"..."
Trên trán Trần Mục treo đầy vạch đen: "Sư tỷ, tỷ hỏi cái này quá thẳng thắn rồi, ngủ thì có cùng ngủ, nhưng mà không có giống như tỷ nghĩ, quan hệ của bọn ta rất thuần khiết."
"Cùng ngủ với nhau thì có thể có bao nhiêu thuần khiết?" Tần Nghê Thường trợn trắng mắt, nàng ta không khỏi lắc đầu, cải trắng tốt như vậy thế mà lại bị Khương Phục Tiên đào đi.
Tần Nghê Thường trở về Lạc Hà phong.
Trần Mục trở lại Ngạo Kiếm phong chuẩn bị vãn yến, lúc này Diệp Hoành và Thẩm Trạch đã tới Ngạo Kiếm phong.
"Tiểu sư thúc."
Trên mặt Diệp Hoành và Thẩm Trạch nụ cười.
Trần Mục cũng nhiệt tình giống vậy: "Nếu các ngươi đã tới sớm, giúp ta chuẩn bị vãn yến, chút nữa còn có rất nhiều trưởng lão cũng tới."
"Bọn ta cũng đến giúp đỡ."
Triệu Phi Yến, Liễu Mi Nhi, Triệu Tư Tư, Lâm Thanh Y, bốn nữ tử đồng thời chạy đến, các nàng là phong cảnh xinh đẹp của Lăng Vân tông.
"Oa, tiên nữ như mây!"
"Tiểu sư thúc, biết nói chuyện thì nói nhiều một chút."
Triệu Phi Yến mặc y phục sát thân màu tím, dáng người đầy đặn khinh thường các thiên kiêu cùng thế hệ, cũng chỉ có nàng ta dám tùy ý nói chuyện như vậy với Trần Mục.
Trần Mục vừa cười vừa nói: "Phi Yến, việc xử lý hải sản giao cho ngươi đấy."
"Ha ha, ta lại không phải không biết." Triệu Phi Yến vén tay áo lên xử lý hải sản, đám Liễu Mi Nhi cũng giúp đỡ, nam nữ phối hợp, làm việc không mệt, trong nháy mắt Trần Mục nhẹ nhõm hơn rất nhiều.
Sau đó đám Tiêu Vân và Tiết Hạo cũng đến, hai người đều chủ động tới giúp đỡ rửa sạch thực vật.
Thời điểm Lâm Dịch và La Bằng đi tới Ngạo Kiếm phong còn có chút khẩn trương, tu vi cùng thực lực của hai người bọn họ là thấp nhất, may mắn được tiểu sư thúc mời cảm thấy rất vinh hạnh, bọn họ giúp đỡ bưng bàn xếp ghế.
Mọi người chung tay chuẩn bị vãn yến.
Bọn họ đều là tương lai của Lăng Vân tông.
Ngạo Kiếm phong vốn yên tĩnh, lại lần nữa trở nên náo nhiệt, thời điểm chạng vạng tối, trong núi nhóm lên lửa trại, lửa đỏ rực rỡ, nhìn rất đẹp.
Đám trưởng lão Lý Thanh Lưu và Lục Thanh Sơn lần lượt đi tới Ngạo Kiếm phong, mọi người cười chào hỏi nhau, những trưởng lão này rất thân với đám tiểu bối, bọn họ không có hà khắc giống như Tần Nghê Thường, trong núi tràn ngập tiếng nói tiếng cười, Trần Mục vừa cười vừa nói: "Sư tôn ta lão nhân gia ông ấy cũng muốn đến, các vị xin đợi một lát."
Nghe nói Thái Thượng trưởng lão cũng tới, mọi người không biết vui mừng tới nhường nào, có lâu hơn nữa cũng nguyện ý chờ.
Tô Mân thân mặc bạch y đi vào Ngạo Kiếm phong.
Mọi người cung kính chào hỏi, Liễu Mi Nhi chạy chậm đến gần, nàng ta đỡ cánh tay của Tô Mân, cung kính nói: "Sư tổ, mời tới bên này, ngài thích uống nước dừa hay là uống rượu?"
