Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Bị Ép Làm Hôn Phu Của Kiếm Thánh - Trần Nghiêm (FULL)

 Bên dưới đạo đài còn có vài chục vị cường giả tuyệt đỉnh đang uống rượu trò chuyện, tuy rằng về sau có thể là đối thủ, nhưng bây giờ vừa nói vừa cười, thuận tiện còn có thể quan sát đối thủ. 

 Diệp Thương Khung đang bắt chuyện với cường giả tuyệt đỉnh của vị diện khác, muốn lôi kéo minh hữu cho vị diện Thâm Lam. 

 Trần Mục thấy Mạc Cửu Nhi trong đám người nhìn, nàng ta thân mặc váy đen ngang gối, hai chân thon dài, cùng với vớ đen, thành thục xinh tươi, khá là mê người, xung quanh còn có rất nhiều cường giả tuyệt đỉnh vây quanh, đều cảm thấy hứng thú với nàng ta. 

 Ngoại trừ Mạc Cửu Nhi ra, hiện trường còn có tiên tử thân mặc bạch y rất chăm chú. 

 Lâm Thanh Đại thấy ánh mắt Trần Mục rơi vào trên người bạch y tiên tử tuyệt mỹ cách đó không xa, nhỏ giọng nói: "Trần đại ca, nàng ta đến từ vị diện Quang Minh, tên là Yên La." 

 Xếp hạng của vị diện Quang Minh đứng thứ năm, ngôi bậc rất cao, thực lực của Yên La cường đại, không phải là vị diện Chi Tử, cường giả mạnh nhất của vị diện Quang Minh còn chưa có lộ diện. 

 Yên La thân mang váy dài bạch y, khuynh thành tuyệt thế, da thịt phát ra ánh bạc, thánh khiết không tì vết. 

 Trần Mục khẽ gật đầu, hắn cảm nhận được khí tức quen thuộc ở trên người Yên La, có phần tương tự với Khương Phục Tiên, có lẽ nguồn gốc sức mạnh của bọn họ giống nhau. 

 Yên La cũng chú ý tới ánh mắt của Trần Mục, đuôi mày nàng ta khẽ nhướn, sau đó bốn mắt nhìn nhau. 

 Trần Mục chậm rãi dời ánh mắt đi, xung quanh có hơn ba mươi vị cường giả tuyệt đỉnh, còn có cường giả tuyệt đỉnh không có lộ diện, có người là chưa đến Uyên Hải cổ thành, có người là cố ý không lộ diện, muốn ẩn giấu thực lực. 

 Ầm ầm! 

 Mặt đất bỗng nhiên chấn động. 

 Ánh mắt của mọi người bị tiếng vang làm kinh động, bên trên bậc thang đá xanh cách đó không xa có khối bia đá màu xanh cao ba trượng, có cường giả tuyệt đỉnh vẻ mặt đau đớn ôm lấy tay, trên tấm bia đá có vết in bàn tay rất nông. 

 "Ha ha." 

 Chỗ cao, trên đạo đài truyền đến tiếng cười khinh miệt, cường giả tuyệt đỉnh trên bậc thang cố nén đau đớn rời đi, rất rõ ràng hắn ta bị phản phệ, hơn nữa còn bị thương không nhẹ, vào lúc mấu chốt này bị thương, rất nguy hiểm. 

 Lâm Thanh Đại ở trong thành từng nghe ngóng tin tức, vội vàng giải thích nói: "Trần đại ca, bên trên tấm bia đá kia có thủ chưởng ấn do cường giả Thái Cổ lưu hạ, nếu như có thể đỡ được đạo thủ chưởng ấn kia, hình như có thể giành được khen thưởng." 

 "Thú vị." 

 Trần Mục cách từ rất xa cũng có thể phát giác được sự khủng bố của đạo thủ chưởng ấn kia, cho dù là Địa giai chủ tể, muốn đỡ được đạo thủ chưởng ấn kia cũng rất khó. 

 "Để ta tới!" 

 Một đạo thân ảnh khôi ngô xuất hiện ở trên đài cao, da thịt màu nâu, hai tay như sắt đá, đầu đầy tóc dài màu vàng xoã tung, như là sư tử oai hùng. 

