Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Bệnh Nghiện Em (Lăng Việt) (Truyện FULL)

 

Bàng Tô Tô thực sự biến mất khỏi thành phố. 

Ả nộp đơn xin nghỉ việc, dọn đi, không ai biết đi đâu. 

Khổng Tư ngày nào cũng vui sướng đi làm, tận hưởng cuộc sống, chờ thu thập đủ bằng chứng phạm tội của Tần Khương, cô sẽ biến khỏi công ty. 

Tháng 12 ập tới nhanh như gió, Lăng Việt trở nên bận rộn. 

Hắn đi sớm về muộn, ngày nào cũng về nhà trong trạng thái phong trần mệt mỏi khiến Khổng Tư đau lòng muốn chết. Nhưng cô không dám hỏi hắn đi đâu, làm gì. Thỉnh thoảng hắn sẽ kể về công việc, đa phần đều là của công ty xây dựng, công trình mà hắn đang thầu. 

Những chuyện hắn không kể, Khổng Tư không dám hỏi. 

Cô sợ khi biết tường tận, cô sẽ kinh hãi, không đối xử với hắn bình thường được. 

Sự hiện diện thường xuyên của Lý Đường ở cửa nhà cũng khiến Khổng Tư e ngại. 

Trước đây tài xế của Lăng Việt không phải Lý Đường mà là mấy tên đàn em, thỉnh thoảng sẽ đổi chỗ, biến mất một thời gian rồi quay lại. Giờ Lý Đường trực tiếp lái xe đưa đón Lăng Việt, đưa Khổng Tư đi làm, đi mua sắm mỗi khi Lăng Việt bận. 

Cô mừng và sợ hãi, cảm giác hắn càng để cô tiếp cận gần cuộc sống thực của hắn, càng có nhiều thứ đen tối bại lộ. 

Lý Đường không phải quản gia bình thường. Y quản lý tài sản của Lăng Việt là ở mảng đen tối. Y báo cáo với Lăng Việt bằng thứ tiếng mà Khổng Tư 

không biết là ngôn ngữ của nước nào, mỗi lần nói sẽ trao đổi rất nhiều, sắc mặt Lăng Việt đều trở nên âm trầm nguy hiểm. Khổng Tư chỉ sợ hắn không phải đại ca xã hội đen mà là ông trùm của băng đảng nào đó. Vậy thì các hoạt động phạm pháp của hắn rất nguy hiểm, nếu bị cảnh sát sờ gáy, án tù sẽ tính bằng chục năm. 

Trước kia, cô khao khát được hiểu sâu về Lăng Việt bao nhiêu, hiện tại cô sợ phải biết cuộc sống thực của hắn bấy nhiêu. Cô không muốn nhìn thấy Lý Đường. 

Nhưng ghét của nào trời trao của nấy. Lăng Việt mang theo Lý Đường về nhà ăn tối thường xuyên. 

Khổng Tư tự an tủi rằng hắn dần gỡ bỏ phòng thủ, cho cô làm quen với người của hắn bởi vì hắn đang từ từ mở lòng. Cô thấp thỏm hy vọng, không tỏ thái độ gì với Lý Đường. Thế nhưng mọi chuyện ngày càng đi xa. 

Tối thứ sáu, cuối tháng 12, Khổng Tư về đến nhà đã nghe tiếng nước chảy trong nhà tắm. Cô ngạc nhiên, tưởng Lăng Việt về sớm, lập tức bỏ đồ vào tủ lạnh, vào nhà tắm tắm gội sạch sẽ để chuẩn bị cho một trận làm tình máu lửa. Khi cô quấn khăn đi ra thì giật thót mình kinh hãi vì Lý Đường đang ngồi hút thuốc ở sofa, tóc vẫn ướt. 

Y quay lại nhìn, mỉm cười: 

- Khổng Tư... Về rồi à? 

- Anh... Sao anh lại ở đây? Lăng Việt đâu? 

- Đại ca chưa về. 

