Khổng Tư ngồi ngoan ngoãn trong ngực Lăng Việt. Đầu tiên cô sợ hắn nảy sinh phản ứng, không dám cựa quậy. Sao đó thấy hắn hoàn toàn thư giãn, không có tà tâm thì ôm lưng, dụi mặt vào cổ và ngực hắn, cọ qua cọ lại
như chó nhỏ.
Lăng Việt cười trầm dung túng:
- Đừng nghịch.
- Um...
Khổng Tư lập tức ngồi im, tủm tỉm cười.
Cô rất thích rúc vào ngực Lăng Việt.
Hắn cao lớn lực lưỡng, cơ bắp căng chặt, đặc biệt giỏi võ, khiến cô
muốn dựa dẫm. Hắn mang đến cho cô cảm giác an toàn, cái mà Hoắc Vỹ
Thần không thể. Hoắc Vỹ Thần đẹp trai sáng láng, khuôn mặt hiền lành,
không có tính công kích áp bức như Lăng Việt. Mới nhìn thì vô cùng thiện
cảm, ở chung lâu cũng biết gã không thâm sâu gì, không che giấu sự nguy
hiểm. Loại người này rất ít tạo đe doạ cho kẻ khác, như vậy không khiến Khổng Tư cảm thấy mình yếu ớt và được che chở.
Khổng Tư được nuôi dạy để độc lập, tự chủ, không dựa dẫm bất cứ ai. Ngược lại cô phải trưởng thành, giỏi giang hơn so với bạn bè cùng trang lứa để sau này làm chỗ dựa cho người khác, giúp đỡ anh hai. Vậy nên khi yêu đương với Hoắc Vỹ Thần, cô không dựa dẫm vào gã. Cả hai đều mạnh mẽ, độc lập, ở cạnh nhau hoàn toàn bình đẳng, có thể vì thế mà tình cảm có phần nhạt nhoà, thiếu thứ gì đó.
Trước khi chung đụng với Lăng Việt, cô không biết giữa mình và Hoắc Vỹ Thần thiếu thứ gì. Giờ cô đã nhận ra.
Họ thiếu lửa, thiếu cuồng nhiệt. Hoắc Vỹ Thần không thể khiến cô bộc lộ sự yếu đuối. Cô không dựa dẫm vào gã, không cần gã che chở bảo vệ.
Cũng có thể cô âm thầm khao khát được yếu đuối như phụ nữ bình thường, được người mình yêu che chở nhưng Hoắc Vỹ Thần không đủ bản lĩnh. Cô cảm thấy gã không mạnh mẽ hơn mình là bao, vô thức tự chủ, không dựa dẫm vào gã.
Ở bên Lăng Việt hoàn toàn khác.
Hắn nguy hiểm, thâm sâu khó lường. Tình dục của hắn cuồng nhiệt, xâm lược, bá đạo. Hắn thừa sức bảo vệ cô. Đứng trước mặt hắn, Khổng Tư trở nên yếu ớt thảm thương mặc dù cô không hề muốn vậy.
Lăng Việt không yêu cô, sự chiều chuộng của hắn cũng không phải kiểu lấy lòng như Hoắc Vỹ Thần. Hắn nuông chiều vì hắn muốn. Vuốt ve cô, nựng trong lòng giống như cô là con chó nhỏ hẳn nuôi. Hắn khiến cô thoả mãn cả tâm lẫn sinh lý, đâm ra ỉ lại, dựa dẫm.
Cảm tưởng dù bầu trời sập xuống hắn cũng có thể chống đỡ cho cô. Mặc dù đó chỉ là ảo tưởng của Khổng Tư. Lăng Việt khiến cô sinh ra ảo tưởng đó.
- Nước nguội rồi... - Lăng Việt nhắc nhở, giọng trầm ấm gãi vào lòng
Khổng Tư.
Cô lười biếng cựa mình, không muốn ra.
Ấm áp và yên bình khiến cô buồn ngủ.
- Ngoan... Ra ngoài sấy tóc kẻo ốm.
Lăng Việt nắm vai cô đẩy nhẹ. Khổng Tư bĩu môi không hài lòng. Khoé miệng hắn nhếch lên, vuốt ve gò má cô:
- Sao lại trẻ con như vậy? 23 tuổi rồi...
- Tại anh già đó.
