Khổng Tư hùa vào với Dương Tuyền.
Hai chị em trở về phòng kế toán, Dương Tuyền xả một tràng, Khổng Tư nói phụ hoạ, các chị em trong phòng mắt tròn mắt dẹt, người khiếp sợ, người khinh thường Bàng Tô Tô:
- Chao ôi... To gan gớm. Chắc cậy được sếp sủng ái nên làm bậy. Không ngờ lộ tẩy.
- Chứ gì... Lộ ra rồi, to chuyện... sếp cũng không thể bao che được.
- Sếp nạt nộ cho mọi người xem thôi chứ gì... Ngoài viết tường trình ra, chắc chả bị phạt gì đâu.
điện.
- Kinh nhỉ. Nguỵ tạo lệnh sếp, đẩy việc cho phòng kế toán cơ. Đồ
Khổng Tư nghe mọi người nói, hả hê kinh khủng.
Loại người nhân cách rữa nát, giật người yêu, cặp bồ với đàn ông có vợ, bán trôn nuôi miệng như Bàng Tô Tô xứng đáng bị quả báo.
Dương Tuyền cười khẩy ra lệnh:
- Các chị em, vào hội nhóm buôn dưa lê với các phòng khác đi. Bảo mọi người cẩn thận kẻ bị nó truyền lệnh giả của giám đốc, làm hỏng bét việc ra, mình lại phải chịu trách nhiệm thì khổ đời. Chưa từng thấy thư ký nào dám thao túng cả phó giám đốc như nó. Loại này không đập cho toè mỏ, nó trèo lên đầu mình ngồi.
- Đúng đấy...
- Để em buôn.
Các chị em lập tức buôn dưa lê rào rào.
Khổng Tư cũng ngồi vào bàn nhắn tin cho Bá Hiên.
Cậu nổi ba máu sáu cơn, chửi một tràng dài, thả hàng chục icon lửa giận phừng phừng.
Không chỉ chửi Bàng Tô Tô, Bá Hiên còn chửi cả Bàng Thông vì đánh chủ ý lên người Khổng Tư.
Tên dê già bất tài đó thấy cô xinh đẹp, muốn nhân cơ hội này ép buộc cô đi tiếp rượu để giở trò. Từ nay cô phải cẩn thận mới được.
- Cô Khổng Tư, ra nhận hoa này.
Nhân viên văn thư mở cửa phòng, chìa một bó hoa to vật vã vào. Khổng Tư ngạc nhiên.
Các chị trong phòng nhỏng cổ hóng hớt.
Ai gửi hoa cho cô nhỉ?
Khổng Tư đi ra nhận hoa, lật lật xem, thấy không tên tuổi, không danh thiếp thì chụp ảnh, gửi cho Lăng Việt và Bá Hiên.
di.]
Bá Hiên lập tức nhắn lại.
Bá Hiên: [Lão nương không thích hoa này. Muốn tặng, tặng hoa khác
Không phải Bá Hiến tặng.
Hồng Hạnh tò mò hỏi:
- Khổng Tư, ai tặng vậy?
- Em không biết. Không có tên. Em đang hỏi xem có phải bạn trai em tặng không.
- Ôi... bạn trai em lãng mạn quá. Vừa tặng dây chuyền kim cương, giờ lại tặng hoa nữa.
- Thích nhỉ. Mình cũng muốn trẻ lại chục tuổi, xinh đẹp rực rỡ, eo thon
chân dài...
bên.
Các chị khúc khích cười, trêu chọc nhau.
Khổng Tư ngồi xuống tìm kỹ, vẫn không thấy danh thiếp thì để sang một
Chắc Lăng Việt tặng.
Hồi lâu sau Lăng Việt mới nhắn lại.
Lăng Việt: [Chiều anh qua đón đi ăn. Thích ăn gì?]
Hắn không đề cập đến bó hoa.
Là hắn tặng.
Khổng Tư mím môi, lòng ngọt ngào như rót mật.
Khổng Tư: [Ăn cái anh thích.]
Lăng Việt: [Được.
Khổng Tư úp điện thoại xuống, ngắm nghía bó hoa, cảm giác vui sướng lâng lâng trào dâng trong ngực.
