Lăng Việt không dỗ thì thôi, càng dỗ Khổng Tư càng khóc dữ hơn.
- Làm sao? – Hắn trầm giọng, bưng mặt Khổng Tư, ép cô nhìn mình.
Lối thoát hiểm tối om, có nhìn cũng chẳng thấy gì.
Khổng Tư nức nở, không trả lời. Lăng Việt hung dữ ra lệnh:
- Khóc cái gì? Anh bắt nạt em cái gì? Nói...
Làm sao mà nói được.
Chẳng lẽ nói Bàng Tô Tô đăng status, cô nghĩ vớ nghĩ vẩn, ghen tuông điên cuồng như con ngộ?
Không không... không thể nói như vậy.
Càng không thể nói cô kiểm tra thấy hắn không ngủ với Bàng Tô Tô, vừa nhẹ nhõm một chút, nghĩ quá khứ hắn từng chơi Bàng Tô Tô máu lửa như đang làm với cô, ghen phát rồ, không khống chế nổi nước mắt nên khóc lên. Hắn dễ cô càng tủi thân hơn.
Nếu nói trắng ra, Lăng Việt sẽ biết tình cảm của cô, nắm đằng chuôi, điều khiển mối quan hệ này.
Không thể nói.
Khổng Tư nức nở, gan lỳ im lặng.
Lăng Việt hít thở nặng nhọc, đoán mò:
- Anh về muộn, em chờ lâu lo lắng, đi tìm hả?
- Thấy anh ngồi bên dưới nên tức?
Cô không trả lời. Cứ để hắn nghĩ như vậy cũng được.
Lăng Việt im lặng một lát, hôn nhẹ lên môi cô, thì thầm:
- Anh không gọi điện báo về muộn, nghĩ anh đi với gái đúng không?
Khổng Tư vẫn im lặng nhưng tiếng thở nặng nề tố cáo cô. Lăng Việt đoán được suy nghĩ trong đầu cô, kể cả không nhìn rõ mặt. Hắn hít khí, giọng trở nên dữ tợn:
- Anh không gọi thì em không biết gọi cho anh? Suốt ngày nghi ngờ... Anh không phải súc vật.
Hắn cắn lên môi cô, kéo cao đùi, tiếp tục đâm rút liên hồi.
Khổng Tư không nghĩ tình huống này mà hắn còn tâm trạng làm tiếp, vùng vẫy kháng cự:
- Buông ra... Không buông...
- Câm miệng.
Lăng Việt rít lên, giọng rất hung ác khiến cô sốc.
Hắn ghì hai tay cô, ghim lên đỉnh đầu, nâng cao đùi thúc cho cô xóc nảy lung tung, ngã trái ngã phải. Mỗi hắn bịt chặt miệng cô, lưỡi luồn vào trong.
Hắn giận rồi.
Hồi nãy hắn cũng tức nhưng là chuyện khác, giờ hắn điên tiết vì biết Khổng Tư chờ lâu ghen tuông vớ vẩn, nghi ngờ hắn. Rõ ràng hắn đã đi với Bàng Tô Tô, cô nghi ngờ đúng lắm, hắn tức cái gì?
Khổng Tư uất ức muốn khóc tiếp mà khóc không ra nước mắt vì sợ.
Cô rất sợ Lăng Việt giận, sợ hắn sẽ bỏ mặc cô, không cho làm tình mấy ngày liền. Cô được “ăn” quen rồi, bắt nhịn đói không chịu nổi, ham muốn sẽ bùng lên như bị dốc cả chai xuân dược vào miệng, rất khủng khiếp.
Hắn thúc quá mạnh khiến răng môi họ va vào nhau đau điếng. Khổng Tư nghiêng đầu sang bên tránh. Lăng Việt vùi mặt vào cổ cô, vừa hôn vừa mút.
