Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

 

 Đẹp quá... Cái này chắc không phải hàng nhái đâu nhỉ? 

- Nhìn đẹp lắm luôn. Hàng nhái ở đâu vậy? Chỉ chỗ mua cho chị với. 

- 180 nghìn là vòng của ai ấy chứ. Mặt này của em chắc kim cương thật chứ gì? 

Mặt Bàng Tô Tô xám xịt, mắt toé lửa nhìn trừng trừng Khổng Tư, cố giấu sự căm phẫn, ghen tức nhưng không thành. 

Khổng Tư trêu gan: 

- Không phải kim cương mà... là hàng nhái thôi. Em làm gì có tiền mua vòng kim cương. Bạn trai em cũng nghèo, lắm. 

Hồng Hạnh hỏi dò: 

- Bạn trai em là cái cậu dạo trước đón em trước cổng công ty hả? 

- Không chị. – Khổng Tư cười nhạt. – Bạn trai em già khọm đuôi, bụng phệ, mắt hí, nọng cằm, 38 tuổi lận. Chời... Em đi làm sugarbaby mà... 

Các chị lại cười rú lên. 

Bàng Tô Tô nghiến răng nghiến lợi, cười không nổi, nhìn Khổng Tư như kẻ thù. 

Cô nhìn lại với ánh mắt thách thức. 

Đố ả dám tỉa tót đối đáp. Nếu ả hở ra nửa câu, mọi người sẽ cho rằng ả đang chột dạ, càng nhiều chuyện để buôn. 

Ánh mắt Bàng Tô Tô trượt xuống chiếc vòng kim cương của Khổng Tư như muốn giật nó khỏi cổ cô, ném xuống đất đạp lên. 

Cửa phòng kinh doanh mở, trưởng phòng và một người đàn ông mặc áo sơ mi trắng, quần tây, giày đen đi ra. 

Các chị câm nín mà Khổng Tư càng câm nín hơn. 

Bá Hiến... 

Cậu ấy làm quái gì ở đây vậy? 

Trưởng phòng kinh doanh mỉm cười: 

- Các chị em, đây là nhân viên mới của phòng kinh doanh, Bá Hiên. 

- Chào mọi người. - Bá Hiên lịch sự chào. 

Khuôn mặt đẹp trai toả ánh hào quang lấp lánh cả hành lang khiến các chị em rụng trứng hàng loạt, mặt đỏ, mắt lúng liếng, miệng cười tủm tỉm, vẫy tay lại. 

tiếp. 

Bàng Tô Tô trực tiếp đứng hình, nhìn Bá Hiên chằm chằm. 

Khổng Tư tức lộn ruột, chỉ muốn đạp ả bắn vào tường, cạo ra đạp 

Còn Hoắc Vỹ Thần, Tần Khương thì sao? Ả đang cặp với ai? Còn thừa chỗ trong tim để nhét cả Bá Hiện vào? 

Mà Bá Hiên làm quái gì ở đây vậy? Bá gia có công ty to vật vã, to ngang ngửa công ty Khổng gia, sao cậu lại chạy tới cái xó này, chui vào phòng kinh doanh cho người ta sai khiến? 

Nếu vào công ty của nhà làm, Bá Hiên có thể trực tiếp làm phó giám đốc, giúp việc cho bố. 

Khổng Tư không hiểu nổi, miệng cười lịch sự nhưng lòng phun tào. 

Hôm qua họ vừa đi chơi với nhau, Bá Hiên chẳng nhắc chút xíu nào đến chuyện đi làm. Thật đáng hận. 

Chó con này chắc đang trả đũa vì Khổng Tư giữ bí mật về Lăng Việt. Đồ trẻ nít hỉ mũi chưa sạch. 

Bá Hiến đi tới chào, hỏi tên từng người. 

Ánh mắt cậu nhìn Bàng Tô Tô có cái gì đó rất lạ, lấp lánh có thiện cảm. 

