Bàng Tô Tô nghỉ đúng nửa tháng, Khổng Tư có nửa tháng bình yên, ngày đi làm, tối về quấn quýt một chỗ với Lăng Việt.
Hắn giống như cái máy nghiện mua sắm, cùng cô đi mua đồ đôi dùng trong nhà, từ khăn mặt, cốc, bát, đến bàn chải đánh răng, gối, dép... Người ta bán thứ gì đôi hẳn đều mua, chỉ thiếu mua giấy vệ sinh đôi nữa thôi.
Nhìn căn nhà tràn ngập đồ đôi, chỗ nào cũng nhắc nhớ sự hiện diện của hắn, Khổng Tư vui mừng và nhẹ nhõm. Dù hạnh phúc này là thật hay giả, kéo dài nhiều năm hay chỉ thoáng qua trong vài tháng ngắn ngủi, cô cũng toàn tâm toàn ý hưởng thụ, giữ làm kỷ niệm. Sau này họ chia tay, cô sẽ không oán tránh, không hận Lăng Việt như đã hận Hoắc Vỹ Thần bởi vì họ đến với nhau chỉ để giải toả dục vọng, thực hiện hợp đồng do hai bên tự nguyện ký. Sự phản bội (nếu có) của Lăng Việt chỉ là vi phạm hợp đồng, không giống sự phản bội của Hoắc Vỹ Thần.
Khi một mối quan hệ không có tình yêu, hợp thì tụ, không hợp thì tán, vô cùng nhẹ nhàng.
cô.
Nếu bản thân cô không khống chế được mà yêu Lăng Việt, đó là lỗi của
Hắn vi phạm hợp đồng, cô bị tổn thương, cũng là lỗi của cô.
Hắn không cần phải chịu trách nhiệm với tình cảm của cô.
Giữa họ không nên có “tình yêu”, chỉ là mối quan hệ đối tác tình dục, cùng giúp nhau sảng khoái về sinh lý, tâm lý để chữa bệnh. Họ trần trụi trước mặt nhau, không cần giấu giếm bất cứ điều gì, làm cho nhanh thư thái.
Vậy thì sau này tách ra, sẽ không có oán hận nào hết.
Khổng Tư đả thông tinh thần, cảm thấy nhẹ nhõm với hiện tại, thấy không yêu mới là tốt.
Nếu cô không khống chế được trái tim mình rung động, đập loạn nhịp trước Lăng Việt thì đành chấp nhận như vậy và chỉ mình cô biết, nhất định không để Lăng Việt biết.
Gần cuối tháng 9, Bàng Tô Tô đi làm.
Ả tới phòng văn thư, nhận việc từ Diên Ngọc và Lâm Ngôn, bị ghẻ lạnh, cô lập.
Không còn là người tình của Tần Khương, ả chỉ là nhân viên bình thường, chẳng có đãi ngộ đặc biệt nào.
Không cần ai xúi giục, Diên Ngọc và Lâm Ngôn đều là phụ nữ có chồng, ghét cay ghét đắng mấy con tiểu tam lén lút tăng tịu với đàn ông có vợ nên gắt gỏng làm khó ả đủ đường. Bàng Tô Tô phụ trách phô tô tài liệu, quét dọn lau chùi, bưng khăn rót nước... Cũng là công việc phục vụ người khác nhưng đẳng cấp kém xa chức vụ thư ký, cảm tưởng đang từ tiên nữ bưng trà giáng xuống làm nô tì hèn mọn. Ả tức điên mà vẫn phải nhịn.
Tần Khương đã đá ả, mọi đãi ngộ mất hết. Thẻ y cho bị khoá, không quẹt được nữa. Ả bị tống cổ ra khỏi căn chung cư cao cấp của y, cay cú trở về phòng trọ cũ nát, ngày ngày oán hận cuộc đời bất công.
