Thời gian trôi nhanh, dù sao thì Kim thành cách Hắc Thạch thành khá xa, hơn nữa còn là chuyện của Trần Hãn lại không mời Đường gia, Đường Chấn nghe được tin tức thì dứt khoát ngự kiếm bay đến.
Trần Thiên Nam nhiệt tình nói: “Đường huynh, ta thấy ngươi có vẻ hơi mệt mỏi, theo ta vào trong nhà nghỉ ngơi đi.”
“Được, Trần lão ca.”
Đường Chấn đi theo Trần Thiên Nam rời khỏi viện tử.
Trần Mục tiếp tục tiếp đón khách mời ở viện tử.
Trần Hạo theo lão giả tóc trắng vào trong viện tử, Trần Mục đã từng gặp vị lão giả này ở Vạn Yêu Tuyết Lĩnh của Yêu vực, dõi mắt khắp nhân gian cũng là cường giả đỉnh tiêm.
“Đây là tam đệ của ta, Trần Mục, vị này là gia gia của Sở Vũ, Sở Tây Phong.”
“Bái kiến Sở lão tiền bối.”
Trần Mục mỉm cười chào hỏi với Sở Tây Phong.
Sở Tây Phong gật đầu cười nói: “Năm đó lão phu đã không nhìn lầm, ngươi quả nhiên đã bước trên con đường vô địch, mong là ngươi có thể đi được xa hơn Hoang chủ.”
“Vãn bối sẽ cố gắng.”
Trước kia Trần Mục thường nghe được truyền thuyết về Hoang chủ, nhưng trước giờ lại chưa từng gặp Hoang chủ, hắn rất tiếc nuối.
Trần Hạo tự mình tiếp đãi Sở Tây Phong, phu phụ Trần Uy và Trần Thiên Nam cũng lần lượt chào hỏi với lão giả.
Trần Mục có thể cảm nhận được Sở Tây Phong rất mạnh, không phải là Yêu tộc phổ thông mà là tương tự như huyết mạch Yêu chủ, bọn họ chắc hẳn đến từ dị vực Yêu tộc.
Gần lúc chạng vạng, khách mời đến càng lúc càng ít, bỗng nhiên có hai bóng người đáp xuống đình viện.
Tần Nghê Thường và Triệu Phi Yến cũng đã đến.
“Tin tức của hai người nhanh nhạy thật!”
Tần Nghê Thường nhướng mày, cao ngạo nói: “Tất nhiên, phụ cận Hắc Thạch thành có đệ tử của Lăng Vân tông, tiểu sư đệ, đệ cũng không mời chúng ta đến uống rượu mừng.”
“Tiểu sư thúc, ta còn chuẩn bị lễ vật cho tân lang và tân nương nữa.” Triệu Phi Yến nở nụ cười trên mặt.
Mặt Trần Mục mang theo ý cười, nói đùa: “Vậy ta thay Tiểu Hãn và Tiểu Vũ cảm tạ Triệu tông chủ trước.”
Triệu Phi Yến cười phá lên: “Tiểu sư thúc, đừng gọi ta là tông chủ, chẳng thân thiết chút nào.”
Gần đến chạng vạng, mọi người đều đến diễn võ trường dự hôn lễ, Trần Mục đưa tay mời: “Sư tỷ, Phi Yến, hai người cũng đến diễn võ trường đi, ở đó náo nhiệt.”
“Ừm ừm, được thôi.”
Diễn võ trường đang đốt pháo hoa, chỉ có chừng mười bàn khách, mọi người đều đang xem bái thiên địa.
Trong diễn võ trường tưng bừng vui vẻ, trên mặt Trần Mục mang theo ý cười, tâm trạng lại rất ngột ngạt, hắn còn phải độ đế kiếp, không biết có thể thành công hay không, Ma chủ sắp trở về, hắn cũng chẳng có vốn liếng để đối phó với Ma chủ.
“Chuyện của sau này, để sau hẵng tính.” Trần Mục không muốn nghĩ đến những chuyện này nữa, hắn muốn quý trọng niềm vui trước mắt.
