"Rốt cục là có đánh không?" Thiên Kiêu ở bên ngoài đều rất sốt ruột, thậm chí muốn đi vào châm dầu vào lửa.
Lý Thanh Lưu cấp tốc đuổi tới Thanh Vân tửu lâu, hắn ta sợ Trần Mục xảy ra chuyện, nhưng lúc nhìn thấy Vân Dịch ở trong quán thì không lo lắng nữa.
Kiếm Khinh Cuồng lại nhìn về phía Trần Mục, khinh miệt nói: "Có dám theo ta ra bên ngoài tỷ thí hay không?"
"Ngây thơ, đi thôi."
Trần Mục hờ hững nhìn Kiếm Khinh Cuồng.
Trong mắt Kiếm Khinh Cuồng mang theo hàn ý, hắn ngự kiếm đi tới Bình Đỉnh sơn, Trần Mục theo sát phía sau, tiểu bối xung quanh cũng bắt đầu trở nên kích động.
Thánh tử của Thánh Kiếm sơn đối chiến với tiểu sư thúc của Lăng Vân tông, trận đấu này chắc chắn chính là trận quyết đấu giữa hai Thiên Kiêu cảnh giới Kiếm Hậu mạnh nhất Hoang Châu.
Đám La Bằng vừa tới, thấy cảnh này cũng sôi trào nhiệt huyết, trận chiến này sẽ quyết định địa vị bá chủ của Thánh Kiếm sơn và Lăng Vân tông. Cường giả các tông đều chờ mong cuộc tỷ thí này, lưỡng bại câu thương, chắc chắn là kết quả mà bọn họ muốn nhìn thấy nhất, chí ít thì có thể bớt đi một kẻ địch.
Vân Dịch đứng ở nơi cao.
Cường giả các tông đều chắp tay với ông ta.
Trần Trúc xuất hiện bên cạnh Vân Dịch: "Các chủ, ngài nói hai người bọn họ ai có thể giành được chiến thắng?"
"Thắng bại khó đoán, có điều Trần Mục mới bảy tuổi, Thánh Kiếm sơn lại phái Kiếm Khinh Cuồng đến trấn áp, thú vị." Ý tứ Vân Dịch sâu xa, nói.
Thánh Kiếm sơn không dám chờ Trần Mục trưởng thành mới khiêu chiến, trực tiếp phái ra thánh tử mạnh nhất, có thể thấy được bọn họ sợ thiên phú của Trần Mục tới nhường nào.
Vẻ mặt Lý Thanh Lưu ngưng trọng, nếu như Trần Mục tiêu hao quá nhiều năng lượng ở trận đấu này, thì Thanh Vân đại hội ở phía sau sẽ rất phiền phức.
Hiện trường không ngừng xuất hiện uy hiếp của Thánh Kiếm sơn, một vài thế lực nhất lưu cũng có Thiên Kiêu đỉnh phong.
Triệu Tư Tư nở nụ cười xinh đẹp, nàng ta dùng niệm lực truyền âm nói: "Tiểu sư thúc cố lên."
"Ừm, được."
Trần Mục dùng niệm lực đáp lại.
Cũng không thể để bị mất mặt ở trước mặt sư điệt được.
Trần Mục hiểu rõ bản thân mình đại diện cho Lăng Vân tông, cho nên mới tiếp nhận khiêu chiến của Kiếm Khinh Cuồng.
Dư Tung tới gần Bình Đỉnh sơn, trong mắt hắn ta ẩn chứa sự kiêu ngạo, hắn ta tin rằng trong đám Thiên Kiêu cùng thế hệ thì Kiếm Khinh Cuồng chính là kẻ mạnh nhất, có thể áp chế được Trần Mục.
Hỏa Mị chăm chú nhìn Trần Mục ở trên đỉnh núi, chỉ cần trận này hắn có thể thắng được Kiếm Khinh Cuồng thì trở về sẽ giới thiệu sư tôn cho Trần Mục làm quen.
Tôn Nguy xuất hiện ở đỉnh núi, hắn mỉm cười nói: "Ngày kia chính là Thanh Vân đại hội, hai vị tỷ thí vẫn nên đến điểm là dừng."
