Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Bệnh Nghiện Em (Lăng Việt) (Truyện FULL)

 

Hắn thấy Khổng Tư đi làm về, vui vẻ nhảy nhót nấu cơm. 

Hắn tua qua, đến đoạn mình về nhà. 

Sau khi hắn lấy quần áo đi tắm, Khổng Tư đứng im như phỗng tại chỗ rất lâu, sau đó lấy điện thoại ra xem. 

Cô đứng một hồi lâu, đầu cúi thấp không nhìn rõ sắc mặt. Rồi đột nhiên cô chạy vọt vào phòng, lấy điện thoại, ví tiền, chìa khoá xe, lao ra khỏi nhà, quần áo không thay, giày cũng không đi, đi dép trong nhà. 

nhẹ. 

Lăng Việt nhíu mày. 

- Nhà có chuyện? 

Hắn lập tức gọi cho Bá Hiên. 

- [Gì?] – Bá Hiến khó chịu nghe máy, xung quanh vang lên tiếng nhạc 

- Khổng Tư có ở chỗ cậu không? 

- [Không có... ] 

- Điện thoại của cô ấy không liên lạc được. - Lăng Việt nói nhanh. – Đột nhiên cô ấy chạy ra ngoài không để lại lời nhắn, tôi sợ Khổng gia có chuyện. Cậu gọi thử xem, tôi không có số. 

- [Biết rồi.] 

Giọng điệu gấp gáp căng thẳng của Lăng Việt khiến Bá Hiên không dám cợt nhả, lập tức cúp máy. 

Lăng Việt soi kỹ lại camera, zoom lớn lên xem. 

Từ lúc hắn vào nhà tắm đến lúc Khổng Tư xem điện thoại, cô đều cúi mặt, không nhìn rõ biểu cảm. Hình như cô không thoải mái vì hắn ra ngoài 

về còn mang theo mùi nước hoa lạ. Chẳng lẽ Khổng Tư nghi ngờ hắn, tức 

giận bỏ đi? 

Lăng Việt soi kỹ đoạn Khổng Tư xem điện thoại, zoom thật lớn nhưng vì 

độ phân giải kém, chỉ có thể nhìn thấy màn hình điện thoại sáng trắng loang 

loáng, không biết cô xem gì. 

Không có cuộc gọi đến. 

Hay ai nhắn tin báo chuyện chẳng lành? 

Hoặc liên quan đến Bàng Tô Tô... 

Ả bị đánh ở công ty, Khổng Tư biết Lăng Việt đưa ả đi bệnh viện, tức 

điên bỏ đi? 

Tim Lăng Việt đập thình thịch, mắt loé sáng, lo lắng và hy vọng đồng 

thời trào dâng cuồn cuộn. 

Hắn suốt ruột gọi thêm vài cuộc nữa vào máy Khổng Tư. Vẫn không 

được. 

Hắn đi qua đi lại trong phòng suy nghĩ, chờ điện thoại của Bá Hiên. 

Một lát sau, Bá Hiên gọi lại, giọng khó chịu: 

[Khổng gia không có chuyện gì. Tôi cũng không gọi được cho Khổng 

Tư. Lỗi tại anh..] 

biết. 

- Tại tôi? – Lăng Việt đoán được phần nào nhưng vẫn giả vờ không 

- [Không lẽ tại tôi?] – Bá Hiên khùng lên. – [Anh điều tra gia cảnh của Khổng Tư, thế có biết đứa nào đã cùng Hoắc Vỹ Thần cắm sừng Khổng Tư không?] 

Hắn biết chứ. Chính là Bàng Tô Tô. Ả làm cùng công ty với Khổng Tư. Thấy Lăng Việt không nói gì, Bá Hiến gào lên: 

- [Là Bàng Tô Tô... Bàng Tô Tô cướp Hoắc Vỹ Thần rồi nghênh ngang đay nghiến mỉa mai Khổng Tư... Hôm nay anh “ôn nhu ngọt ngào” con mẹ gì với 

ȧ?] 

- Hå? 

Lăng Việt ngạc nhiên. 

- [Hả cái con . Lăng Việt... anh đưa Bàng Tô Tô đi bệnh viện, ôn nhu ngọt ngào với con điểm đó. Anh đã làm gì? Ôm ấp hôn hít... để Bàng Tô Tô chụp ảnh gửi cho Khổng Tư phải không? Cho nên cô ấy tức giận bỏ đi, tắt cả điện thoại?] 

- Làm gì có... Chỉ đưa đi bệnh viện... 

- [Lên Biboo của ả mà xem.] 

Bá Hiên điên tiết tắt máy. 

Lăng Việt đảo mắt, tay run lên, tai lùng bùng lời Bá Hiên. 

“Cho nên cô ấy tức giận bỏ đi”. 

Tức giận... 

Bỏ đi? 

Bỏ đi? 

Hắn hoảng, vội vã tìm kiếm tài khoản Biboo của Bàng Tô Tô. 

Nhưng mà không có bạn chung, tìm mãi không ra. Lăng Việt sốt ruột 

muốn điên, nhắn cho Bá Hiên: 

sang. 

