Khổng Tư run rẩy mất hồn vì những cú thúc điên đảo, vách hang mãnh liệt co rút mút chày thịt.
Lăng Việt vuốt ve eo lưng, mơn trớn da thịt trắng mềm, hít hà hương thơm, liếm mồ hôi trên gáy cô. Hắn thưởng thức thân thể tuyệt mỹ, không ngừng thúc mạnh chôn sâu nghiệt căn vào động, say đắm sờ soạng thân thể cô, chiêm ngưỡng nó trong ánh sáng.
- Sướng quá... Chơi em sướng hơn anh tưởng. Đẹp quá...
- Dâm tặc.
- Nhóc con, dám chửi anh...
Hắn cười cộc cằn, bóp gáy cô hung tợn dập như máy khâu.
- Ưm... chậm thôi.. trướng...
- Kẹp chặt vào.
Khổng Tư cấu chặt tay vào thành sofa, thóp bụng bóp chặt mật đạo.
- Đúng rồi... Bóp chặt nữa đi... Sướng... Sướng không?
- Vẫn chưa đủ sướng hả?
- Đủ rồi... Mau ra đi.
Hắn nhấc chân cô thả xuống đất, để cô vắt người lên thành sofa, thân trên chúi xuống thấp, hai chân khép lại, mông vểnh cao lên.
sau.
- Tư thế này đẹp lắm... Chơi đã thật...
Khổng Tư chống tay lên sofa chống chọi với lực công kích từ phía
Hạ thân Lăng Việt đánh bạch bạch liên hồi vào mông cô, bàn tay với
những ngón dài mạnh mẽ bóp chặt hai cánh mông mềm như đậu hũ, nhào nặn xoa nắn, sau đó vuốt từ mông lên eo, thưởng thức đường cong mềm mại.
Dáng Khổng Tư rất đẹp, chân dài, mông to, eo nhỏ, ngực tròn, vai gầy. Đặc biệt, da cô cực trắng, tương phản rõ ràng với làn da nâu khoẻ khoắn của Lăng Việt.
Nam căn đâm chọc lia lịa vào động phủ hoa lệ, bàn tay hắn vuốt ve vòng eo thon thả, xoa lên lưng, vai, trượt xuống hai cánh tay, túm lấy chúng kéo về phía sau
- A... um...
Khổng Tư chúc thấp đầu xuống, không còn điểm tựa, dựa vào lực kéo của Lăng Việt để đứng vững. Cô chỉ sợ hắn thúc mạnh quá rồi trượt tay buông cô ra, cả người cô sẽ bắn về phía trước, ngã cắm đầu qua sofa, lộn mèo thành tư thế khó coi gãy cổ.
Nhưng không... Lăng Việt năm hai cánh tay cô rất chặt, cơ bắp nổi gồ lên, bền bỉ dập.
Khổng Tư sợ sức bền và sự hung hãn của hắn, thắc mắc không biết hồi mới phát bệnh, hắn có làm bạn tình bỏ chạy mất dép không. Giờ phát bệnh hơn 10 năm, đã ổn định mà hắn còn lồng lộn thế này...
Nhưng cô không dám hỏi.
Lăng Việt hít hà, nhìn cơ thể Khổng Tư rung lắc nhịp điệu, đầu ngửa lên cúi xuống; nghe cô rên rỉ liên hồi, sự thoả mãn tràn ngập trong ánh mắt.
Khổng Tư quay lại nhìn hắn, choáng váng vì cơ bụng cơ ngực nổi cuồn cuộn, đường nhân ngư gồ lên, bộ vị kia đâm chọc ọp ọp vào lỗ nhỏ của mình; hai cánh tay nổi gân xanh hấp dẫn mê người... Cô quên luôn ý định cầu xin hắn ra sớm, cứ nhìn chằm chằm, lại nảy ra so sánh với Hoắc Vỹ Thần.