"Cho chút nước dừa nếm thử đi."
Tô Mân rất ít khi uống rượu, bình thường đều là uống trà, nghe nói có nước dừa cho nên muốn nếm thử.
Bàn này của ông ta toàn là trưởng lão, đám người Lý Thanh Lưu đều đứng dậy cung nghênh, Tô Mân hòa ái nói: "Mọi người ngồi xuống đi, không cần câu lệ, tùy ý là được."
Tô Mân nở nụ cười hiền lành, mọi người đều không có áp lực, ngược lại còn náo nhiệt hơn cả khi nãy.
Tiêu Vân bưng hải sản hấp lên, Diệp Hoành bưng hải sản nướng lên, mười mấy loại hải sản, hấp, kho, chiên dầu, nướng, món ăn phong phú không thiếu gì cả.
Trần Mục bưng lên đồ chấm được chế đặc biệt: "Sư tôn, mọi người cứ ăn tùy ý, đồ ăn ở bờ biển tràn lan, ta mang về rất nhiều, đủ cho mọi người ăn no."
Mọi người mỉm cười gật đầu, rất nhiều hải sản đều là lần đầu tiên ông ta nếm thử, trong mắt ẩn chứa ý cười, cực kỳ hài lòng đối với tiểu đồ nhi này.
"Các ngươi cũng tranh thủ thời gian ăn đi."
Tô Mân chỉ là đến nếm thử mùi vị mà thôi.
Đám người Trần Mục chuẩn bị rất nhiều đồ ăn, sau đó hắn và bọn tiểu bối tập hợp lại một chỗ cùng uống rượu nói chuyện phiếm ăn hải sản, tiếng cười liên tục không ngừng.
Triệu Phi Yến nhìn Trần Mục, trông đợi nói: "Tiểu sư thúc, ngài có thể giao đấu với ta hay không, dạo này muốn tìm đối thủ thích hợp cũng không có."
"Không vấn đề gì."
Trần Mục sảng khoái đáp ứng.
Thẩm Trạch cung kính nói: "Tiểu sư thúc, có thể chỉ điểm ta tu hành không, gần đây gặp phải chút phiền phức."
Trần Mục mỉm cười gật đầu: "Được thôi, ta sẽ nghỉ ngơi mấy ngày tại Lăng Vân tông, các ngươi có vấn đề gì đều có thể tới tìm ta, ta có thể giúp thì chắc chắn sẽ giúp."
Đám tiểu bối Tiêu Vân cười gật đầu.
Lăng Vân phong.
Khương Phục Tiên yên lặng nhìn chằm chằm Ngạo Kiếm phong, nàng ta không thích tham gia náo nhiệt, nhưng thích xem náo nhiệt, nhìn thấy vị hôn phu vui vẻ, nàng ta cũng cảm thấy vui vẻ.
Trước kia tiểu bối Lăng Vân tông không có lực tập hợp lại như thế này, là Trần Mục giúp cho mọi người đoàn kết lại.
Khuôn mặt Khương Phục Tiên hiện lên ý cười, trên người vị hôn phu của nàng ta có mị lực mà những người khác không có, bọn họ bị ưu điểm trên người đối phương hấp dẫn lẫn nhau.
Lăng Vân tông, Ngạo Kiếm phong.
Yến hội mãi cho đến tận đêm khuya mới kết thúc.
Tô Mân cùng các trưởng lão lần lượt rời đi.
Đám người Tiêu Vân và Liễu Mi Nhi giúp đỡ quét dọn vệ sinh xong mới rời khỏi, Ngạo Kiếm phong lại quay về yên tĩnh, Trần Mục nằm nghỉ ngơi trong rừng trúc.
Mùi thơm thấm mũi xộc thẳng vào mặt, trán Trần Mục giãn ra, hắn biết là vị hôn thê tới, lật người, liền nhìn thấy Khương Phục Tiên nằm ở bên cạnh.
Hai người không nói gì.
Bọn họ đồng thời sử dụng Hô Hấp pháp.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!