[Gửi link sang đây. Có thấy đéo đâu.] 

Bá Hiên xem ngay, gửi lại ba dấu chấm, sau đó gửi link tài khoản 

Lăng Việt ấn vào, nhìn chăm chăm bức ảnh Bàng Tô Tô vừa cập nhật và dòng chữ chói mù mắt: “Vẫn luôn ôn nhu ngọt ngào như thế”. 

Hắn ngơ người. 

Cái gì ôn nhu ngọt ngào cơ? 

Khổng Tư đã xem ảnh này? 

Hắn về muộn, trên người có mùi nước hoa, vội vã đi tắm. Khổng Tư nghi ngờ đứng chôn chân trong phòng khách nghĩ linh tinh. 

Sau đó cô xem được ảnh Bàng Tô Tô đăng, tưởng hắn lắng nhằng với ả nên bỏ đi? 

áo. 

Bỏ đi rồi sao? 

Lăng Việt thở không nổi, phát điên lên, đùng đùng vào phòng mặc quần 

Con điểm khốn nạn... 

Khổng Tư bỏ đi rồi? 

Con chó Bàng Tô Tô ảo tưởng, sống ảo... hoặc cố tình bóp méo sự thật khiến Khổng Tư hiểu lầm. 

Cún con của hắn bỏ đi rồi ư? Không đánh ghen, không nói một lời, không thèm hỏi hắn cho rõ trắng đen, không cho hắn cơ hội giải thích... Cứ thế bỏ đi? 

Lăng Việt lao ra khỏi nhà, gọi cho Bá Hiến: 

- Khổng Tư có thể đi đâu? 

- [Không biết. Tôi không gọi được. 

- Ra ngoài đi... Tìm cô ấy. 

- [Biết đi đâu mà tìm...] 

- Không biết mới phải tìm. – Lăng Việt gầm lên. – Ông đây không lăng 

nhằng với ai hết... Cái gì mà ngọt ngào ôn nhu. Không có... Điêu toa giả dối. Chỉ vì một bức ảnh mà cô ấy bỏ đi sao? 

Bá Hiên hừ lạnh cúp máy. 

Lăng Việt điên tiết ấn gọi lại. Bá Hiên tắt đi, nhắn tin. 

Cậu gửi sang hai bức ảnh, khiến Lăng Việt ngơ người, thang máy lên đến nơi cũng không vào. 

Một bức chụp màn hình trang cá nhân của Bàng Tô Tô. Ả đăng ảnh hôm đi nhờ xe hắn, ghi “Tình cũ không rủ cũng đến”, bức thứ hai chụp với em gái hắn, có hắn đứng bên cạnh, ghi là “Tiệc gia đình”. 

Ả chó má này... 

Thì ra... 

Cho nên giọt nước tràn ly. 

Lăng Việt hiểu, gật gù, sát khí loé lên trong mắt. Hắn điên cuồng ấn nút gọi thang máy rồi khủng bố điện thoại Bá Hiên, bắt cậu ra ngoài tìm Khổng Tư cùng. 

Ngoài Bá Hiên, Lăng Việt không quen bạn bè nào khác của Khổng Tư, càng không thể gọi cho người nhà cô để hỏi thăm. 

Việt. 

nhà. 

Bá Hiền bị lôi đầu ra đường, trở thành tài xế bất đắc dĩ của Lăng 

Cậu ngồi ở ghế lái, khó chịu tuyên bố: 

- Đã gọi cho anh trai và mẹ Khổng Tư. Họ đều nói Khổng Tư không về 

- Đi tìm. Cô ấy có thể đến chỗ nào, tìm ở chỗ đó. 

- Thành phố rộng như thế, biết đi đâu mà tìm? 

- Không biết cũng phải tìm. – Lăng Việt ngồi ở ghế phụ lái, gầm vào mặt Bá Hiên, bộ dạng hung thần ác sát, lệ khí cuộn trào trong đôi mắt đen kịt. 

Lỡ Khổng Tư tức giận nghĩ quẩn, đi uống rượu say, bị tấn công tình dục thì 

sao? 

Bá Hiên siết chặt vô lăng, hoảng hồn vì bị Lăng Việt quát thì ít mà sợ 

viễn cảnh hắn nói thì nhiều. 

Cậu không muốn Khổng Tư bị tổn thương, dù chỉ mất một cái móng tay. 

Mắt cậu lập tức đảo loạn, vừa nói vừa lái xe: 

- Cũng có mấy chỗ bọn tôi hay đến uống rượu. Không biết Khổng Tư có 

tới đó không... 

- Đến chỗ xô bồ trước. 

Bá Hiên gật gù, đạp ga. 

Xe lao vút đi. 

Lăng Việt tiếp tục gọi, khó chịu phát điên vì Khổng Tư vẫn tắt máy: 

- Cô ấy còn bạn bè thân thiết nào nữa không? 

- Có. Nhưng đến tôi còn bị gạt ra ngoài... 

Cũng phải. 

Nếu Khổng Tư muốn đến nhà bạn bè để giải sầu thì cô đã tìm Bá Hiên, 

cùng cậu tắt máy bỏ trốn. 

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!