Khổng Tư đã muốn làm ngơ cho yên chuyện mà vẫn bị kéo vào. Cô nhìn nhìn, cố nặn ra một nụ cười miễn cưỡng:
- Thiết kế trái tim phá cách tinh xảo như vậy rất giống mẫu dây chuyền mới ra của trang sức kim cương Acadiamond. Em không nhớ giá.
có.
gì.
- Có phải của thương hiệu đó không em? – Một chị hỏi Bàng Tô Tô.
- Đúng rồi chị. – Bàng Tô Tô cười đắc ý.
Các chị ồ lên thán phục, ngưỡng mộ Bàng Tô Tô, khen người yêu ả giàu
Khổng Tư tức anh ác, chỉ muốn đâm đầu vào cạnh bàn.
Bàng Tô Tô làm ra vẻ khiêm tốn:
- Bạn trai em không giàu đâu... Anh ấy cũng bình thường thôi.
- Không giàu mà tặng quà đắt tiền chứng tỏ cậu ấy rất yêu em còn
Một chị tìm trên mạng, reo lên.
- Khổng Tư nói đúng rồi này. Acadiamond mới ra mấy mẫu giống thế
này lắm... Ôi, 25 triệu... 30 triệu
- Đâu đâu... Sao đắt thế? Bàng Tô Tô, em sướng thật đấy...
Bàng Tô Tô vờ vịt:
- Sao đắt thế ạ? Trời đất, cái ông này thật hoang phí...
Một đám châu đầu vào xem.
Khổng Tư cắm cúi ăn cơm của mình, ruột gan lộn tùng phèo.
Chắc chắn Hoắc Vỹ Thần sẽ không mua quà đắt tiền như vậy cho Bàng Tô Tô. Giờ ả cặp với Tần Khương, quà này khẳng định do Tần Khương tặng.
Bàng Tô Tô vờ vịt khoe là bạn trai họ Hoắc tặng để đánh lạc hướng dư luận, khiến mọi người ngừng bàn ra tán vào chuyện lăng nhăng của ả với Tần Khương.
Ả được hoan nghênh, Khổng Tư bực tức kinh khủng.
Một con điểm vô liêm sỉ vào công ty bằng lỗ tự nhiên mà giờ ngày ngày diễu võ dương oai trước mặt cô, huênh hoang khoe khoang trang sức được tình nhân tặng. Đã thế ả lại cứ lôi “bạn trai họ Hoắc” vào, xát muối lên tim phổi cô.
Cô không muốn nhớ đến Hoắc Vỹ Thần, mỗi lần nghĩ tới, tâm trạng đều sa sút. Ấy thế mà ả cứ bắt cô phải nhớ.
Các chị cùng phòng vẫn chưa chịu đi ăn, buôn hăng say.
Một người kêu lên:
- Nhưng sao không thấy mẫu này trên trang của Acadiamond?
- Anh ấy nói đặt làm riêng, khác một chút để không bị đụng hàng.
Bàng Tô Tô cười ngọt ngào.
Mọi người lại ồ à một phen.
Khổng Tư siết chặt đũa trong tay, phát hiện bất thường.
-
Cô quay lại nhìn kỹ mặt dây chuyền của Bàng Tô Tô rồi lấy điện thoại nhắn tin cho Bá Hiến.
Khổng Tư: [Tình yêu ơi... Hàng của Acadiamond nhận đặt riêng từ bao nhiêu tiền trở lên?]
Bá Hiên: [Hỏi cái này làm gì? Lão nương có phải fan của bọn đó đâu. Mẫu mã nghèo nàn, không đẹp.]
Khổng Tư: [Có chuyện gấp... gấp... gấp... lắm á. Con điểm tồ tồ khoe người yêu tặng dây chuyền đặt làm. Nhìn giống mẫu 30 triệu của Acadiamond.]
Bá Hiên: [Tổ bố con điên. Chờ chút, lão nương hỏi cho.
Khổng Tư tắt màn hình, tiếp tục ăn cơm.
Các chị kéo nhau đi ăn hết, chỉ còn một người ở lại vì cũng mang cơm
trưa như Khổng Tư.
Chỉ 10 phút sau, Bá Hiên nhắn lại.
Bá Hiên: [Tổ bà con bốc phét. Bọn Acadiamond đâu có gia công thiết kế
của bên khác. Phải là thiết kế của bọn nó, trên 300 triệu chúng nó mới nhận
làm riêng. Vạch trần con điêu toa đó đi tình yêu. Cho nó bề mặt.]
