Quần nhau mồ hôi đầm đìa, cả người ướt rượt, một đầu ngón tay cô
cũng không muốn động. Cô nằm bẹp trên thảm như con cá chết, thiu thiu
ngú.
tăm.
Lăng Việt nghỉ một lát, gọi điện đặt đồ ăn rồi bế Khổng Tư thả vào bồn
Cô đờ đẫn nằm trong bồn, thân thể lâng lâng khoan khoái, dù mệt
nhưng thoả mãn vô cùng, không còn gì hối tiếc. Dù sau này mối quan hệ giữa
họ có tan nát, chia tay, đường ai nấy đi cô vẫn không quên khoảng thời gian
điên cuồng này. Tuổi trẻ chỉ có một lần, bất chấp tất cả sống theo ý mình
mới thống khoái.
Nếu không có Lăng Việt, dù tìm được bạn tình cô cũng sẽ bại lộ bệnh
tật, mang tiếng dâm đãng đĩ thoã. Nhờ hắn mà cô thấy mình vẫn là người
bình thường, thậm chí còn đứng đắn và đỡ bệnh hoạn hơn so với Bàng
Tô Tô.
Lăng Việt vớt cô ra khỏi bồn, thì thầm:
- Tắm nhanh... Õm bây giờ.
- Anh xong thì ra trước đi.
Khổng Tư muốn xử lý bên dưới. Lăng Việt bắn vào trong cả hai lần, mật động rất nhầy nhụa, cần phải rửa sạch để lát chơi tiếp.
Lăng Việt đọc được suy nghĩ của cô, mỉm cười ý vị, hôn lên má cô hai cái mới chịu ra.
Khi Khổng Tư tắm và sấy tóc xong, Lăng Việt cũng bày biện đồ ăn lên bàn đâu vào đấy.
Sâu đói đột nhiên bò lên gào thét, Khổng Tư vội kéo ghế ngồi xuống, mắt sáng rực:
- Nhiều món quá... Giao nhanh vậy?
- Nhà hàng này nổi tiếng vừa ngon vừa nhanh. Mau ăn cho nóng.
Khổng Tư không khách sáo, lập tức gặp cánh gà gặm.
Mấy ngày nay cô ăn không ngon ngủ không yên, chẳng có tâm trạng, giờ vận động kịch liệt, sảng khoái từ trong ra ngoài, ăn cái gì cũng ngon. Hoặc có thể vì được ăn cùng Lăng Việt nên cô thấy ngon.
Hắn mỉm cười dung túng, gặp cái nọ cái kia cho cô. Khổng Tư vui vẻ càn quét một hồi, nhận ra Lăng Việt hầu như chỉ uống bia, không ăn mấy thì gặp chân giò cho hắn:
cười.
- Anh ăn đi.
- Không cần gắp. Mấy thứ này không hợp khẩu vị.
- Hả? Không hợp sao anh gọi nhiều vậy?
- Gọi cho em ăn. – Hắn điềm nhiên ngả người ra ghế, nhếch mép
Khổng Tư cảm thấy mình giống con chó nhỏ tham ăn được chủ nuôi hư. Cô bĩu môi:
- Thì anh gọi đồ ăn ở chỗ anh thích ấy. Em không kén chọn, cái gì em cũng ăn được.
cười.
- Đồ ăn anh thích không thể gọi. – Lăng Việt mỉm cười ý vị.
- Là sao?
Hắn không trả lời, nhấc bia lên uống.
Khổng Tư chớp chớp mắt một lát, đột nhiên hiểu ra, cúi đầu lén lút
Hắn thích đồ ăn cô nấu, bữa nào cũng quét sạch mọi thứ trên bàn. Cô tưởng hắn ăn nhiều, không kém chọn, cái gì cũng ăn. Hoá ra không phải. Chỉ đồ ăn cô nấu mới như vậy, đồ bên ngoài hắn đụng đũa vài lần rồi thôi, có thèm ăn đâu.
