hưởng đến sự nghiệp. Nhưng ông cũng biết tình yêu không thể nào ngăn cản. Hơn nữa, Phó Hi Du cũng là một chàng trai tốt nên ông cũng sẽ không ngăn cấm Lam Khê yêu anh, chỉ cần không công khai là được.
Tuy nhiên, Phó Hi Du hiện tại đang bị một người nào đó uy hiếp. Mà kẻ đó có trong tay ba video Phó Hi Du sử dụng vũ lực người khác.
Nếu mai sau chuyện Lam Khê và Phó Hi Du yêu nhau bị lộ ra ngoài. Kẻ đó vì muốn nhận được sự chú ý liền đăng ba video đó lên mạng xã hội thì như thế nào?
Có một người bạn trai bắt nạt người khác, làm sao sự nghiệp của Lam Khê lại không bị ảnh hưởng chứ?
Nếu ảnh hưởng nhẹ thì chỉ bị cư dân mạng tấn công một thời gian. Còn không may, Lam Khê cũng có thể bị nghi ngờ là kẻ bắt nạt. Dù sau đó có thể chứng minh bản thân vô tội thì sự nghiệp nhất định cũng sẽ tuột dốc.
Chủ tịch Triệu Việt nghĩ đến đây thì thở dài. Ông thật sự yêu quý và thấy thương cảm trước Phó Hi Du. Vì vậy, đáng lẽ khi Phó Hi Du hỏi mình và bạn gái có thể tiếp tục ở bên cạnh nhau hay không, Triệu Việt đáng lẽ sẽ động viên anh, khuyên anh cùng bạn gái nghĩ cách giải quyết vấn đề.
Tuy nhiên, bạn gái của anh lại là Lam Khê, là con gái của Triệu Việt.
Triệu Việt làm sao có thể động viên anh, khuyên anh tìm Lam Khê để nghĩ cách giải quyết đây?
Phó Hi Du nói rất đúng. Nếu anh nói chuyện này với Lam Khê, cô nhất định sẽ không rời xa anh cho dù có phải từ bỏ sự nghiệp đi chăng nữa. Vì vậy, chủ tịch Triệu Việt nhất quyết không thể để Lam Khê biết chuyện này được.
Lam Khê là con gái của ông, ông đương nhiên phải nghĩ cho cô hơn. Cho nên làm sao ông có thể để sự nghiệp của con gái mình bị ảnh hưởng được chứ?
Chủ tịch Triệu Việt biết làm như vậy là bất công đối với Phó Hi Du. Nhưng người làm cha làm mẹ nào cũng yêu thương con cái của mình nhất. Vì vậy, dù thương Phó Hi Du thì chủ tịch Triệu Việt cũng không thể nào ủng hộ anh tiếp tục mối quan hệ với Lam Khê được.
Đối với câu hỏi có thể tiếp tục với Lam Khê hay không, ông không trả lời mà nói với Phó Hi Du: “Cháu và Lam Khê năm nay mới mười tám tuổi, còn rất trẻ. Liệu cháu có dám chắc chắn cháu và con bé sẽ mãi mãi bên nhau đến tận cuối đời hay không?”
Nhận được câu hỏi này, Phó Hi Du chỉ trầm tư trong giây lát, sau đó rất nhanh đã tự tin mà đáp: “Nếu sau này Lam Khê vẫn còn thích cháu, cháu chắc chắn mình và cô ấy sẽ mãi mãi bên nhau.”
Câu trả lời này nằm ngoài dự đoán của Triệu Việt. Tuy nhiên, ông không tỏ vẻ bất ngờ mà lại hỏi: “Nhưng cháu cũng không dám chắc Lam Khê sẽ mãi mãi thích cháu, đúng không?”