Bái thiên địa xong, tiệc rượu bắt đầu.
Bạch Thanh Hoan không ở lại uống rượu, tông môn còn có chuyện, nàng ta phải quay về xử lý.
Trần Mục đang uống rượu trò chuyện với Trần Hạo, hắn kể cho nhị ca nghe chuyện đại chiến Đế phủ và Ma Thần.
Trần Họa từ nhỏ đã thích nghe những chuyện này, trận ác chiến lần này có nhiệt huyết lẫn bi tráng.
Trần Hạo vừa phấn khích vừa hồi hộp, cuối cùng lại lặng lẽ uống rượu, không kìm được nước mắt.
Trần Mục choàng tay qua vai Trần Hạo: “Nhị ca yên tâm, trời mà sập xuống, có ta đây.
Trần Hạo nặng nề gật đầu: “Tam đệ, nhị ca cũng sẽ cố gắng tu luyện, cố gắng giúp đỡ đệ.”
“Huynh đệ đồng tâm.”
“Bẻ gãy được kim loại.”
Trần Mục và Trần Hạo lại chạm chén lần nữa.
Trần Hi và Tạ Nhã mỉm cười lắc đầu, Trần Dĩnh và Trần Dao cười không ngậm được miệng, Tần Nghê Thường và Triệu Phi Yến nhìn nhau mỉm cười, các nàng đều có cảm nhận khác nhau.
Trần Hi và Tạ Nhã cảm thấy Trần Hạo căn bản không thể giúp gì được cho Trần Mục, cho nên mới cười lắc đầu, Trần Dĩnh và Trần Dao nhìn thấy bọn họ uống rượu vui vẻ như vậy thì rất hạnh phúc, còn Tần Nghê Thường và Triệu Phi Yến là ngưỡng mộ bầu không khí ở Trần gia.
“Tam đệ, ngươi nên đi bồi chuyện với Triệu tiên tử, Tần Tiên tử, đừng mải lo uống rượu với ta.”
“Để bọn muội là được.”
Trần Dĩnh nâng chén cười ngọt ngào nói: “Nghê Thường tỷ, Phi Yến tỷ, ta kính hai người.”
Tần Nghê Thường và Triệu Phi Yến mỉm cười nâng chén rượu lên.
Trên bàn rượu vui vẻ tưng bừng, Trần Tô chạy ra sau lưng Trần Hạo nhéo vai của hắn ta, nàng ta không thích chơi với trẻ con cho nên chạy tới tham gia náo nhiệt.
“Cha, ta cũng muốn uống rượu.”
“Uống ít thôi.”
Tu vi của Trần Tô cao hơn Trần Hạo rất nhiều, nhưng Trần Hạo không cho nàng ta uống rượu thì nàng ta không dám uống: “Cha, ta muốn thử xem có vị gì.”
Trần Hạo nâng chén rượu đưa cho Trần Tô.
Trần Tô nếm thử rồi lè lưỡi: “È, cay quá, nước hoa quả vẫn ngon hơn.”
Mọi người đều bật cười nhìn Trần Tô.
Trần Đồng thấy bên này sôi nổi như thế thì cũng chạy qua, Trần Hạo dịu dàng nói: “Đồng Đồng, ngươi có muốn thử vài ngụm không?”
“Cha, ta muốn uống với tam thúc hai chén.”
“Ngươi tự uống đi.”
Trần Hạo ném vò rượu cho Trần Đồng.
Trần Đồng ngượng ngùng gãi đầu, động tác này giống hệt như Trần Hạo lúc trước, Trần Mục cười nâng chén rượu lên: “Tam thúc uống với ngươi một chén, hy vọng ngươi tu luyện thật tốt, bảo vệ cho Trần gia.”
“Vâng ạ, tam thúc!”
Trần Đồng kích động uống hết cả vò rượu.
Thất Thất vốn đang ở bên cạnh Đường Uyển, nhìn thấy bên này náo nhiệt nên cũng chạy qua: “Tam ca, ta cũng muốn uống rượu, cho ta thử với.”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!