Khổng Tư đang bị cực khoái tấn công, tai ù, mắt mở lớn, thở hồng hộc vặn vẹo thân dưới, nghe tiếng được tiếng mất. Cô rên rỉ:
- Ra đi... Em chết mất... Sướng quá... Anh định chơi chết em? A... Tê quá... chày to đâm thủng người rồi... Nát lỗ... A...
Khổng Tư nức nở cần vào cổ Lăng Việt, nói năng lung tung không
trật tự.
Lăng Việt luồn lưỡi vào tai cô:
- Chơi em sướng quá... Để anh *** chết em...
- A... Thô tục. Cầm thú.
Lăng Việt rít khe khẽ, ghì chặt Khổng Tư giã thùm thụp hung bạo.
Xe rung lên bần bật, lũ lên ngoài kinh ngạc, trợn mắt nhìn nhau:
- Có phải đang làm thật không vậy? Hay chỉ nhún nhún lừa bọn mình?
- Má ơi... Thằng bên trong chắc là trâu...
Còn hơn cả trâu nữa.
Khổng Tư khổ sở vật vã vì quá sướng, nước mắt tuôn ra, bắp đùi, hạ thân rung bần bật. Cơ thể cô chỗ nào cũng tê dại, mất hết cảm giác. Thậm chí cô không biết đây là mơ hay thực.
Lăng Việt điên cuồng lồng lộn một hồi, gồng mình phóng thích.
Chày giật giật bắn toàn bộ bạch dịch vào trong động.
Hắn gồng cứng, ấn sâu mấy lần rồi đè hẳn lên người Khổng Tư, thở hồng hộc.
Cô rên hừ hừ khe khẽ, hai chân mỏi nhừ duỗi ra, toàn thân vô lực nằm
bẹp trên ghế, tay buông thống không ôm Lăng Việt nữa.
Khoái cảm duy trì rất lâu, khiến Khổng Tư rơi vào trạng thái nửa tỉnh nửa mê như người phê thuốc.
Lăng Việt nằm nghỉ một hồi, thấy bọn kia vẫn chưa chịu đi thì rút lui khỏi người cô.
Bạch dịch và dâm thuỷ lập tức tràn ra khỏi động, chảy thành dòng xuống váy.
Khổng Tư khẽ rên một tiếng khi mật động trống rỗng. Động tác rút của hắn tạo ma sát kích thích không chịu được. Giờ với cô bất cứ kích thích nào cũng giống như đòi mạng.
Hai chân Khổng Tư có cảm giác không khép lại nổi. Cô khó khăn nâng cánh tay vô lực, kéo váy xuống.
Lăng Việt cười khẽ, giúp cô khép chân, kéo váy và áo, nằm đàng hoàng lại. Hắn phủ áo vest lên thân trên cô.
mặt.
Khổng Tư như nhận được ân huệ của đấng cứu thế, lập tức kéo áo che
Lăng Việt chỉnh lại quần áo, ngồi sát ra cửa xe phía bên kia, từ từ hạ kính xe xuống khoảng một gang tay.
Bọn bên ngoài kêu lên:
- Hạ kính xe kìa...
- Ông anh, có cần người chơi cùng không?
- Chơi some đi anh trai...
Lăng Việt thò tay ra ngoài, thẳng đang nói lập tức im bặt.
Đám xung quanh đi tới gần, thậm chí có thẳng còn soi đèn pin điện thoại để nhìn. Sau đó tất cả đồng loạt câm miệng, không dám thốt ra bất cứ lời nào.
Khổng Tư ngạc nhiên, mở to mắt nhìn.
Lăng Việt đang cầm thứ gì đó trên tay mà cô không thấy vì bị kính và
thân thể hắn che chắn hết.
Hắn cất giọng lạnh lẽo, dữ tợn:
- Cút...
Đám kia vội vã ba chân bốn cẳng chạy biến, không thốt nửa lời. Chạy
còn nhanh hơn bị bố mẹ cầm gậy đuổi.
Khổng Tư ngơ ngác.
Lăng Việt kéo áo vest che kín đầu cô.
Khi cô kéo nó xuống đã thấy hắn thu tay về, mở cửa hông xe, đang châm
thuốc hút.
Khoang xe lập tức thoáng đãng, mùi hoan ái loãng ra đáng kể.
Khổng Tư khẽ hỏi:
- Anh dùng thứ gì doạ bọn nó vậy?