 Đôi mắt xinh đẹp của Lâm Thanh Đại ngưng lại: "Vị diện Bách Thú, vị diện xếp hạng thứ mười bốn, Long Khiếu Thiên, nhục thân mạnh mẽ, là đối thủ đáng để lưu ý." 

 Trần Mục nhẹ gật đầu, hắn có thể cảm giác được, mặc dù là cường giả tuyệt đỉnh đến từ vị diện thứ mười bốn, nhưng luận sức mạnh, còn mạnh hơn Lâm Thanh Đại. 

 Long Khiếu Thiên vung quyền với chưởng ấn trên tấm bia đá, bên ngoài cơ thể Kim Long quấn quanh, tiếng rồng kêu vang vọng khắp tứ phương, cành lá của cổ thụ màu vàng đều đang lay động. 

 Ầm ầm! 

 Nắm đấm của Long Khiếu Thiên dừng ở trước chưởng ấn, trên trán hắn ta trải rộng mồ hôi, đồng tử đột nhiên rụt lại. 

 Khoảng cách rất gần, lại không cách nào tiến được về phía trước, vẻ mặt Long Khiếu Thiên dần dần trở nên ngưng trọng. 

 Đùng! 

 Long Khiếu Thiên bị đánh lui ra ngoài mấy chục trượng, Kim Long bên ngoài cơ thể hắn ta lập tức tiêu tán, cường giả tuyệt đỉnh ở chung quanh lắc đầu cười khẽ, ánh mắt của cường giả ở chỗ cao trên đạo đài ngưng trọng, bọn họ đều nhìn đạo chưởng ấn kia. 

 Đạo chưởng ấn kia có lai lịch không tầm thường. 

 Lâm Thanh Đại cười đề nghị: "Trần đại ca, có vẻ như tấm bia đá kia còn chưa có cường giả khiêu chiến thành công, có điều ngộ đạo trên đạo đài có lẽ sẽ có thu hoạch." 

 "Đạo đài càng cao, thu hoạch càng nhiều, thực lực cần có cũng càng mạnh." Lâm Thanh Đại nói bổ sung. 

 Trần Mục phát giác được năng lượng nồng đậm xuất hiện, ngẩng đầu, một giọt chất lỏng màu vàng từ bên trong cành lá của cổ thụ rơi xuống, rơi vào trên thân nam tử thanh y. 

 Cường giả tuyệt đỉnh xung quanh đều ném tới ánh mắt hâm mộ, đó là nguyên dịch ngộ đạo, có xác suất giúp cho vô thượng đạo của cường giả tuyệt đỉnh lột xác thành đạo nhất. 

 "Đó là ai?" 

 Trần Mục hỏi Lâm Thanh Đại. 

 Trên người nam tử thanh y có kiếm ý mạnh mẽ, hắn ta rất không đơn giản, lúc này mới thu hút sự chú ý của Trần Mục. 

 Lâm Thanh Đại lắc đầu. 

 Lúc này, Yên La liên bước nhẹ nhàng, nàng ta đi đến bên cạnh Trần Mục, mỉm cười: "Tên kia rất đáng sợ, đến từ vị diện Luân Hồi, không chỉ từng một lần tham gia đại chiến vị diện, đời này hắn tên là Chu Vạn Cổ." 

 Có thể tham gia một lần đại chiến vị diện đã rất không dễ dàng, nhiều lần tham gia đại chiến vị diện càng là khó càng thêm khó, cho dù là đỉnh tiêm tuyệt đỉnh cũng không dám trêu chọc hắn ta. 

 Vị diện Luân Hồi là vị diện đứng thứ hai, thực lực không nghĩ cũng biết, Trần Mục mỉm cười: "Đa tạ." 

 Yên La gật đầu cười khẽ: "Chờ đến đại chiến vị diện, còn xin Trần huynh thủ hạ lưu tình." 

 Nàng ta đã nghe ngóng về Trần Mục, nhưng biết rất ít, có thể cảm nhận được khí tức trên người hắn, thánh khiết không tì vết, là đồng bọn đáng tin cậy. 

