Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Bị Ép Làm Hôn Phu Của Kiếm Thánh - Trần Nghiêm (FULL)

 

 "Thần thật sự có thể vĩnh sinh?" 

 "Đương nhiên." 

 Trần Mục nắm nắm đấm, chất vấn: "Vậy tại sao bọn ta không thể vĩnh sinh?" 

 Quang Minh nữ thần trầm mặc một lát, sau đó bình tĩnh trả lời: "Thiên Đạo không cho phép." 

 "Dựa vào cái gì?" 

 "Bởi vì ông ta chính là trời." 

 Trần Mục ngẩng đầu, trong đôi mắt lộ ra ánh sáng, kiên định nói: "Vậy ta sẽ nghịch thiên mà đi." 

 Quang Minh nữ thần bị hắn chọc cười: "Nếu ngươi có thể nghịch thiên mà đi, ta liền đồng ý làm vị hôn thê của ngươi." 

 "Một lời đã định!" 

 Từ đó Trần Mục có được mục tiêu. 

 Hôm sau, sáng sớm, Trần Mục thu thập xong y phục, hắn bắt đầu đi xa, một mình tiến về nơi xa, tìm kiếm đạo Trường Sinh, tìm kiếm sức mạnh có thể thay đổi vận mệnh. 

 Lúc này còn chưa có tu tiên giả, là năm tháng trước khi Tiên tộc giáng lâm, thiên địa do Thần tộc thống trị. 

 Trần Mục đi khắp tứ phương, từng gặp qua võ giả luyện thể, còn có lão giả dùng cổ pháp dưỡng sinh, học tập theo bọn họ, nhưng những thứ này cũng không thể đạt được Trường Sinh. 

 Đi qua lộ trình dài dằng dặc, Trần Mục thu hoạch được lượng lớn tri thức, nhưng đều không có liên quan tới phương pháp của đạo Trường Sinh, hắn dạo bước giữa sông núi ao hồ, bỗng nhiên nghĩ đến, tại sao không thể tự mình bước ra con đường trường sinh. 

 Trần Mục thông qua chính bản thân mình bèn điều khiển hô hấp dẫn khí nhập thể, cảm ngộ quy tắc thiên địa, tự tay hắn đẩy ra cửa lớn thông hướng tu tiên. 

 Trần Mục chú ý tới ký ức kiếp trước nghiên cứu tu hành, hắn có phần nghi hoặc, hô hấp bẩm sinh đặc thù kia, khẳng định không đơn giản, có lẽ có quan hệ với Luân Hồi ấn ký tàn khuyết ở sâu trong linh hồn, đạo ấn ký kia vẫn chưa hoàn chỉnh, Trần Mục cũng không có vội vã dung hợp đạo ấn ký kia. 

 Hai đời ký ức dung hợp vô cùng thuận lợi, trên người Trần Mục tản ra uy áp kinh khủng, thay đổi trong nháy mắt, khiến cho cường giả ở vùng đất Khư Tịch đều cảm thấy tê dại da đầu, Đế Phần Thiên vốn đang chế giễu đột nhiên xuất thủ. 

 Trường mâu màu vàng đỏ phá không lao ra. 

 Trật tự quy tắc vặn vẹo, không gian vỡ nát, trường mâu màu vàng đỏ xé ra hắc động, vùng đất Khư Tịch cũng đang sụp đổ, có thể thấy được sự cường đại của trường mâu. 

 Chủ tể chung quanh đều cảm giác được hàn ý, loại công kích cường độ này, bọn họ rất khó chống đỡ được. 

 Trần Mục đột nhiên mở mắt ra, đôi mắt thanh tịnh trở nên thâm thúy, hắn nâng tay phải lên, đánh ra một chưởng, một chưởng kia rất bình thường, lại có hào quang nhỏ yếu nở rộ, sau đó kim quang chiếu sáng cả vùng đất Khư Tịch. 

 Tất cả cường giả đều nhìn thấy bàn tay lớn ngang trời. 

