Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Bệnh Nghiện Em (Lăng Việt) (Truyện FULL)

 

Điền Minh Ảnh tỏ ra tiếc nuối vì bữa tối kết thúc quá sớm, muốn mời Khổng Tư và Lăng Việt tới nhà uống café. 

Lăng Việt đồng ý. 

Khổng Tư nói dối để từ chối: 

- Thật xin lỗi, ngày mai tôi có chuyến bay sớm... 

- A... vậy... - Điền Minh Anh liếc Lăng Việt. 

Hắn quay sang Khổng Tư, lạnh lùng hỏi: 

- Hay em về trước đi... 

- Được. – Khổng Tư gật đầu đáp ứng, tim nhói lên từng hồi. 

Cô kéo ghế đứng lên, cổ nặn ra một nụ cười nhưng không thành, chào Điền Minh Ánh rồi ra khỏi nhà hàng. 

Lăng Việt tiếp tục nói chuyện với Điền Minh Ánh, giọng đều đều, không đếm xỉa đến cô. 

Cơn ghen cháy bừng bừng trong người Khổng Tư, thiêu đốt tim gan, từng đốm lửa bay tung trong không gian tăm tối, rơi xuống vực thẳm đen ngòm vô vọng. 

Vô vọng như tình yêu của cô dành cho Lăng Việt. 

Thì ra trong tim hắn vẫn có chỗ cho Điền Minh Ánh, trong vô thức hẳn vẫn chờ đợi ả quay đầu, trở lại bên cạnh hắn. 

Khổng Tư đứng trên vỉa hè, tầm mắt rơi vào hư vô. 

Lăng Việt, Điền Minh Ảnh và Tiểu Vinh trông giống một gia đình, còn cô chỉ là một ả tình nhân hợp đồng thừa thãi như mọi ả khác đã từng lăn giường với Lăng Việt. 

Hắn dùng cô để giải toả dục vọng, một vật thể thân, chờ ngày Điền Minh 

Ánh trở về. 

Giờ Diêu Thượng đã chết, Điền Minh Ảnh mang con về nước, bệnh tình 

của Lăng Việt đã ổn định, không còn vật cản nào giữa bọn họ. Có lẽ Khổng Tư 

chính là vật cản. 

Lý Đường đi tới bên cạnh, nhìn vẻ mặt cô, nhướn mày: 

- Giờ sao? 

Giọng y lạnh lẽo kinh khủng, làm Khổng Tư có cảm giác mình chỉ là một 

con điểm đứng đường, hết giá trị rồi sẽ bị Lăng Việt vứt bỏ, không đáng để Lý 

Đường tôn trọng. 

- Lăng Việt và Điền Minh Ảnh về sau... Tôi về trước. – Khổng Tư lẩm 

bẩm. 

Lý Đường quay đầu nhìn vào nhà hàng, hừ lạnh một tiếng. 

Khổng Tư không có tâm trạng để ý người khác. Tim cô như bị khoét 

rỗng, toàn thân nặng nề, vai bị đè rũ xuống. 

Cô thua Điền Minh Ánh... 

Không phải thua về nhan sắc, thần thái, vóc dáng... mà thua vì không 

bắt được trái tim Lăng Việt. 

Ả bỏ đi 10 năm, rời xa Lăng Việt 10 năm, có con với người đàn ông khác mà hắn vẫn yêu, lưu luyến, đau lòng, tiếc nuối... Vậy cô làm gì có cửa thắng. 

đâu. 

Giờ ả về rồi, vị trí bên cạnh Lăng Việt đâu còn là của cô nữa. 

Khổng Tư đờ đẫn rảo bước trên vỉa hè, không biết mình nên đi đâu về 

Lý Đường thở dài, huýt gió. 

Một chiếc ô tô màu đen từ góc đường chạy tới. Y vẫy đám thuộc hạ ra khỏi xe, hất đầu: 

- Chờ đón đại ca. Tao đưa Khổng tiểu thư về. 

- Anh tự quyết? Đại ca dặn đêm nay có việc mà... 

Lý Đường cười gắn, mỉa mai: 

- Việc lớn làm trước. 

Y vào xe, lái chầm chậm phía sau Khổng Tư, gọi cho Bá Hiên. 

- [Gì...] – Bá Hiên cáu kỉnh bắt máy. 

- Đến uống rượu với anh. 

- [Cặc.] 

- Cho mày sờ cơ lưng. 

- [Ở đâu đó?] 

- Căn phụ của Khổng Tư. 

- [15 phút nữa.] 

Bá Hiến cúp máy. 

Lý Đường ném điện thoại xuống, nhìn bóng dáng cô độc thẫn thờ của Khổng Tư trên vỉa hè, thở dài. 

Nếu đêm nay Lăng Việt không về, người mà Bá Hiên uống rượu cùng là Khổng Tư, không phải y. 

Thế nhưng Bá Hiên đến căn phụ chờ mốc mồm không thấy Lý Đường về, nằm trên sofa xem tivi, ngủ thiếp đi mất. 