 Trần Mục cười cười, không nói gì, hắn nhìn về phía bia đá màu xanh cách đó không xa, rất nhiều cường giả tuyệt đỉnh đều quăng ánh mắt tới, nhưng không ai dám đi thử tiếp. 

 Yên La che miệng cười khẽ, không khỏi trêu ghẹo: "Trần huynh không ngại thì đi thử xem, đạo chưởng ấn kia trải qua năm tháng dài đằng đẵng, sớm đã không cường thịnh bằng năm đó." 

 Lâm Thanh Đại không khỏi nhíu mày, vừa rồi có cường giả tuyệt đỉnh bị thương ở trên đó, ngay cả Long Khiếu Thiên cũng chật vật rút lui, quan trọng nhất chính là, nếu như biểu hiện rất kém cỏi ở trên đó, sẽ rất dễ biến thành đối tượng bị nhằm vào.

Chương 808 Cổ Thành Tụ Họp (2)

 

 Bia đá xanh cũng là nơi kiểm nghiệm thực lực, là nguyên nhân chủ yếu khiến cường giả tuyệt đỉnh không muốn thử. 

 "Thử xem sao." 

 Trần Mục đi về phía bia đá xanh. 

 Hắn cảm thấy đạo thủ chưởng ấn kia rất đặc biệt. 

 Yên La có thể cảm giác được Trần Mục không tầm thường, có thể đại diện cho vị diện thứ chín xuất chiến, nhất định là cường giả thâm tàng bất lộ, cho nên muốn nhân cơ hội nhìn xem thực lực của hắn. 

 Lâm Thanh Đại không có ngăn cản, nàng ta biết thực lực của Trần Mục, cường giả chung quanh đều quăng ánh mắt tới. 

 "Đó là ai?" 

 "Trần Mục, trợ thủ do vị diện thứ chín bọn ta mời, hắn rất lợi hại." Diệp Thương Khung trịnh trọng nói. 

 "Nghe nói vị diện Chi Tử của vị diện Thâm Lam bị giết, tên Trần Mục kia có thể đánh đồng được với vị diện Chi Tử? Vị diện Thâm Lam có lẽ không thể đi xa." 

 "Vậy cũng không chắc." 

 Đám cường giả tuyệt đỉnh nghị luận ầm ĩ, vẻ mặt Diệp Thương Khung và Lâm Thanh Đại khẩn trương nhìn Trần Mục. 

 Mạc Cửu Nhi rất hứng thú nhìn về phía Trần Mục, Tần Trường Sinh và Tiêu Vô Cùng nhao nhao nhìn về phía Trần Mục, cường giả ở chỗ cao trên đạo đài ngược lại không có để ý. 

 Trần Mục thuận theo bậc thang mà lên, cường giả tuyệt đỉnh xung quanh đều cảm nhận được áp lực, rõ ràng hắn không có phóng thích uy áp, lại không giận tự uy. 

 Cường giả tuyệt đỉnh chung quanh rất khó nhìn ra thực lực của Trần Mục, bọn họ đều rất chờ mong hắn có thể đỡ được đạo chưởng ấn kia hay không, Long Khiếu Thiên nhìn Trần Mục đi tới trước bia đá xanh, không khỏi hừ lạnh: "Đạo chưởng ấn kia không phải thứ cường giả tuyệt đỉnh có thể chống đỡ, không cần uổng phí sức lực." 

 Tần Trường Sinh đứng chắp tay, ánh mắt híp lại, trầm giọng nói: "Ta nghe nói đạo chưởng ấn kia là do cường giả tuyệt đỉnh lưu lại, nhưng thứ mạnh thật sự là tấm bia đá kia, trải qua tang thương, vẫn như cũ sừng sững không đổ." 

 Không ít cường giả tuyệt đỉnh gật đầu, Tần Trường Sinh đến từ vị diện Thiên Hoang, mặc dù bây giờ là vị diện xếp hạng thứ hai mươi, nhưng đã từng là vị diện xếp hàng thứ nhất, lời của hắn ta vẫn có độ tin cậy rất cao. 

 Long Khiếu Thiên cau mày: "Thời điểm ta xuất quyền, có trực giác, phảng phất như có cường giả vung chưởng đánh tới, loại cảm giác kia khiến sau lưng ta phát lạnh." 