 Thủ chưởng ấn kim sắc va nhau với trường mâu màu vàng đỏ, bên trong hào quang chói sáng, bọn họ nhìn thấy trường mâu bị phá nát, binh khí tuyệt thế hóa thành bột mịn. 

 Một chưởng kia của Trần Mục hướng về phía Đế Phần Thiên, đồng tử của người sau đột nhiên rụt lại, hắn ta lấy ra thạch ấn màu xám, bên trong thạch ấn kia chứa đựng sức mạnh đại đạo dồi dào. 

 "Vị diện thần khí!" 

 Nghịch Càn Khôn nhìn ra manh mối, đó là thần khí vượt xa đạo binh tầm thường, do vị diện hoài dục mà ra. 

 Cường giả chung quanh đều kinh hãi, vũ khí loại cấp bậc kia, không phải thứ chủ tể có thể tiếp xúc. 

 Đế Phần Thiên bị buộc lấy ra át chủ bài, thạch ấn màu xám hóa thành đồi núi, chảy theo sương mù xám, ánh sáng giữa đất trời đều bởi vậy mà mờ nhạt, chủ tể chung quanh ào ào lùi lại, trong đôi mắt của bọn họ mang theo sự hoảng sợ. 

 Trần Mục đứng chắp tay, đạo chưởng ấn kia đúng là do hắn lưu lại từ rất nhiều năm trước, ẩn chứa sức mạnh thời kỳ đỉnh phong của hắn: "Đáng tiếc ngươi không phải chân thân, mà trong tay ngươi cũng không phải vị diện thần khí chân chính." 

 Đùng! 

 Thạch ấn màu xám sụp đổ. 

 Vẻ mặt Đế Phần Thiên trở nên phẫn nộ. 

 Chưởng ấn kim sắc giam cầm thời không, Đế Phần Thiên không chỗ có thể trốn, chỉ có thể vung quyền nghênh kích. 

 Cho dù uy lực của đạo chưởng ấn kia kém xa đỉnh phong, vẫn có thế như chẻ tre, không cách nào ngăn cản. 

 Khụ khụ. 

 Đế Phần Thiên đang ho ra máu. 

 Thân thể của hắn ta bắt đầu sụp đổ. 

 Cường giả chung quanh đều trợn mắt há mồm. 

 "Làm sao có thể? Đế Phần Thiên cứ như vậy bị phản sát?" Có chủ tể cất lời nghi vấn. 

 Chu Vạn Cổ trầm giọng nói: "Đó chắc hẳn không phải là chân thân của Đế Phần Thiên, hẳn là phân thân." 

 Nghịch Càn Khôn gật đầu: "Không sai, chân thân của Đế Phần Thiên sẽ không dễ dàng bị thua, đạo phân thân này cũng không yếu, Trần Mục mạnh hơn so với dự liệu." 

 Sau khi phân thân của Đế Phần Thiên chết, Trần Mục xuất thủ lần nữa, tay hắn cầm đế kiếm, thế bất khả kháng, trong chớp mắt xuất hiện ở trước mặt Phần Vũ, kiếm quang hoành không xuất thế, Phần Vũ trừng lớn hai mắt. 

 "Ngươi…" 

 Phần Vũ còn chưa mở lời, thân thể đã bị kiếm quang chém trúng, nhục thân hóa thành bột mịn. 

 Nhóm cường giả Âm Cửu U sợ mất mật, ào ào quay người bỏ trốn, ai cũng không dám xuất thủ, Trần Mục không định buông tha cho bọn họ. 

 Hắn vung kiếm lần nữa. 

 Từng đạo từng đạo kiếm quang chém ra. 

 Cường giả vây xem như rơi vào hầm băng. 

 Kim Khôi và Lâm Tiêu Dao lần lượt trúng kiếm, thân thể bị chém đứt, hai người mang theo thân thể tàn phế trốn xa, vết thương tràn ngập kiếm quang, đang thôn phệ huyết nhục của bọn họ. 

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!