Tiếng thở hỗn loạn hoà cùng tiếng va chạm lạch bạch vang vọng trong lối thoát hiểm tối om. Dịch tiết chảy ra, bò xuống bắp đùi Khổng Tư.
Cô lắng nghe những âm thanh hoan ái dâm mỹ, sợ bị bắt gặp.
Hồi nãy tức giận, ghen tuông không nghĩ được gì. Giờ bình tĩnh hơn mới
thấy hành động làm tình nơi công cộng này thật liều lĩnh. Đây không phải xe
ô tô của Lăng Việt, không phải ban công nhà cô mà là lối thoát hiểm chung, ai cũng có thể vào. Hai cánh cửa kia không hề khoá, đẩy ra sẽ thấy họ ngay. Lỡ có người...
Khổng Tư lo lắng, co chặt vách hang, ôm ghì Lăng Việt.
Phân thân bị mút gắt gao, hắn cười lạnh:
- Giờ mới biết sợ?
Tên khốn này...
Đọc được suy nghĩ trong đầu cô hay gì?
Khổng Tư nức nở khe khẽ:
- Về nhà làm tiếp... Ưm...
Đáp lại lời đề nghị của cô là những cú đâm rút cuồng loạn và hơi thở thô suyễn không thèm kìm nén.
Đại điều ra ra vào vào cọ xát lung tung thịt huyệt, cả hai cùng sướng và
bị kích thích vì vị trí làm tình liều lĩnh. Lăng Việt thúc củ nông cú sâu, âm thanh một lớn một nhỏ phát ra đều đặn. Những cú chọc nông cọ thịt huyệt gần cửa mình; những cú thúc sâu giã vào động, đỉnh lên tít trên. Tư thế này khiến đại điều không thể đâm tới vị trí sâu nhất nhưng tạo ra góc ma sát khác so với bình thường.
Đầu nấm cứ liên tục chọc vào điểm nào đó, khoái cảm lan toả như xoáy nước trong hồ. Ban đầu chỉ là một xoáy nhỏ, sau đó những cú thúc dồn dập liên hồi khua khoắng xoáy nước lớn dần, khiến mặt hồ nổi sóng dữ cuốn phăng tất cả xuống đáy sâu.
Đầu óc Khổng Tư trở nên mơ hồ, hít hà rên rỉ khe khẽ. Cô muốn kêu lớn lên cho thống khoái mà không dám. Lâu nay làm tình ở nhà, khi cao trào sắp đến, cô thường rên rất to. Lăng Việt thích nghe tiếng rên đó, mỗi lần đều vì thế mà tăng tốc thúc như bão dập sóng vùi, sướng vô cùng.
Giờ khoái cảm tích tụ dồn nén sắp đạt cực đại, cô muốn hắn làm nhanh hơn nữa, đâm cho cô đau đớn khổ sở, vật vã mơ hồ.
Khổng Tư liếm tai Lăng Việt, luồn lưỡi vào trong, ngậm dái tái mút khẽ.
Hắn lật người cô ấn vào tường, kéo mông vểnh cao, đâm từ phía sau.
- A...
Đại điều thúc một cú bạo ngược rồi hung tợn ra vào không ngừng nghỉ. Tiếng bạch bạch to đến nỗi giống như ai đó đang vỗ tay, chỉ sợ đứng bên ngoài hành lang cũng nghe thấy.
Lăng Việt ôm ghì Khổng Tư, bóp ngực, giữ eo, hạ thân va chạm nảy lửa đánh hai cánh mông rung bần bật.
- Um...
Khổng Tư không nhịn được, một tay nắm cổ tay Lăng Việt, tay còn lại tự
day hạt lê. Luồng điện khoái cảm lập tức lan xuống tận gót chân, chạy tới
xương cụt, lên đỉnh đầu. Lăng Việt nhận ra hành động của cô, nắm tay cô kéo
ra sau đặt lên mông mình, tóm lấy hạt lê vê mạnh.
- A... a... Nhẹ thôi...
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!