Vẻ mặt Trần Trúc trịnh trọng nói: "Hai năm nữa chính là đại hội Thanh Vân, ta nghĩ đại hội Thanh Vân mười năm một lần, hắn nhất định sẽ không bỏ qua."
Triệu Phi Yến trầm giọng nói: "Trần lão, ngươi rốt cuộc muốn xác định tin tức gì?"
"Ta muốn biết hắn bây giờ có thể xếp vào Thanh Vân bảng hay không!" Trên mặt Trần Trúc mang theo nụ cười.
Phía sau Trần Trúc có thanh niên tuấn tú đi lên, hắn ta kiêu ngạo nói: "Muốn lên Thanh Vân bảng thì phải là Kiếm Hậu dưới hai mươi tuổi, tại hạ Lưu Hàng, Hoang Châu Thanh Vân bảng thứ ba trăm năm mươi sáu, xin chỉ giáo."
Triệu Phi Yến thản nhiên nói: "Lên đi!"
Trần Mục có chút không ngờ tới, Triệu Phi Yến đây là cố ý muốn hắn bại lộ sức mạnh.
Bọn họ đến sân tập võ của Trần gia.
Lưu Hàng là Trần Trúc tiêu tiền mời tới.
Trần Trúc nghe nói Trần Mục giết chết Lang Vương, suy đoán hắn có thực lực Kiếm Hậu, cho nên tìm Lưu Hàng Nhị phẩm Kiếm Hậu hậu kỳ.
"Ta sẽ là nhân chứng của trận quyết đấu này, đến điểm cần dừng thì dừng." Trần Trúc nhắc nhở.
Luận võ phải có nhân chứng của Thiên Cơ các, kết quả của trận quyết đấu riêng sẽ không được công nhận.
Lưu Hàng khẽ cười nói: "Mời!"
Hắn thậm chí còn không rút kiếm, hành động như vậy không cần hoài nghi là đang xem thường Trần Mục.
Trần Mục rút Chiết Dực ra.
Như lưu quang trong chớp mắt đã biến mất không thấy đâu.
Lưu Hàng nhất thời kinh hãi, hắn ta vội vàng phóng thích khí tràng, muốn tìm ra vị trí của Trần Mục.
Nhưng lưỡi kiếm sắc bén đã kề vào cổ hắn ta Lưu Hàng nuốt nước miếng, vẻ mặt của Trần Trúc khiếp sợ nói: "Trần Mục thắng, xếp hạng thăng cấp 356 trên Thanh Vân bảng."
Trần Trúc lấy bút mực ra ghi lại trong sổ, thậm chí còn vẽ đơn giản khuôn mặt của Trần Mục, sự khiếp sợ trong mắt ông ta mãi mà không thể biến mất.
Hai mắt Lưu Hàng vô thần, hắn ta không thể tin được, sao lại có tốc độ nhanh như vậy? Hắn ta là Nhị phẩm Kiếm Hậu, vậy mà lại không phản ứng kịp.
Khuôn mặt của Triệu Phi Yến không chút gợn sóng, nàng ta biết tốc độ của Trần Mục nhanh bao nhiêu, nếu là đánh lén, Kiếm Vương cũng phải đề phòng hắn.
Trần Mục sợ đánh nhau phá hư sân tập, cho nên lựa chọn phương thức như vậy chấm dứt trận đấu.
Trần Trúc cười to nói: "Chúc mừng tiểu hữu đã lên được Thanh Vân bảng, chờ lão phu mang tin tức về Thiên Cơ các, trưởng lão trong các sẽ đánh giá tiềm lực của ngươi, lão phu tin tưởng ngươi có thể xếp vào top 10 bảng tiềm lực kiếm tu."
Trần Mục không hiểu ý nghĩa của bảng xếp hạng này: "Phi Yến tỷ xếp hạng bao nhiêu trong bảng tiềm lực?"
Trần Trúc cười trả lời: "Nàng ta đứng thứ 38 trong bảng xếp hạng tiềm lực Hoang Châu."
"Nhưng mà Phi Yến ở Hoang Châu Thiên bảng xếp thứ ba, cảnh giới của nàng ta vượt xa tiềm lực của nàng."
