Nhiều người chướng mắt Bàng Tô Tô bất tài, vào công ty nhờ cặp bồ với
sếp mà còn đi khoe khoang bạn trai này nọ để đánh lạc hướng, coi họ như kẻ
ngu, giờ ả lộ tẩy, họ vui mừng khi người gặp hoạ, nói xấu ầm ĩ.
Bàng Tô Tô xuống căng tin, thấy mọi người nhìn mình bằng ánh mắt diễu cợt. Ả chào cũng không ai thèm trả lời thì tái mặt đi ra, không dám ăn
trong này nữa.
Không có ả, mọi người nói xấu càng thoải mái.
Khổng Tư mát hết cả ruột gan, tâm tình vui vẻ, tạm quên đi ham muốn
hành hạ.
Hôm nay là thứ 6 cuối tháng nên buổi chiều Khổng Tư phải hoàn thành
hết số liệu để bàn giao lại cho trưởng phòng. Mãi gần 6 giờ cô mới xong, vội vội vàng vàng lái xe về nhà.
Điện trong nhà sáng, Lăng Việt đã về trước, đang tắm.
Khổng Tư lập tức nấu cơm, bất chấp dâm thuỷ rỉ ra ướt hết đáy quần lót,
nhớp nháp vô cùng khó chịu.
Cô chỉ ước Lăng Việt bị mất trí nhớ, quên hết chuyện hôm qua, lao vào làm tình điên cuồng.
Thế nhưng đời làm gì có nhiều chuyện tốt đẹp như vậy.
Bá Hiên không nhắn tin mà Lăng Việt cũng chẳng mất trí nhớ. Hắn tắm xong, ra ban công ngồi hút thuốc phè phỡn, không nói với cô lời nào.
Khổng Tư cảm giác Lăng Việt đang thi gan, muốn cô xin lỗi, nhận lỗi, xuống nước năn nỉ hắn đừng giận, hứa hẹn sẽ không thân thiết với Bá Hiện một cách thái quá nữa.
Suy nghĩ này khiến Khổng Tư bức bối trong lòng.
Bá Hiến là bạn thân của cô, thân hơn anh chị em ruột thịt. Lăng Việt chỉ là bạn tình, kẻ đến sau mà thôi. Hắn không có quyền can thiệp vào các mối quan hệ của cô.
Cô nhất định không xuống nước trước.
Nấu cơm xong, Khổng Tư như cũ dọn ra bàn. Cô cũng bỏ hộp đựng cơm trong túi ra để lát đổ đi. Cơm mang theo không ăn, vì hóng hớt mà đi ăn cơm cùng các chị, thật lãng phí.
Cô ra ban công phụ lấy quần áo, liếc nhìn bóng dáng Lăng Việt, sững lại.
Hắn ngồi trong bóng tối, lưng dựa vào thành ghế gỗ, bộ dạng ngả ngớn, vắt chân chữ ngũ vừa bất cần đời vừa cô độc một cách đáng ngạc nhiên. Hắn không hề cử động, nhìn thẳng về phía trước, điếu thuốc trên tay cứ như vậy tự cháy.
Cô độc sao?
Làm gì có.
Chắc cô nhầm thôi.
Khổng Tư đi tắm, suy nghĩ mông lung, nhớ tới bóng lưng Lăng Việt, lòng không biết là tư vị gì.
Cô mới bị bệnh này chưa đến một tháng, giấu giấu giếm giếm, chống chọi mệt mỏi. Hắn bị đã hơn 10 năm, phải sống chung với lũ.
Dù tình trạng của hắn đã ổn định nhưng nhu cầu vẫn rất nhiều. Ngày thường làm với cô vài ba lượt, lần nào cũng máu lửa, khoai cứng như đá, lúc nào sờ cũng thấy cứng. Giờ không làm, cô khó chịu mà hắn chắc cũng không dễ chịu.
Hắn sẽ không ra ngoài tìm gái điếm để giải toả chứ?
Nghĩ đến đó, Khổng Tư vừa tức vừa lo.
Mai là thứ 7 rồi...
Tuần trước Lăng Việt đi làm thứ 7, ở nhà chủ nhật. Họ đã làm bốn lần trong ngày chủ nhật, vô cùng sảng khoái.
Tuần này...
Nếu Khổng Tư không xuống nước hoặc Lăng Việt không tự hết giận, cô sẽ bị hành hạ cả ngày mai. Không biết cô có chịu nổi đến chủ nhật không.
Khổng Tư thở dài thườn thượt, cổ phớt lờ sự ham muốn nơi hạ thân, ra ăn cơm.
Lăng Việt ngồi sẵn ở bàn ăn xem điện thoại, chờ cô.
Hắn không nói gì, im lặng ăn.
Mấy lần Khổng Tư định nói nhưng lời không thốt ra được. Chưa bao giờ cô thấy mình oan ức bực bội như bây giờ. Rõ ràng không có lỗi mà bị đối xử như tội đồ nhân loại.
Nếu không phải vì ham muốn quá lớn, cô cần gì vật vã suy nghĩ đến chuyện làm lành. Cứ kệ hắn giận đến thiêng trường địa cửu, giận đến lúc tóc bạc trắng, răng rụng hết thì thôi.
Nhưng bọ họ đến với nhau để làm tình, nếu giờ không làm, hắn ở đây có ý nghĩa gì.
Nghĩ đến đó, Khổng Tư lại tức.
Tâm trạng cô cứ lên bổng xuống trầm, lúc thì bực bội, khi lại muốn làm lành, khi lại ức chế không muốn xin lỗi vì cảm thấy mình không có lỗi.
Thành ra qua một bữa cơm, vẫn chẳng ai nói gì.
Khổng Tư nhớ lại những lần giận Hoắc Vỹ Thần trước kia. Toàn cô giận dỗi, gã chạy theo dỗ dành. Rất ít khi gã giận mà cô phải dỗ.
Cũng có lúc cô vô tâm, không để ý tâm trạng của Hoắc Vỹ Thần khiến gã giận nhưng chỉ được 1 ngày gã sẽ chạy tới oán trách cô, tạo cơ hội cho cô xin lỗi, làm lành.
Giờ Lăng Việt dùng sự im lặng khủng bố Khổng Tư, quả thực rất khó chiu.
Họ vẫn ở chung nhà, đối diện, ăn cơm cùng nhưng căn nhà im lặng như chỉ có mình cô sống.
Quá khó chịu.
Khổng Tư dọn dẹp xong, trở về phòng tìm phim để xem, cố gắng chi phối suy nghĩ, cổ phớt lờ ham muốn nơi hạ thân.
Sự khó chịu hành hạ cô.
Cô không đóng cửa phòng, không tắt điện, muốn tạo cơ hội cho Lăng Việt sang.
Cô xem phim mà mắt cứ liếc về phía cửa, tai lắng nghe động tĩnh từ phòng bên kia.
Thế nhưng Lăng Việt thực sự. thực sự là đàn ông trưởng thành, có chính kiến, cứng nhắc đáng nguyền rủa. Hắn không hề ra khỏi phòng ngủ phụ. Thậm chí cửa căn phòng đó không mở, đóng im im như đêm qua.
Khổng Tư khó chịu phát điên, đi qua đi lại trong phòng, vò đầu bứt tai.
Cô muốn làm... Loanh quanh một hồi lại phải đi tắm nước lạnh.
Không chịu nổi sự ngứa ngáy nơi hạ thân, Khổng Tư đi sang phòng Lăng
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!