Dù chưa từng ngủ cùng Hoắc Vỹ Thần nhưng Khổng Tư biết thân thể gã
không cơ bắp như Lăng Việt; cánh tay gã không rắn chắc nổi gân xanh mỗi khi dùng lực. Hoắc Vỹ Thần là kiểu trắng đẹp chói loá, không phải dạng gân guốc cường ngạnh.
Trước kia cô mê ngoại hình và mọi thứ của Hoắc Vỹ Thần, hiện tại cô nhận ra đàn ông phải cơ bắp cường tráng làm tình mới mãnh liệt.
Mặt Khổng Tư đỏ ửng, ánh mắt ngậm nước chao đảo xấu hổ, quay đầu đi không dám nhìn.
Có điều Lăng Việt đã trông thấy sự si ngốc của cô.
Hắn nhếch mép cười tà, kéo cô đứng thẳng, ôm thân thể mịn màng ấn lưng cô dán vào ngực mình, bóp cắm ép cô quay lại hôn môi.
Thân thể mềm dẻo của Khổng Tư bị o bế chỗ cong chỗ thẳng. Mông vểnh lên, eo lưng hơi ưỡn về phía trước, vai đầu ngả ra sau, miệng bị Lăng Việt ngậm chặt không cho từ chối. Vừa ngắm nghía thưởng thức hẳn xong lại bị hắn hôn cho thần hồn điên đảo, Khổng Tư bị động phối hợp, nức nở trong cổ họng.
Bàn tay hư hỏng xoa nằm ngực tròn mềm mịn, vê đầu nhũ, kích điện cả trên lẫn dưới. Khổng Tư uốn éo khe khẽ, vịn chặt hai cánh tay hắn.
Môi lưỡi dây dưa không dứt, cuốn lấy nhau liếm mút, gặm cắn, phát ra âm thanh lép nhép. Khổng Tư mơ hồ chìm đắm trong bể dục lênh đênh chìm nổi, sung sướng nơi hạ thân lan khắp cơ thể. Cô không nhịn được, rên thành từng tiếng dài:
- A... a...
- Sướng không?
- Sướng... A... Ra đi...
- Cầu xin anh bắn vào bên trong.
Lăng Việt dồn dập thúc, thở hồng hộc, rít lên nghe rất dữ tợn.
- Xin anh... Bắn vào trong đi... Bắn đi mà...
- Bên trong có nóng không?
- Nóng lắm...
- Cảm giác thế nào? – Hắn thì thầm vào tai cô, dụ dỗ cô nói lời dâm
dât.
- Sướng... tê dại... Cái kia nhồi đầy, cọ... chỗ nào cũng tê...
Hạt le giật giật điên cuồng, toàn thân Khổng Tư nóng bừng xấu hổ. Tự
mình nói, tự bị kích thích, hai chân cô run rẩy.
Lăng Việt nhận ra Khổng Tư sắp đạt cực khoái, hông tăng tốc, tay vê
mạnh đầu nhũ, tay còn lại úp lên mu day hạt le lia lịa.
- A... Đừng... Ưm... sướng không chịu được... hức... không chịu được
đâu...
Khổng Tư rúm người, cấu vào tay Lăng Việt. Khoái cảm như lớp lớp sóng
dữ chồm lên xô đẩy thân thể cô. Cực khoái ập tới, dâm thuỷ tuông xối xả.
Khổng Tư run rẩy như điên, hông đùi rung lắc dữ dội.
Cô vòng tay về phía sau ghì đầu Lăng Việt, ngoạm môi hắn, luồn lưỡi vào miệng hắn.
- Um...
Lăng Việt hít khí, cố định hông cô đâm rút điên cuồng một hồi rồi gồng
mình phóng thích.
- Nhóc con... Nhận hết đi...
A...
Khổng Tư vặn vẹo, rên rỉ, cắn môi hắn, mắt nhắm nghiền cảm nhận củ khoai nóng hổi đang giật lên, co rút trong thân thể mình.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!