Khổng Tư cảm thấy ngon miệng vô cùng, vui vẻ ăn no căng cả bụng. Lăng Việt không ra khỏi bếp như bình thường mà ngồi nhìn cô thu dọn rồi pha café. Mùi thơm quen thuộc bay lên, hắn hít sâu, thở ra khoan khoái. Nét mặt thư giãn, bộ dạng thả lỏng và sự hiện diện của hắn khiến lòng Khổng Tư ấm áp như có mặt trời chiếu rọi.
Họ ra ban công, Lăng Việt ngồi trên ghế uống café, Khổng Tư ngồi trong lòng hắn, cuộn tròn như chó cún, kê đầu lên vai hắn. Một tay hắn ôm cô, một tay cầm cốc café nhấm nháp, châm thuốc hút. Giọng trầm ấm từ tốn kể lại chuyện đi công tác mấy ngày vừa rồi.
Khổng Tư ậm ừ nghe tai nọ ra tai kia.
Thân thể được thoả mãn, no bụng, ấm áp và an tâm, hai mí mắt sập xuống. Cô buồn ngủ, chống chọi không nổi, nhắm mắt.
Lăng Việt nghe tiếng cún con trong ngực thở đều đều, ngừng nói, khoé miệng nhếch lên. Hắn vuốt ve eo lưng mềm mại, hít hà hương thơm dìu dịu trên người Khổng Tư.
Không còn phải ngày đêm lo sợ Khổng Tư ở nhà không khống chế được
ham muốn, chạy đi tìm trai.
Không sợ Bá Hiền thừa nước đục thả câu, dụ dỗ Khổng Tư lên giường.
Tối qua khi Bá Hiên đến, hắn ngồi xem camera mà phát rồ phát dại, chỉ sợ thằng khốn kiếp giả danh bạn thân kia nhân lúc hắn không có nhà, sàm sỡ Khổng Tư. Khi có đàn ông khiêu khích, ham muốn của Khổng Tư sẽ bùng phát dữ dội... Nghĩ cũng không muốn nghĩ.
Nhưng nước xa không cứu được lửa gần, Lăng Việt không thể làm gì khác ngoài việc ngồi trước laptop, dán mắt vào màn hình xem Bá Hiến và Khổng Tư ăn uống. Họ nói chuyện gì hắn không nghe được, khó chịu phát điên. Bá Hiên nói tía lia, chắc chắn nói xấu hắn không ít. Hắn sợ Bá Hiên xúi Khổng Tư chia tay hắn, sợ Bá Hiên bôi nhọ hẳn khiến Khổng Tư ghét bỏ.
Quá khứ của hắn không sạch sẽ, hắn sợ Bá Hiến điều tra được, kể cho Khổng Tư nghe.
Chuyện hắn qua lại với nhiều đàn bà, Khổng Tư đã biết nhưng chỉ nghe khác hẳn với việc có ảnh, có tư liệu về từng người hắn đã ngủ cùng. Hắn sợ Bá Hiện điều tra cái đó, cho Khổng Tư xem cả chục đứa từng qua tay hắn thì toi. Cô sẽ tức giận, chia tay hắn. Như vậy Bá Hiên có thể dễ dàng nhảy vào thế chỗ, trở thành người giải toả dục vọng cho Khổng Tư.
Hắn thấy tình cảm khác thường mà Bá Hiến dành cho Khổng Tư trong đôi mắt đã đực kia. Thằng khốn kiếp khoác vỏ bạn thân dán bên cạnh Khổng Tư, muốn thừa nước đục thả câu. May sao hắn xuất hiện đúng lúc, cứu được Khổng Tư hai lần, thành công chen vào giữa, nếu không làm gì đến lượt hắn. Chắc chắn Bá Hiên sẽ thế chỗ Hoắc Vỹ Thần.
Càng nghĩ càng cay!
Khổng Tư coi Bá Hiên như bạn thân liền khúc ruột, không thể bỏ được. Bá Hiên vin vào đó kiêu căng hống hách, thách thức hắn hết lần này đến lần
khác. Hắn phải cho Bá gia một bài học. Để xem khi gia tộc lao đao, Bá Hiện
còn rảnh rỗi lượn lờ quanh Khổng Tư chơi trò bạn thân nữa không.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!