- Dao. – Lăng Việt phả khói ra bên ngoài, điềm nhiên đáp.
Ồ... Thì ra..
Cho nên bọn nó mới chạy mất dép như vậy.
Cô nằm xụi lơ, thiu thiu ngủ.
Lăng Việt hút thuốc xong, lái xe về. Khổng Tư không nhúc nhích nổi, ngủ thiếp đi lúc nào không biết.
Khi cô tỉnh lại, thấy mình đang được Lăng Việt bế vào thang máy.
Họ đã về đến chung cư.
Lăng Việt bế cô vào nhà, đi thẳng tới phòng tắm.
Khổng Tư lơ mơ, nửa tỉnh nửa ngủ, được hắn đặt lên thành bồn tắm, cởi quần áo, xả nước ấm lên người. Cô ngồi nhìn hắn vụng về cầm vòi rễ từ trên xuống dưới, cảm thấy mình giống như một nàng công chúa được phục vụ từ đầu đến chân. Nhưng cổ tích không miêu tả hoàng tử nào cởi đồ, tắm cho công chúa.
Người hầu nam thì không thể làm thế này nên cô không biết phải đặt Lăng Việt vào vị trí nào.
Hắn cười trầm, ánh mắt sâu thẳm lạnh lẽo thấp thoáng sự cưng chiều khiến lòng cô mềm thành một bãi nước.
Động tác của Lăng Việt rất lóng ngóng, khẳng định trước kia chưa từng tắm cho ai. Khổng Tư biết điều, đứng lên tự mình tắm gội rồi xả nước vào bôn.
Lăng Việt cũng tắm chung với cô nhưng không hề đụng chạm, không kích thích linh tinh. Hai người chỉ thay nhau dùng vòi sen, chuyên tâm tắm cho sạch sẽ.
Nước trong bồn xả đầy, Khổng Tư cho tinh dầu hoa cam vào. Mùi thơm lập tức lan toả.
Cô bước vào bồn ngâm mình.
Bồn tắm rất rộng, sau khi cô ngồi xuống, Lăng Việt cũng thoải mái bước vào ngâm cùng. Nước trong bồn lập tức đầy lên, ngập đến xương quai xanh.
Hai người ngồi tựa hai bên thành bồn, chân Lăng Việt quấn lấy chân cô trong nước.
Khổng Tư khế khua nước lên vai, cổ, vỗ nhè nhẹ da mặt. Lăng Việt chỉ đơn giản ngồi vắt hai tay lên thành bồn, ngửa đầu về phía sau, nhằm måt.
Hắn tận hưởng cảm giác thư thái dễ chịu.
Khổng Tư tưởng hắn sẽ đàng hoàng ngâm bồn thư giãn nhưng cô nhầm. Chỉ được một lát, mũi chân Lăng Việt khều nhè nhẹ lên đùi cô, lòng bàn
chân chà xát đầu gối và má đùi bên ngoài khiến cô bị nhột.
Hắn vờn nhưng mắt vẫn nhắm, giống như không hề cố ý.
Có điều cô biết hắn cố ý khiêu khích, trêu chọc để cô hứng lên.
Khổng Tư vừa được thoả mãn, không dễ dàng nổi hứng như vậy, ngồi im cho hắn nghịch ngợm.
Lăng Việt khua một hồi thấy cô không có động thái gì, trượt thân trên xuống thấp, thò chân chạm tới gần mông, tách hai đùi cô ra luồn chân vào giữa, dùng ngón chân khiêu khích phần mu.
Khổng Tư rúm người.
Ngón chân hắn thô ráp hơn ngón tay, cạ vào mu cảm giác rất kỳ lạ. Lực cũng mạnh hơn, khiến cô khẽ rùng mình ép sát thân vào thành bồn, nửa muốn tránh, nửa muốn ngồi im.
Hắn từ từ lần mò, ngón chân cái trượt dần xuống, tìm thấy hạt le, ấn nhẹ.
Đôi mắt đen sâu thẳm nhìn chằm chằm cô không chớp, quan sát biểu cảm trên mặt.
Khổng Tư thở trúc trắc, lồng ngực phập phồng, nôn nao vì chân hắn thì ít mà vì cái nhìn chăm chú của hắn thì nhiều.
Mặt cô nóng bừng, dù hạ thân chưa có phản ứng nhưng tim đập thình
thịch, ngượng ngùng tránh ánh mắt hắn, hai tay không biết để vào đâu.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!