Không ngờ Lăng Việt lãng mạn như vậy. Cứ tưởng hắn là người thực dụng chỉ suốt ngày nghĩ đến tiền cơ.
thân.
Khổng Tư vui vẻ cả ngày, làm việc hăng say, phớt lờ sự ngứa ngáy nơi hạ
Giờ đi đâu cũng thấy các chị buôn dưa lê nói xấu Bàng Tô Tô, cô đã mát hết ruột gan rồi. Lăng Việt còn tạo bất ngờ cho cô, đời giống như đang nở hoa. Cả công việc lẫn cuộc sống đều không bạc đãi cô, còn cầu gì hơn.
Tan làm, Khổng Tư vội vã vào thang máy, xuống tầng một.
Cô gặp Bá Hiên và Bàng Tô Tô trong thang máy.
Thấy cô ôm bó hoa to vật, Bá Hiên tò mò hỏi:
- Cô Khổng Tư, hoa đẹp quá.
- À, bạn trai tôi tặng. - Khổng Tư vui vẻ khoe.
-
Mắt Bàng Tô Tô loé sáng ghen tị, liếc Bá Hiên thăm dò.
Cậu ngạc nhiên:
- Bạn trai cô lãng mạn thật đấy... Cô xuống tầng 1 sao? Anh ta đón
Cô?
- Phải.
- Tôi và Bá Hiến đi uống café. – Bàng Tô Tô khoe khoang.
Khổng Tư mở to mắt nhìn Bá Hiên.
Trời đất, chó con muốn lấy thân báo thù thật đấy sao?
Bá Hiên cười ngọt ngào:
-
Cô Khổng Tư bận mất rồi, nếu không cùng đi chúng tôi cho vui. Đều là
đồng nghiệp cả
- Tiếc quá, hẹn anh lần sau nhé. – Khổng Tư giả vờ giả vịt đáp.
Khi Bàng Tô Tô cúi xuống xem điện thoại, cô lườm Bá Hiến cháy
mặt.
Cậu nhếch mép cười gian.
Khổng Tư xuống tầng một, hai người kia xuống tầng hầm lấy xe.
Cô rảo nhanh ra khỏi toà nhà, thấy xe Lăng Việt đang đậu bên lề đường
chờ. Cô mỉm cười, bước về phía đó.
cô.
Lăng Việt mang tài xế theo nhưng đích thân xuống xe mở cửa cho
Khổng Tư cười ngọt ngào:
- Anh...
- Hoa đẹp lắm. Ai tặng vậy?
Khổng Tư cứng người, tâm tình sa sút nghiêm trọng:
- Ơ... Không phải anh tặng sao?
- Không. – Lăng Việt lắc đầu.
- Vậy sao em gửi ảnh bó hoa anh không nói gì?
- Anh tưởng đó là cách bắt chuyện của em.
Khổng Tư đứng như trời trồng trên vỉa hè, tay cầm bó hoa, đột nhiên tỉnh ngộ.
Không phải Bá Hiến tặng, cũng không phải Lăng Việt tặng, hoa lại không có thiếp, không đề tên... vậy chỉ có thể là Hoắc Vỹ Thần.
Sắc mặt cô sa sầm.
Nhìn quanh quất, thấy cách đó không xa có một cái thùng rác, Khổng Tư rảo tới thẳng tay vứt bó hoa vào thùng rác, âm u quay lại.
Lăng Việt nhíu mày:
- Thẳng họ Hoắc tặng?
- Em đoán vậy. Không phải anh, không phải Bá Hiên... không đề tên
- Lâu nay nó có nhắn tin gọi điện không?
- Em chặn hết số rồi. Gã không nhắn được.
Khổng Tư chui vào xe. Lăng Việt đóng cửa xe, lập tức ôm lấy cô, hôn lên
môi bất chấp tài xế đang ngồi phía trước.
Khổng Tư hết hồn, đánh mắt về phía tài xế.
- Không sao đâu. – Lăng Việt thì thầm. – Tài xế của anh mù, câm, điếc... thoải mái đi.
Xe chuyển bánh, sắc mặt tài xế không động, giống như không nghe thấy gì.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!