Khương Phục Tiên cũng nhìn chằm chằm vào Trần Mục, đôi mắt kia như hồ nước trong suốt thấy đáy, khuôn mặt nhỏ nhắn còn non nớt, nhưng bộ dáng ngốc nghếch lại rất đáng yêu.
Hai người nhìn nhau.
Qua rất lâu, trong phòng cực kỳ yên tĩnh, bọn họ cứ nhìn chằm chằm vào nhau như vậy, không nói bất cứ cái gì. Cổ của Trần Mục bị lệch quá lâu, có chút không thoải mái, hắn muốn xoay người cũng rất khó.
Khương Phục Tiên thấy thế, chớp chớp mắt mấy cái, bộ dạng kia có thể mê hoặc chúng sinh, Trần Mục cảm giác cả người ấm áp, giống như là bị điện giật.
"Sư tỷ, cổ ta bị cứng đờ, có thể giúp ta vặn trở về không." Vẻ mặt Trần Mục đầy đau khổ.
Khương Phục Tiên cười đứng dậy, nàng ta đứng ở đầu giường, sau đó cúi người xuống nâng khuôn mặt nhỏ nhắn của Trần Mục lên, giúp hắn đặt đầu lại.
Ngón tay nhỏ nhắn kia rất lạnh, tinh thần của Trần Mục bỗng nhiên phấn chấn lên, Khương Phục Tiên nhìn hắn: "Tiểu sư đệ, đệ muốn nằm đến khi nào?"
"Sư tỷ, đệ có thể nằm thêm hai ngày nữa không?" Biểu cảm trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Trần Mục tràn đầy ngây thơ.
Khương Phục Tiên khẽ cười nói: "Đệ nằm ở đây thì tỷ nghỉ ngơi ở đâu?"
Trần Mục vỗ vỗ giường ngọc băng rộng rãi, mỉm cười ngọt ngào nói: "Sư tỷ, đệ chia cho tỷ nửa cái giường?"
"Của đệ?"
"Sư tỷ, tỷ chia giường cho đệ một nửa."
Khương Phục Tiên nhẹ nhàng phất tay, Trần Mục lập tức nằm ở bên trong, hắn còn chưa kịp phản ứng thì đã nhìn thấy tiên tử tuyệt mỹ nằm ở bên cạnh.
"Vẫn rất ấm áp."
Khương Phục Tiên nằm xuống thì thầm nói.
"Sư tỷ, sau này đệ làm ấm giường cho tỷ." Trần Mục chớp chớp mắt, vẻ mặt nghiêm túc.
"Im lặng!"
Khương Phục Tiên thản nhiên nói.
Khí tràng của Kiếm Thánh khiến Trần Mục ngậm miệng lại, hắn cảm giác được năng lượng phóng thích ra từ trên người Khương Phục Tiên, sau đó đáp lại.
Bọn họ đồng thời sử dụng Hô Hấp pháp, nhưng mà Trần Mục cũng không có cảm giác bị hàn khí ăn mòn, tràn vào trong cơ thể đều là linh lực tinh thần.
Linh lực vốn khô cạn trong cơ thể Trần Mục rất nhanh trở nên đầy ắp, hiệu quả này không biết mạnh hơn lúc tu luyện với Triệu Phi Yến bao nhiêu lần.
Ngày hôm sau, buổi trưa.
Trần Mục lần nữa khôi phục đỉnh phong.
Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá. Bên mình sẽ ra chậm lại các chương.
Các bạn vào mê truyện hot hoặc truyen.azz thì mới có bản full đầy đủ vì bên các site khác copy bị thiếu phần ẩn và hơn chục chương sớm nhất nhé.
Vào google gõ Truyện Azz hoặc Mê truyệnhót nhé các bạn.
Khi Khương Phục Tiên ngừng sử dụng Hô Hấp pháp, Trần Mục mở mắt ra, vẫn là lần đầu tiên tu luyện với vị hôn thê, loại cảm giác thoải mái này thật nói không nên lời. Không hề giống với Triệu Phi Yến, không có bất kỳ cảm giác không hợp nào, cũng không cần phải chịu tội, hô hấp của hai người có thể dung hợp một cách hoàn mỹ.