 Nếu như đối phương thật sự là cường giả tuyệt đỉnh, vậy khoảng cách chênh lệch thực lực giữa bọn họ giống như sông lớn. 

 Đám cường giả tuyệt đỉnh nhìn đạo chưởng ấn nhàn nhạt kia, ánh mắt ngưng trọng, nhìn mà phát sợ. 

 Bên trên bậc thang đá xanh, vẻ mặt Trần Mục lạnh nhạt, hắn đưa tay phải ra, sau đó đặt ở phía trên bia đá xanh, vừa vặn khớp với đạo chưởng ấn nhàn nhạt kia. 

 "Hửm?" 

 Nét mặt của đám cường giả tuyệt đỉnh kinh ngạc. 

 Long Khiếu Thiên trừng to mắt, hắn ta không thể tin được, Trần Mục có thể đặt tay ở trên bia đá xanh, hơn nữa còn kín kẽ vừa khớp, đây là trùng hợp? 

 "Đây là tình huống gì?" 

 "Chẳng lẽ Trần Mục có thể miễn dịch được với công kích của đạo thủ chưởng ấn kia, hắn dùng thủ đoạn gì?" 

 Đôi mắt đẹp của Yên La ngậm ý cười, lẩm bẩm nói: "Thú vị, xem ra là minh hữu đáng để kết giao." 

 Mặt mày Lâm Thanh Đại và Diệp Thương Khung tràn đầy tự hào, bọn họ biết Trần Mục rất mạnh, nhưng cũng không ngờ rằng hắn lại có bản lĩnh lợi hại như thế. 

 Cường giả tuyệt đỉnh bên dưới đạo đài đều nhìn chằm chằm Trần Mục, Minh Sát đến từ vị diện Ám Ảnh chau mày, hắn ta một mực quan sát Trần Mục, lại không cách nào nhìn thấu được. 

 Bên cạnh Minh Sát là Huyền Di cường giả tuyệt đỉnh của vị diện Hư Không, một thân áo đen, cũng không thu hút sự chú ý của người khác, thường thường người không đáng chú ý, càng có uy hiếp. 

 Bọn họ vốn đang thương lượng nhằm vào vị diện Thâm Lam, bây giờ thấy Trần Mục, vẻ mặt trở nên căng thẳng. 

 Trần Mục dễ như trở bàn tay đặt tay lên phía trên bia đá xanh, khối bia cổ này đứng sừng sững ở nơi đây năm tháng dài đằng đẵng, chỉ có đạo chưởng ấn nhàn nhạt lưu lại, hằng cổ trường tồn, bia đá cùng đạo chưởng ấn kia ai mạnh ai yếu, không người biết được. 

 "Đây là chuyện gì?" 

 Sâu trong ánh mắt Trần Mục cũng mang theo nghi hoặc, hắn không có sử dụng bất kỳ thủ đoạn nào, bàn tay liền đặt ở phía trên thạch bia dễ như trở bàn tay. 

 Hắn vốn tưởng rằng sẽ rất có khiêu chiến. 

 Đạo chưởng ấn nhàn nhạt vừa vặn khớp với bàn tay của Trần Mục, còn mang theo độ ấm. 

 Quanh thân Trần Mục nổi lên ánh sáng kim sắc, đạo ánh sáng kia xông lên bầu trời, ngang qua thương khung, cường giả tuyệt đỉnh chung quanh không khỏi lui lại, ngay cả các chủ tể bên ngoài Uyên Hải cổ thành cũng phát hiện ra, nhao nhao nhìn lại. 

 Minh Hồng chủ tể trầm giọng nói: "Bên trong Uyên Hải cổ thành lại xuất hiện sinh linh cấp bậc quái thai." 

 "Có lẽ là hắn." 

 Khóe miệng Vân Mộng Trần hơi hơi giương lên. 

 Ở dưới cây cổ thụ, đám cường giả tuyệt đỉnh tại chỗ cao trên đạo đài ào ào mở mắt ra, từng đôi mắt rực rỡ sáng chói nhìn chằm chằm Trần Mục. 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!