"Thiên bảng là cái gì?"
"Trên Thiên bảng đều là cường giả Kiếm Vương."
Trần Mục mỉm cười nói: "Phi Yến tỷ, tỷ thật lợi hại, vậy mà lại là Thiên bảng thứ ba."
Trên mặt Triệu Phi Yến lại không mỉm cười.
Trần Trúc trầm giọng nói: "Phi Yến, đã ba năm ngươi không tiếp nhận khiêu chiến, rất nhiều Thiên Kiêu đang nghi ngờ sức mạnh của ngươi, ngươi hẳn là may mắn vì Tiêu Vân thứ tư vẫn tiếp tục bất bại, nếu không ngươi không tiếp nhận khiêu chiến thì sẽ rớt thứ hạng."
Quy tắc quyết đấu trên bảng xếp hạng rất đơn giản, ngươi có thể thách thức đối thủ được xếp hạng cao hơn, đối phương có quyền từ chối, nhưng xếp hạng chỉ kém một người, nếu như đối phương từ chối thì hai người sẽ đổi vị trí thứ hạng.
May mắn là Tiêu Vân xếp thứ tư không thua, hắn ta cũng không khiêu chiến Triệu Phi Yến, Triệu Phi Yến mới có thể bảo trụ vị trí thứ ba của mình.
Trên Thiên bảng đều là các Thiên Kiêu của các tông, chuyện này liên quan đến thể diện của các tông, đương nhiên mọi người đều muốn xếp hạng đứng đầu, phía trên cạnh tranh rất kịch liệt.
"Hai người phía trên đều là Lăng Vân tông sao?"
Trần Mục có chút nghi hoặc, hắn biết Lăng Vân tông là thế lực siêu cấp cường đại nhất Hoang Châu, đệ tử Lăng Vân tông lẽ ra phải xếp ở phía trước.
Trần Trúc khẽ lắc đầu, trầm giọng nói: "Thứ nhất và thứ hai đến từ Thánh Kiếm sơn và Phượng các, thứ ba và thứ tư là đệ tử Lăng Vân tông."
Sắc mặt Triệu Phi Yến có chút khó coi.
Là đệ tử chân truyền của Khương Phục Tiên, thành tích đứng thứ ba trên Thiên bảng cũng không sáng chói, nếu như không phải Tiêu Vân thì bài danh của Triệu Phi Yến chỉ kém hơn.
"Tông chủ Lăng Vân tông đâu?"
Trần Trúc cười nói: "Trong quyển sách nhỏ này đã thu thập các loại bảng xếp hạng mới nhất, nếu là những người khác thì lão phu sẽ thu mười viên linh thạch, nhưng mà ngươi thì lão phu chỉ lấy năm viên linh thạch."
"Phi Yến tỷ, có thể cho ta mượn năm viên linh thạch không?" Trần Mục nhìn về phía Triệu Phi Yến.
Triệu Phi Yến ném cho Trần Trúc năm viên linh thạch, lạnh lùng nói: "Trần lão, ngươi thật đúng là biết kiếm tiền, Thiên Cơ các hàng năm buôn bán tin tức có thể kiếm được bao nhiêu?"
Trần Trúc cười xua tay nói: "Cũng chỉ duy trì hoạt động bình thường, không kiếm được tiền gì."
Trần Mục cầm được tập sách, có chút tò mò: "Các ngươi không sợ bị sao chép sao?"
Trần Trúc tươi cười quỷ dị nói: "Không ai làm sách lậu của Thiên Cơ các, bởi vì làm sách lậu sẽ chết nhà.”
Trần Mục còn tưởng rằng tìm được con đường kiếm tiền tốt, không ngờ bản quyền dị giới lại nghiêm ngặt như vậy.
"Tiểu hữu, bội kiếm của ngươi tên là gì?
"Mười viên linh thạch trả lời một vấn đề."
Trần Trúc không khỏi khẽ cười nói: "Tiểu hữu cũng thật biết buôn bán, vậy mười viên linh thạch một vấn đề."
"Bội kiếm của ta tên là Chiết Dực."
"Năm nay bao nhiêu tuổi."
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!