Giờ nghỉ trưa, Khổng Tư và Bá Hiên mang đồ ăn lên quán café tầng 18, gọi café rồi cùng ăn trưa, buôn chuyện. Không ngờ Bàng Tô Tô cũng tò tò xách cơm hộp lên đây.
Trông thấy Bá Hiến và Khổng Tư, ả khựng lại một chút, cười lạnh, đi tới gây sự:
- Ôi trời... Thì ra hai người thực sự là bạn thân... Tôi đúng là có mắt như
mù.
- Giờ mới biết mình mù? – Bá Hiên mỉm cười nhã nhặn nhưng lời lẽ
nhấn nhá móc mỉa. – Sao? Sếp Tần có cho cô xem ảnh tôi chụp không?
Bàng Tô Tô trợn mắt tức giận:
- Anh gửi ảnh gì cho Tần Khương? Tôi và Hoắc Vỹ Thần có quan hệ trước khi cặp với Tần Khương. Tôi không hề phản bội lão...
- Cái đó cô đi mà nói với Tần Khương chứ. Y không cho cô xem ảnh à? Hi hi... Tiếc thật đấy. Ảnh chụp rõ nét thế cơ mà...
Bá Hiên nhận tội thay Khổng Tư, sẵn sàng hứng sự trả thù của Bàng Tô Tô, muốn bảo vệ cô. Lòng Khổng Tư ngọt ngào một trận. Chó con đúng là tri
kỳ.
tron.
Bàng Tô Tô rít lên:
- Bá Hiên, tôi với anh không thù không oán...
- Có thù. Vợ của Tần Khương là chị họ tôi. – Bá Hiên nói dối trắng
Bàng Tô Tô từ tức giận biến thành kinh sợ:
- Cái... cái gì? Không thể nào...
- Sao lại không thể. Bàng Tô Tô, thứ đi điểm giật bạn trai, giật chồng như cô không có tư cách đứng trước mặt tôi hô to gọi nhỏ. Biết điều một chút, đừng để tôi gửi bằng chứng cho chị họ. Hậu quả không phải chỉ là nghỉ nửa tháng thôi đâu.
Bàng Tô Tô trừng trừng nhìn vẻ dữ tợn xa lạ của Bá Hiên, lại nhìn sự khinh bỉ hả hê của Khổng Tư, tức lộn ruột mà không làm gì được.
Ả thở phì phì như trâu, giậm chân bỏ đi.
Với Khổng Tư, ả có thể dùng nỗi đau bị Hoắc Vỹ Thần phản bội để mỉa mai chọc ngoáy cô nhưng với Bá Hiên, ả chẳng có thứ gì làm vũ khí. Mà Bá Hiền trả đũa ả chắc chắn là do Khổng Tư xui khiến, chứ bà vợ Tần Khương chỉ là phụ.
Bàng Tô Tô đi ra thang máy, tức không chịu được, quay lại muốn chửi
Khổng Tư mấy câu.
Ả thấy Khổng Tư và Bá Hiên chụm đầu ăn cơm, cười khúc khích khoái
chí lại càng lộn tiết. Rõ ràng Khổng Tư và Lăng Việt đang cặp kè, sao Bá Hiện
tình cảm với cô ta vậy?
Chẳng lẽ là bạn thân thì thân thiết như thế kia?
Bàng Tô Tô ghen điên cuồng. Ả cũng thích Bá Hiên, muốn được chấm
mút, không ngờ Bá Hiến khách sáo với ả chỉ để giăng bẫy trả thù. Đều tại
Khổng Tư...
Một suy nghĩ loé lên trong đầu Bàng Tô Tô.
Căn cứ vào hiểu biết của ả với Lăng Việt, muốn trị Bá Hiến và Khổng Tư không khó.
Ả đứng nép một chỗ, rình rập chụp ảnh lia lịa.
Bá Hiện gắp thức ăn cho Khổng Tư.
Bá Hiện lau đồ ăn dính trên miệng Khổng Tư.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!