Khổng Tư dậy muộn, toàn thân nhức mỏi.
Lăng Việt đã đi làm rồi.
Không thể ngồi ở nhà đếm thời gian chờ hắn quay về, Khổng Tư gọi cho
Bá Hiến.
Cậu làm cao:
- [Lão nương vẫn còn giận, không muốn gặp nhà ngươi.
- Hiên thiếu gia... Bao lâu rồi chưa tới café mèo? Chỗ đó có mấy em
phục vụ đẹp trai hết nấc, bụng tám múi, giọng trầm ngọt ngào... A... Café thì miễn chê, còn có mèo để vuốt ve ôm ấp, an ủi tâm hồn bị...
- [Đi. Mười lăm phút nữa mình đến.
Nói xong lập tức cúp máy.
Khổng Tư bật cười.
- Vẫn là ta hiểu nhà ngươi nhất. Chó con!
Bá Hiên không thể chống cự được trước trai đẹp và mèo. Quán café mèo có cả hai thứ đó, mang ra dụ dỗ lần nào cũng thành công.
Khổng Tư vui vẻ trang điểm, diện một chiếc váy bó cắt xẻ hiểm hóc vì không muốn bị lép vế trước dàn công chúa, tiểu thư khách quen của quán.
Bá Hiên đúng giờ đến đón cô.
Bên dưới ngứa ngáy khó chịu, Khổng Tư nói linh tinh để phớt lờ nó, cùng Bá Hiến tới quán café mèo, uống café, ôm mèo, đọc sách, nghe nhạc nhẹ thư giãn.
Bá Hiến rất được hoan nghênh, lăn lộn giữa đám mèo, một đám con gái
chủ động chạy tới bắt chuyện làm quen. Cậu cởi mở, nói chuyện vui vẻ
nhưng cuối cùng sẽ không cho ai số điện thoại và tài khoản mạng xã hội. Khiến một đám con gái xuân tâm nhộn nhạo ôm thất vọng rời đi.
Họ ăn trưa cùng nhau rồi đi xem phim.
Chiều đến, ham muốn bùng nổ, Khổng Tư không chịu nổi nữa, buộc phải trở về.
hỏi:
Bá Hiến dừng xe trước cửa chung cư, không mở cửa xe cho cô, thở dài
- Hắn thế nào?
- Tốt. – Khổng Tư cười gượng.
- Tốt cái con khỉ. Trông cậu như người mất hồn. Hai người vẫn giận nhau
phải không?
thu.
- Là hắn giận cậu?
Khổng Tư khẽ gật đầu.
- Cậu sẽ không vì hắn mà cắt đứt liên lạc với mình chứ?
- Không đời nào. – Khổng Tư lập tức kêu lên.
- Nếu hắn bắt cậu lựa chọn thì sao?
Ánh mắt Bá Hiến mông lung buồn bã, giống như chứa cả bầu trời chiều
- Hai người không giống nhau. Nếu Lăng Việt bắt mình chọn, mình sẽ chọn cậu. – Khổng Tư chém định chặt sắt.
Bá Hiên toét miệng cười, vui vẻ trở lại:
- Thật?
- Thật. Chúng ta làm bạn đã nhiều năm, cậu rất quan trọng với mình. Không có Hoắc Vỹ Thần, không có Lăng Việt thì có người đàn ông khác.
Nhưng nếu không có cậu, mình sẽ không còn bạn thân. Bá Hiên, không ai có thể thay thế cậu.
Bá Hiên mỉm cười hạnh phúc, đồ người sang, đưa tay ra.
Khổng Tư tháo dây an toàn, ôm Bá Hiến.
Mùi pheromone xộc lên khiến cô nín thở, bên dưới co bóp dữ dội, đau nhói nhói vì giãn nở quá độ.
Không ổn rồi...
- Chó con, yêu cậu nhất. – Bá Hiên buông Khổng Tư ra, véo má cô.
Cô véo lại:
- Mình cũng yêu cậu. Mau mau tìm bạn trai đi... Cậu xứng đáng được
hạnh phúc.
- Biết rồi.
Khổng Tư ra khỏi xe, đi lên nhà.