Lý Đường nhìn chăm chăm vai trần, sau đó ánh mắt trượt xuống đôi chân thẳng tắp trắng nõn của Khổng Tư. Ánh mắt như lang sói khiến cô nổi da gà, tức giận: 

- Lăng Việt chưa về, ai cho phép anh vào đây? 

- Đại ca cho. 

- Cái gì? 

- Tôi làm bẩn quần áo, đại ca bảo cứ về nhà tắm rửa trước, chờ anh ấy về ăn cơm. 

Y ăn nói rất bình thường nhưng ánh mắt hau háu quét lên xuống khắp người Khổng Tư. 

Cô vừa sợ vừa tức, vội đóng cửa phòng, lấy quần bò áo phông mặc vào. Cô thắt cả dây lưng quần bò, chọn chiếc áo phông rộng một chút, không bó, không khiêu khích. 

Tim cô đập thình thịch, cơn thịnh nộ trào lên. 

Quá đáng lắm rồi... 

Lát Lăng Việt về, cô phải nói với hắn. 

Khổng Tư mặc xong đồ, ra ngoài định nấu cơm, thấy Lý Đường đang 

loay hoay trong bếp. Y liếc về phía sau, nhếch mép cười vì bộ dạng kín bưng của cô, giải thích: 

- Đại ca sắp về. Tôi giúp cô một chút, nấu cho nhanh. 

Khổng Tư liếc camera trên góc bếp, thấy nó vẫn nhấp nháy thì hơi yên tâm một chút. 

Dù tên này có tà tâm gì cũng phải sợ chết, chắc chắn không dám mạo phạm cô ngay trước camera, ngay trong nhà cô. 

Nghĩ vậy, Khổng Tư cảnh giác đi vào bếp, quẳng cho Lý Đường ánh mắt khó chịu rồi nấu cơm. Y bỏ qua, không để tâm dù cô phóng điện phóng dao tung toé, cắm cúi nhặt rau. 

Khổng Tư bực kinh khủng, cười nhạt, bắt chuyện: 

- Anh chắc cũng sắp 30 rồi nhỉ. 

- 32. 

- A... Nhiều tuổi vậy sao? 

- Ít hơn đại ca. 

- Có gia đình chưa? 

- Cô quan tâm? – Lý Đường cười ý vị. 

- Quan tâm chứ. Để tôi đoán nhé. Anh chưa vợ, chưa con, ngày ngày chạy theo Lăng Việt làm ăn. Rảnh rỗi theo Lăng Việt về đây ăn cơm. Trí nhớ cũng không tốt lắm, bắt đầu lẫn lộn chủ nhà rồi thì phải. 

Lý Đường nhướn mày: 

- Cô không hài lòng? 

- Có thể hài lòng được à? Đây là nhà tôi... Lăng Việt cho anh mật khẩu không có nghĩa là anh có thể ngang nhiên ra vào, tắm trong nhà khi tôi chưa về. 

- Tôi vẫn ngang nhiên ra vào, tắm trong nhà những tình nhân cũ của đại ca. – Lý Đường cười tà. 

Khổng Tư nghẹn, trợn mắt. 

Tên khốn này... 

- Tôi còn ngủ ở phòng bên cạnh trong khi đại ca chịch những tình nhân đó, chờ đại ca xong việc để lái xe đưa anh ấy về nhà, hoặc đi làm. Khổng Tư, cô có đang quan trọng hoá vấn đề quá không? Hay nghĩ mọi thắng đàn ông trên đời đều phải nghiêng mình ngó xuống háng cô? 

Khổng Tư há hốc mồm, không đáp trả được. 

Cái gì thế này? 

- Tôi nhìn cô vài cái không có nghĩa là tôi thèm muốn cô. Đó chỉ là tán thưởng. Tôi không thiếu gái đến nỗi dám đụng vào phụ nữ của đại ca để ăn kẹo đồng nát sọ. Cô nhạy cảm quá rồi đấy. Cứ coi tôi là không khí, ai cũng vui 

vẻ. 

Con mẹ nó... 

Tên lưu manh trơ tráo, khốn kiếp... 

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!