10 giờ, Lăng Việt về nhà cũng không thấy Khổng Tư đâu, gọi điện thoại thuê bao, hắn gọi cho Lý Đường. 

- Khổng Tư đâu? 

- [Em đưa về nhà rồi mà...] – Lý Đường ngạc nhiên. - [Em thả ở trước cửa chung cư. Tối nay có việc, giờ em đang ra ngoại thành.] 

- Không có ở nhà. – Lăng Việt rít lên. 

- [Giờ sao? Cần em quay lại tìm không?] 

Lăng Việt im lặng mấy giây, hỏi ngược: 

- Lúc ra khỏi nhà hàng, trạng thái của cô ấy thế nào? 

- [Lạnh như băng, không nói nửa lời. 

Lăng Việt nhíu mày, thở nặng nề: 

- Mày không nói gì đấy chứ? 

- [Nói gì? Nói Điền Minh Anh bỏ anh chạy theo người mà anh từng cứu mạng? Nói một kẻ nợ tiền, một kẻ nợ mạng sống của anh, lén lút cắm sừng anh?] 

- Đừng nhắc nữa. Giúp họ là tao tự nguyện. 

- [Giờ Điền Minh Ảnh quay lại, anh định “tự nguyện” tiếp?] 

Lăng Việt không trả lời. 

- [Tuỳ anh. Em làm việc đã.] 

Lý Đường cúp máy. 

Lăng Việt vào phòng check camera. Khổng Tư chưa về nhà. 

Hắn gọi lại lần nữa, thuê bao vẫn không liên lạc được. 

Lần trước cô bỏ đi cũng tắt máy nhưng có lý do và bị dồn nén nhiều 

ngày. Lần này hắn chưa hề làm gì, Điền Minh Anh cũng chẳng nói gì gây hiểu 

lầm. Họ chỉ trò chuyện một lát, Lăng Việt đưa Điền Minh Ảnh về nhà, lên xem qua nhà rồi đi ngay. Chẳng lẽ như vậy cũng không được. 

rôi. 

Lăng Việt bực bội ra ban công hút thuốc. 

11 giờ Khổng Tư mới lảo đảo vào nhà, người sặc sụa mùi rượu. 

Lăng Việt nhìn từ đầu đến chân cô, gầm lên: 

- Đi đâu? Sao tắt máy? 

- A... Lăng tổng... Lâu rồi không gặp... Ha ha... Anh có khoẻ không? 

Khổng Tư lắc lư tại chỗ, mặt đỏ gay, mắt mơ màng. Rõ ràng đã say lắm 

Lăng Việt tức nghẹn họng: 

- Uống rượu với ai? 

- Lăng tổng... nói gì kỳ cục vậy... Người ta uống coca mà... 

Khổng Tư đá giày dép mỗi nơi mỗi cái, lắc lư đi vào phòng, nằm vật ra giường. 

Lăng Việt theo vào, thấy cô đã bất tỉnh nhân sự, cơn thịnh nộ bùng nổ mà không có chỗ phát tiết, nghẹn tím mặt. Hắn cởi áo khoác, thay đồ cho Khổng Tư, đặt cô nằm ngay ngắn lại rồi thở dài thườn thượt, ra ban công hút thuốc tiếp. 

28/12 Khổng Tư dọn đồ trở về Khổng gia ăn tết. 

Cô và Lăng Việt đều không nhắc đến Điền Minh Ảnh, đạt được thoả thuận ngầm giả vờ như buổi tối hôm đó không xảy ra chuyện gì. 

Nếu Điền Minh Ánh không có ý chen ngang, sẽ không liên lạc với Lăng Việt thường xuyên, không biến thành rào cản. Còn nếu ả cố tình nhảy vào, thái độ của Lăng Việt sẽ quyết định cô và hắn có tiếp tục ở bên nhau không. 

Khổng Tư dùng mấy ngày nghỉ tết để suy nghĩ kỹ, chuẩn bị tâm lý cho 

tình huống xấu nhất có thể xảy ra. 

Ngày nào Lăng Việt cũng gọi điện, nhắn tin, kiểm tra xem cô đang ở 

đâu, làm gì, có ở riêng với ai không. Hỏi tình trạng ham muốn như thế 

nào. 

Khổng Tư không muốn lắm nhưng nói dối là ham muốn rất mạnh, khó 

chịu vô cùng. Thực ra thứ không dễ chịu là trái tim cô. 

Cô muốn gặp Lăng Việt. 

Tối mùng 1, cô gọi điện cho Lăng Việt. 

- [Alo...] – Hắn nghe máy, giọng rất vui vẻ, bên cạnh còn có tiếng trẻ con 

nói cười. 

Khổng Tư hỏi: 

- Anh đang ở nhà à? 

- [Không..... Anh ở nhà bạn. 

- Em nhớ anh... Gặp một lát được không? 

- [Hôm nay chắc không tiện. Mai anh đến.] 

Khổng Tư thất vọng, bực bội, muốn cúp máy thì một giọng nữ quen 

thuộc vang lên ở đầu dây bên kia. 

- [Lăng Việt, anh có muốn uống thêm café không?] 

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!