Khương Phục Tiên đứng dậy: "Tiểu sư đệ, hôm nay có trận đấu của Phi Yến, đệ có muốn đi xem không?"
"Được."
Trần Mục cười gật đầu.
Thầm nghĩ trận chung kết của Kiếm Vương khẳng định rất đặc sắc.
Khương Phục Tiên đứng dậy, nàng ta bỗng nhiên quay đầu nhìn Trần Mục một cái, cũng chỉ có liếc mắt một cái rồi lập tức thu hồi ánh mắt.
Trần Mục lại cảm giác sau lưng lành lạnh, không biết chuyện gì xảy ra, Khương Phục Tiên đột nhiên hung dữ một cái, có chút đáng sợ, hắn không dám hỏi.
Trần Mục thay y bào màu trắng mới tinh, hắn đi theo Khương Phục Tiên đến khu vực gần lôi đài.
Nơi này có hai Huyền Phù đảo, một bên là lôi đài dùng cho trận chung kết, một bên là nơi để các cường giả tông môn đến thưởng thức trận đấu, vị trí cao hơn nhiều.
Khi Khương Phục Tiên và Trần Mục xuất hiện, các tiểu bối xung quanh đều hành lễ với bọn họ, Tần Nghê Thường nhìn thấy tiểu sư đệ thì đến gần.
Tần Nghê Thường hành lễ với Khương Phục Tiên, sau đó đến bên cạnh Trần Mục: "Tiểu sư đệ, sư tỷ còn chưa chúc mừng đệ, biểu hiện của đệ rất tốt."
"Cám ơn sư tỷ." Trần Mục mỉm cười đáp lại, xem như lần này hắn đã tận lực, điều tiếc nuối nhất là không thể hoàn thành tâm nguyện năm nay, nhưng mà có thể ăn được món tráng miệng do Khương Phục Tiên làm cũng rất thỏa mãn.
Trận đấu sắp bắt đầu, Khương Phục Tiên ngồi ở vương tọa trên cao, Tần Nghê Thường mang Trần Mục đến Huyền Phù đảo.
Hôm nay Tô Mân và Hồng Phong cũng không tới, ở đây đều là trưởng lão các viện, bọn họ nhìn thấy Tần Nghê Thường đưa Trần Mục đến thì một bộ phận trưởng lão khẽ nhíu mày, bối phận của Trần Mục không nhỏ, nhưng thực lực như vậy thì không thể đến nơi này để xem cuộc chiến.
Trưởng lão mặc y phục đen đứng lên trước, ông ta nhìn Trần Mục, trầm giọng nói: "Tần trưởng lão, cái này không phù hợp với quy củ đúng chứ."
Trưởng lão đứng lên tên là Trọng Uyên, giám sát Các Phó Các Chủ, Kim Viễn Sơn cũng phụ họa nói: "Đúng vậy, bối phận của tiểu sư đệ chúng ta đều thừa nhận, nhưng hắn bây giờ lại xuất hiện ở chỗ này thì không thích hợp."
"Để cho hắn ngồi đi."
Giọng điệu của Khương Phục Tiên lạnh nhạt nói.
Tần Nghê Thường còn chưa lý luận với bọn họ, một câu của Khương Phục Tiên đã giải quyết xong chuyện này.
Trọng Uyên và Kim Viễn Sơn theo chế độ cũ, cũng không phải nhằm vào Trần Mục, sau khi Khương Phục Tiên lên tiếng thì bọn họ cũng không dám có ý kiến gì.
Tần Nghê Thường có thể cảm giác được Khương Phục Tiên đối với Trần Mục rất tốt, sau khi hai người ngồi xuống, Tần Nghê Thường nhỏ giọng nói: "Tiểu sư đệ, chỗ sư tỷ có mấy gốc linh dược thượng hạng, Phượng Huyết Trì cũng có thể tiếp tục sử dụng, hôm nay đệ hãy đến Lạc Hà Phong."
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!