Khổng Tư đọc tin nhắn, mắt sáng rỡ.
Cô nhắn tin hỏi xin ảnh sợ dây chuyền mà một chị đã chụp của Bàng Tô
Tô, xem kỹ.
Đây chắc là hàng nhái...
Cô gửi ảnh cho Bá Hiến. Cậu lập tức nhắn lại.
Bá Hiên: [Hàng nhái, chó con ơi. Bắt chước thiết kế của bọn
Acadiamond thôi.
Tim Khổng Tư đập bang bang trong lồng ngực.
Cô lập tức lên mạng tìm kiếm vòng giá rẻ nhưng tỉ loại vòng tràn ngập,
không tìm được cái nào giống của Bàng Tô Tô.
Ăn trưa xong, Khổng Tư vừa uống café vừa làm kẻo chiều đến ham muốn trỗi dậy sẽ kém tập trung.
Điện thoại rung ù ù. Bá Hiên nhắn mấy tin liền.
Bá Hiên: [Lão nương tìm được chỗ nó mua vòng rồi... Đây này... *đính kèm link*]
Bá Hiên: [Tài khoản Biboo của nó like một page bán trang sức nữ, hàng nhái. Cái vòng đó có 180 nghìn thôi.
Bá Hiền gửi ảnh cho Khổng Tư.
Cô hưng phấn như điên ấn vào link xem.
Đúng là vòng này rồi, không khác nửa li.
Còn đủ loại màu dây: trắng, vàng, hồng nữa chứ. Trông phèn kinh khủng.
Khổng Tư đảo mắt, tim đập thình thịch, tay khẽ run lên, nghĩ cách chơi Bàng Tô Tô.
Cô nhắn tin cho page, đặt 10 cái vòng giống hệt của Bàng Tô Tô, yêu cầu page gói đẹp đẽ cho mình, đựng trong túi có logo của page.
Đơn hàng lập tức được xác nhận, sẽ giao ngày mai. Khổng Tư hẹn chiều muộn giao, lúc đó cô mới đi làm về.
Cô hứng chí nhắn tin cho Bá Hiên, kể kế hoạch của mình. Bá Hiên sung sướng gửi một đống icon nhảy nhót, hôn hít đủ kiểu.
Chiều hôm sau, tan làm, Khổng Tư phi như gió đi siêu thị mua thật nhiều đồ ăn, quẹt bằng thẻ của Lăng Việt rồi phóng như bay về nhà vừa nấu ăn vừa chờ người giao hàng.
Lăng Việt ăn nhiều kinh khủng, tủ lạnh chất đầy đồ cũng chỉ ăn được 23 ngày là hết. Trước kia Khổng Tư đi chợ ăn cả tuần, giờ cứ sắp hết lại phải
đi.
Người giao hàng chưa đến Lăng Việt đã trở về.
Khổng Tư đi ra, mỉm cười:
- Anh về rồi... Em đang chờ người giao hàng.
Ý là hiện giờ làm tình không tiện.
Lăng Việt lập tức hiểu, gật gù:
- Đặt mua cái gì mà vui vẻ vậy?
- Đồ linh tinh ấy mà...
Cô toét miệng cười.
Lăng Việt đang thay quần áo thì chuông cửa reo.
Khổng Tư phi ra, lập tức mở cửa, sau đó kinh hãi.
Không phải người giao hàng. Bá Hiện đang đứng bên ngoài.
- Bá... Bá Hiến...
- Lão nương đến rồi đây...
Bá Hiện lao vào nhà, đá giày, khoác vai Khổng Tư kéo tuột vào phòng khách, hưng phấn hỏi:
- Hai tuần không gặp, tình yêu có nhớ ta không? Hi hi... Hàng đến chưa? A... sao mặt ngươi trắng trắng mềm mịn thế này? Sờ thích chết đi được. Tiện nhân... lén đổi kem dưỡng da mà không nói với ta đúng không? Khổng Tư á khẩu, mắt mở lớn sợ hãi.
Bá Hiên ngừng nói, sắc mặt thoắt cái đông cứng khi trông thấy Lăng Việt đi từ trong phòng ngủ phụ ra.
Hắn cởi trần, trên tay còn cầm áo sơ mi, khuôn mặt đẹp trai cau có. Hắn nhìn động tác khoác vai thân mật của Bá Hiên với Khổng Tư và bàn tay đang sờ má cô, ánh mắt trở nên thâm trầm phảng phất lệ khí.
Hắn bực rồi.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!