Tay Kiếm Khinh Cuồng cầm trường kiếm màu đen, Trần Mục nắm Chiết Dực sáng bóng.
Hai người còn chưa bắt đầu giao chiến nhưng khí tràng do bọn họ phóng ra đã khiến cho đám tiểu bối sợ hãi.
Ầm!
Đó là âm thanh mặt đất bị phá nát.
Trần Mục và Kiếm Khinh Cuồng đồng thời cử động, mặt đất dưới lòng bàn chân đều bị lõm, tốc độ của bọn họ đều nhanh tới bất thường, hai thanh trường kiếm mang theo kiếm quang được chém ra.
Kiếm quang màu tím và kiếm quang màu vàng đỏ va chạm với nhau, bầu trời nở rộ pháo hoa rực rỡ, hai đạo kiếm quang có thế lực ngang nhau, kiếm của Trần Mục kiếm và kiếm của Kiếm Khinh Cuồng đụng vào nhau, keng!
Âm thanh kia khiến cho đám tiểu bối tê cả da đầu, dù cách rất xa cũng có thể cảm nhận được gió dữ.
Đám tiểu bối nín thở, tập trung tinh thần nhìn hai người giao đấu trên đỉnh núi, ngay cả tiền bối cường giả cũng đều tập trung lực chú ý.
Keng! Keng! Keng!
Trần Mục và Kiếm Khinh Cuồng đều vung kiếm ở cận thân, bọn họ không sử dụng kiếm kỹ, đều muốn dùng cách trực tiếp nhất, bạo lực nhất để giành chiến thắng.
Doãn Hưu khẽ nhíu mày: "Vậy mà sức mạnh cơ thể của hắn ta lại có thể sánh ngang với Thánh tử!"
Lúc Kiếm Khinh Cuồng còn ở trong bụng mẹ, không thể thành công cấy ghép Chân Long huyết mạch, nhưng thân thể được tẩm bổ bởi long huyết nên thân xác vô cùng mạnh.
Vậy mà sức mạnh cơ thể của Trần Mục lại hoàn toàn không thua Kiếm Khinh Cuồng, hắn nắm giữ Bá Đạo Kiếm Thể, thân thể vốn đã rất mạnh, lại cộng thêm việc Khương Phục Tiên đút thuốc, thể xác của hắn đã thoát thai hoán cốt.
Kim Khôi nhìn thấy ngứa tay, muốn đi lên đánh nhau với bọn họ, đáng tiếc bọn họ sẽ không cho hắn ta cơ hội.
Đôi mắt Kiếm Khinh Cuồng híp lại, trong long nhãn ẩn chứa sự kinh ngạc, từ lúc hắn ra đời đến nay, chưa từng có Thiên Kiêu cùng thế hệ nào có thể đối kháng chính diện với hắn.
Trần Mục nhỏ hơn Kiếm Khinh Cuồng rất nhiều, sức mạnh của cơ thể lại vô cùng cường đại, cơ thân bá đạo, càng chiến càng mạnh, Kiếm Khinh Cuồng cảm nhận được áp lực.
Dưới ánh sao sáng chói.
Cả người Kiếm Khinh Cuồng được bao bọc trong ánh sáng tím, nháy mắt sức mạnh của hắn ta tăng gấp bội, Trần Mục cũng được bao bọc bởi ánh sáng màu đỏ vàng, bọn họ bộc phát cùng lúc.
Ầm! Ầm! Ầm!
Mỗi một kiếm va nhau đều khiến cho ngọn núi run rẩy, đỉnh núi xuất hiện vô số vết nứt, cường giả các tông đều biết bọn họ còn chưa có xuất toàn lực.
Chỉ mới là thăm dò thực lực lẫn nhau đã có thể nghiền ép rất nhiều tiểu bối thiên kiêu.
Vẻ mặt Trần Mục thong dong, hắn nhiều lần cọ xát cùng chấp niệm của sư huynh, tôi luyện ở trong Minh Hỏa Kiếm Ngục, hắn lúc này vẫn còn chưa nghiêm túc.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!