Bá Hiên ngồi trong xe nhìn theo, nụ cười trên môi vụt tắt khi thấy Lăng Việt đang đứng bên kia đường nhìn chằm chằm vào xe cậu.
Không biết hắn đã đứng đó từ bao giờ, biểu tình âm trầm, đôi mắt nặng lệ khí không hề chớp.
Bên cạnh hắn có một chiếc xe màu đen, có vẻ như hắn vừa từ đó bước xuống.
Bá Hiên hạ kính xông, nhìn lại Lăng Việt với ánh mắt khiêu khích, sau đó điềm nhiên lái đi.
Khổng Tư nói sẽ chọn cậu, rõ ràng Lăng Việt không phải đối thủ của cậu. Không cần kiếm chuyện cãi nhau với hắn cho mệt xác. Nếu Lăng Việt không chấp nhận mối quan hệ giữa Bá Hiến và Khổng Tư, hắn sẽ bị Khổng Tư đá sớm thôi.
Khổng Tư vừa về nhà lập tức lao vào nhà tắm xả nước, làm nguội thân
thể khô nóng cực điểm. Cô thở dài sườn sượt, nghĩ cách để vượt qua đêm nay. Hoặc chạy sang xin lỗi, thoả hiệp với Lăng Việt.
gan.
Xoắn xuýt trong nhà tắm hồi lâu, Khổng Tư quyết định tiếp tục thi
Có điều, quyết tâm cao hơn ngọn cỏ của cô bị Lăng Việt dập tắt trong
một nốt nhạc.
Bữa tối, hắn âm trầm lấy rượu ra uống.
Hắn uống một mình, không rót cho cô.
Khổng Tư nhớ chai rượu này cô mua, bỏ quên trong tủ lạnh mấy tháng nay. Mùi rượu phảng phất trong không khí, thái độ âm u khác thường của Lăng Việt khiến Khổng Tư sợ hãi.
Tưởng chừng nếu cô không xuống nước, ngày mai hắn sẽ thu dọn hành
lý, rời khỏi đây.
Vậy ngày sau cô sẽ ra sao?
Mới nhịn hai ngày hai đêm không làm tình mà toàn thân cô như có kiến
bò. Nhịn thêm mấy hôm nữa chắc cô chết.
Khổng Tư đứng lên lấy chén, tự rót rượu cho mình, uống cạn.
Rượu cay nồng trôi xuống cổ họng, đến đâu nóng rực đến đấy.
Lâu lắm rồi cô không uống.
Họ vẫn không nói với nhau câu nào, vừa ăn vừa uống hết chai rượu nửa lít. Dù độ khá nhẹ nhưng rượu vẫn là rượu, khiến Khổng Tư lâng lâng.
Lăng Việt ăn ít hơn mọi ngày, tâm tình đặc biệt âm u.
Hắn đứng dậy, mang bia trở về phòng, tiếp tục gõ lạch cạch, làm công việc không hồi kết mà đêm nào hắn cũng làm.
Khổng Tư thu dọn xong, đứng tần ngần trong bếp, nhìn về phía cửa phòng Lăng Việt.
Cửa không khoá, để hở một khe.
Có phải hắn đang tạo cơ hội cho cô làm lành?
Tim Khổng Tư đập thình thịch, căng thẳng, lo sợ, không biết phải nói gì
Nếu cô vào phòng, Lăng Việt tống cổ cô ra thì làm thế nào?
Nhưng nếu không vào, bao giờ Lăng Việt mới bức bối, nguôi giận mà sang phòng cô đây?
Mật dịch rỉ ra ướt sũng quần lót, vô cùng khó chịu. Khổng Tư trở về phòng thay quần, tẩy rửa bên dưới. Ma xui quỷ khiến cô lấy một chiếc quần lót mỏng dính, ren rúa, ít vải để mặc.
Cô lục tủ lạnh lấy bia uống cho can đảm.
Sẵn rượu trong người, giờ thêm bia vào, đầu óc Khổng Tư váng vất say.
Cô uống hết hơn nửa lon bia, lấy tư thế chết không lùi bước, đi tới phòng Lăng Việt.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!