Khổng Tư điên cả máu. 

Hiện. 

Không phải chó con quên ả tiện nhân kia là đứa nào rồi đấy chứ? 

Khổng Tư nói dăm ba câu rồi vào phòng ngồi, lập tức nhắn tin cho Bá 

Khổng Tư: [Chó con, quên mặt Bàng Tô Tô hả?] 

Một lát sau Bá Hiến mới nhắn lại. 

Bá Hiên: [Lão nương đâu phải não cá vàng. Quên thế quái nào được. Cả đời không quên. 

Khổng Tư: [Vậy sao nhìn nó như thế? Định thấy thân câu cá?] 

Bá Hiên: [Hê hê... đoán thử xem. 

Khổng Tư: [Đừng điên. Cậu có lên được đâu.] 

Bá Hiên: [Đồ đồi truỵ. Lão nương cắn chết ngươi. *icon cắn cắn*] 

Khổng Tư: [Sao tự nhiên chạy đến đây làm? Không ở Bá gia làm đại 

thiếu gia à?] 

Bá Hiên: [Không. Chơi mấy năm đã. Ngươi và Bàng Tô Tô đều ở đây, ta phải tới góp vui chớ. Hớ hớ hớ... 

Khổng Tư cạn lời, hết nói nổi. 

Thôi thế cũng được. Có Bá Hiên bên cạnh, họ tha hồ bày trò chơi khăm Bàng Tô Tô. 

Sự xuất hiện của Bá Hiến khiến cả công ty xôn xao bàn tán. 

Cậu chàng quá đẹp trai, lại cởi mở dễ gần. Cười lên thì toả nắng, nghiêm mặt thì ngầu bá cháy con bọ chét, không ai thoát được nếu Bá Hiên chủ bắn mị lực. 

Đáng tiếc, Bá Hiến là gay. 

Và đám phụ nữ trong công ty, thậm chí trong toà nhà này sẽ không bao giờ biết điều đó, cứ ngồi chống cắm mà mơ mộng, chụp ảnh rồi liếm màn hình thèm thuồng thôi. 

Bá Hiền giả vờ không quen biết Khổng Tư, nói chuyện với cô rất khách sáo, ánh mắt cũng thờ ơ, giả vờ như thật. 

- Khổng Tư, chiều nay có rảnh không? Đi với tôi một chút. 

Đầu giờ chiều, phó giám đốc vào phòng kế toán, nói như ra lệnh. Khổng Tư đứng lên, lễ phép hỏi: 

- Có chuyện gì ạ? Đi đâu vậy anh... 

- Cứ đi thì biết. – Phó giám đốc chép miệng. 

Dương Tuyền ngẩng lên, cười lạnh: 

- Sếp phó... đi đâu vậy? 

- Đã bảo cứ đi thì biết rồi cơ mà... - Bàng Thông bực bội trừng mắt. 

Dương Tuyền nhíu mày khó chịu: 

- Trong luật lao động có mục tăng ca “cứ đi thì biết” à? Đi là đi đâu, làm gì, với ai? Tại sao phải đi... Nhân viên của phòng kế toán đi đâu, tôi phải là người được biết đầu tiên, tôi mới là người chỉ định ai đi, ai ở nhà. 

- Ơ hay, cô to gan nhỉ? Ở công ty này tôi là phó giám đốc hay cô là phó 

giám đốc? 

- Anh là phó giám đốc. Nhưng phòng kế toán tôi quản. Không có sự đồng ý của tôi, ai cũng không đi đâu hết. 

Dương Tuyền đứng dậy, cứng rắn đối đáp. 

Khổng Tư mát hết cả ruột. 

Lão Bàng Thông này nổi tiếng vớ vẩn, hay chèn ép nhân viên, bắt nhân viên nữ đi cùng tiếp rượu đối tác. 

Bàng Thông tức đỏ mặt, rít lên: 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!