- Gừng càng già càng cay. Cay đến nỗi lần nào em cũng cầu xin...
- Thôi. – Khổng Tư xấu hổ, bịt miệng hắn.
Lăng Việt cười khúc khích trêu chọc.
Cô trèo ra khỏi bồn tắm, quấn khăn ra ngoài sấy tóc, mặc đồ ngủ.
Vừa ngồi xuống giường xem điện thoại một lát thì ngửi thấy mùi café thơm lừng.
Giờ này mà Lăng Việt còn làm việc?
Cô dỏng tai lên nghe ngóng. Chỉ một lát đã thấy tiếng gõ lạch cạch vang lên đều đều.
Khổng Tư ra lấy sữa chua ăn để câu giờ rồi mò tới phòng Lăng Việt.
Hắn lại đang ngồi gõ thứ gì đó bất tận bằng ngôn ngữ xa lạ mà Khổng Tư không biết.
Từ sau hôm hắn giận, cô dỗ, họ làm tình trong phòng này, Khổng Tư phát hiện mình rất thích động tác khoá ngồi trên đùi hắn.
Khi hắn đang mải mê làm việc, cô chui vào lòng hắn ngồi, ôm cứng lấy, hắn vẫn tiếp tục gõ, cảm giác đó vừa mới lạ vừa tình thú. Mặc dù cô không ngồi để khiêu khích, hắn cũng không có động tác nào nhưng cô vẫn
thích.
Họ sẽ dán sát nhau không kẽ hở. Ấm áp từ lồng ngực hắn truyền sang ngực cô. Hơi thở phập phồng của hắn cô cảm nhận rõ. Nhịp tim đập thình thịch mạnh mẽ, mùi hương đặc trưng nam tính, quyến rũ mê người.
Cô đóng cửa phòng, bật điều hoà.
Lăng Việt chỉ liếc một cái, khoé miệng hơi kéo lên, không hỏi, không nói, chuyên tâm gõ.
Đàn ông chăm chú làm việc trông hấp dẫn mê người.
Khổng Tư đến bên cạnh hắn, đầu tiên uống ké của hắn một ngụm café, sau đó chui dưới cánh tay hắn, trèo lên đùi xoạc chân ngồi, ôm cổ hắn. Cảm giác thích đến nỗi cô thở dài một hơi.
Lăng Việt không ôm lại, gác cắm lên vai cô, khẽ dụi để Khổng Tư hạ độ cao xuống vừa tầm, hắn không bị ngẩng đầu lên. Đôi tay thon dài gõ không ngừng nghỉ, tiếng bàn phím lách cách trầm bổng vui tai.
Chỉnh tư thế ngồi cho thoải mái, Khổng Tư ôm chặt cổ Lăng Việt, nhằm mắt thư giãn.
Mùi hương trên người hắn rất dễ chịu, là tổng hợp của mùi dầu gội, sữa tắm, mùi cơ thể và nước xả vải. Mỗi thứ có một chút, không gay gắt, rất quen thuộc mà ấm áp thân thương.
Hắn không dùng nước hoa.
Khổng Tư thích điều đó. Nhờ vậy cô có thể dễ dàng ngửi mùi cơ thể hắn, mùi pheromone nồng nàn gợi dục.
Tim Khổng Tư nhói mấy cái, ngực nôn nao khó tả.
Cô dũi nhẹ mặt vào tóc Lăng Việt.
Hắn ngừng gõ, ôm lưng cô, bàn tay to lớn xoa xoa. Khổng Tư giật thót mình.
Lăng Việt cười khẽ:
- Cún con... Muốn anh làm gì?
- Anh làm việc tiếp đi.
- Thật?
- Ừm... Em thích nghe tiếng anh gõ phím. – Khổng Tư nói dối cho đỡ
ngai.
Không thể nói trắng ra là cô thích ngồi ôm cứng lấy hắn thế này.
- Muốn mua gì không? – Lăng Việt hôn tai cô.
- Không.
- Thích làm nũng?
- Da?
Khổng Tư không hiểu, buông Lăng Việt ra, nhìn vào mắt hắn.
Hắn nhìn lại cô bằng ánh mắt thâm thuý, cưng chiều:
- Em thích làm nũng à?
- Đâu có. Em đang làm nũng sao? – Khổng Tư ngạc nhiên.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!