Hoắc Vỹ Thần cuối cùng cũng buông cô gái kia, cưng chiều sủng nịnh hôn lên trán cô ta, ánh mắt mê đắm. Gã kéo vali, khoác vai cô ta đi ra ngoài.
Bá Hiên lập tức nắm tay Khổng Tư kéo cô bám theo.
Hoắc Vỹ Thần mở cửa xe cho cô gái rồi lái đi.
Bá Hiện vẫy taxi, bảo tài xế chạy theo xe của Hoắc Vỹ Thần.
Ra khỏi sân bay, xe Hoắc Vỹ Thần lập tức dừng lại ở khách sạn gần nhất.
Gã ôm vai cô gái xuống xe, ném chìa khoá cho người đỗ xe. Cả hai vui vẻ đi vào khách sạn.
- Mẹ kiếp... Thắng khốn nạn...
Bá Hiên cầm điện thoại chụp ảnh liên hồi, mắt long sòng sọc, miệng lẩm bẩm chửi những lời thô tục.
Tai Khổng Tư ù đi, nhìn chăm chăm bóng dáng Hoắc Vỹ Thần khuất sau cánh cửa xoay của khách sạn, không nhịn được oà khóc nức nở.
Hết rồi...
Hết thật rồi...
Mối tình đẹp như cổ tích hơn 3 năm của họ cứ thế tan thành bọt nước.
Bao lời yêu thương, thề nguyền, hẹn ước... kế hoạch cưới xin, đi nghỉ tuần trăng mật, sinh con... mà Hoắc Vỹ Thần vẽ ra hoàn toàn sụp đổ. Chính gã đã dựng nên giấc mơ cổ tích, cũng là gã tự tay huỷ hoại tất
cả.
Khổng Tư vùi mặt vào lòng bàn tay, khóc tê tâm liệt khế.
Bá Hiên xót ruột, phẫn nộ, ôm ghì cô vào ngực:
- Khốn nạn... Thắng đã đực chó chết... Ngoan ngoan... đừng khóc. Khổng Tư không thể ngừng nổi.
Tình yêu của họ quá đẹp, cú sốc này nghiền nát cô.
Hoắc Vỹ Thần là nam thần cổ tích, đẹp trai, học giỏi, dịu dàng, tâm lý... Mặc dù nhà hơi nghèo nhưng gã có chí tiến thủ, phấn đấu không biết mệt mỏi, chăm chỉ hơn người. Khi theo đuổi cô, Hoắc Vỹ Thần rất kiên trì và ngọt ngào.
Suốt 3 năm yêu đương, gã chỉ có mình cô, không hề dính líu gì với đứa con gái khác. Thậm chí gái nhắn tin gạ gẫm gã còn cho cô xem, để cô tuỳ ý xử lý. Vậy nên Khổng Tư tin tưởng Hoắc Vỹ Thần tuyệt đối.
Không ngờ...
Suốt đoạn đường về chung cư, Khổng Tư khóc như mưa.
Bá Hiên dỗ thế nào cô cũng không nín được.
Khổng Tư không cho Bá Hiên lên nhà mình, bắt cậu về chào cha mẹ họ hàng trước.
Cô thẫn thờ về nhà, ngồi phệt xuống phòng khách ngẩn người.
Còn gì mà hỏi nữa đây?
Còn gì để giải thích đâu!
Sự thật phơi bày trước mắt.
Quá nghiệt ngã.
Khổng Tư nhìn chằm chằm điện thoại một hồi, mở tin nhắn của Hoắc Vỹ Thần ra xem.
chů.
Tin nhắn yêu thương nhớ nhung còn đây nhưng trái tim gã đã đổi
Thật là giả dối.
[
Khổng Tư không nhịn được, ấn gọi cho Hoắc Vỹ Thần.
Gã nghe máy rất nhanh, giọng ngọt lịm:
- [Bé yêu của anh dậy rồi à?]
Một cảm giác ghê tởm trào lên trong lòng Khổng Tư.
Chắc gã vừa làm tình với cô gái kia xong.
Sao gã có thể nói yêu một người, lại ôm hôn rồi ngủ với người khác?
Cô gái kia đâu?
Gã gọi “bé yêu” cô ta không thắc mắc, không ghen tức sao?
Khổng Tư nuốt đau đớn, khẽ nói:
- Em vừa dậy.
- [Giọng em sao thế? Khàn hết rồi...
- Em mệt... Cả người đau nhức, khó chịu lắm. – Khổng Tư nói dối. – Anh đang ở đâu?
-
- [Anh đi gặp đối tác. Hôm qua anh nói với em rồi mà.
- Sắp xong chưa? Có thể về mua thuốc cho em được không?
- [Anh không ở thành phố, chỗ này cách thành phố 70 km cơ. Mai xong
việc anh về với em. Ngoan, dậy kiếm gì ăn rồi mua thuốc uống đi.
Khổng Tư buồn nôn.
Không ở thành phố sao?
70 km co?
Đi gặp đối tác tình dục à?
Còn định làm đủ một ngày một đêm, mai mới xong ư?
Vậy hoá ra trước kia những lần Hoắc Vỹ Thần đi nguyên ngày để gặp đối tác” cũng có thể là thuê phòng khách sạn ngủ với gái?
Khổng Tư hít thở không thông. Đau đớn, thất vọng, phẫn nộ, ghê tởm ùn ùn trào lên dày xéo tim gan và lý trí cô.
Hoắc Vỹ Thần nhỏ nhẹ dặn cô phải thế này thế khác cho mau khoẻ, nói mai mình sẽ về chăm sóc CÔ...
Khổng Tư nghe không rõ, ậm ừ trong cổ họng.
Ngắt cuộc gọi, cô lại oà lên khóc nức nở.
Thì ra bị phản bội đau đến vậy.
Khổng Tư vừa khóc vừa thu dọn đồ của Hoắc Vỹ Thần trong nhà.
Họ không ở chung nhưng cuối tuần Hoắc Vỹ Thần thường tới nhà cô lăn lộn nguyên ngày, ăn cơm, chơi game, trò chuyện, ôm ấp, hôn... Cả căn nhà đều có dấu vết của gã.
Cô thu hết quần áo, bàn chải, cốc, sạc điện thoại... của gã, bỏ vào túi, mang ra huyền quan.
Đêm đó cô không ngủ, xoá hết ảnh của cả hai trong điện thoại và trên trang cá nhân Biboo. Block tài khoản Biboo và mấy tài khoản mạng xã hội khác của gã. Chặn cả tin nhắn cuộc gọi truyền thống. Đổi mật khẩu của nhà.
Bá Hiên gọi điện, họ buôn chuyện gần hai giờ đồng hồ. Bá Hiền nói sáng mai sẽ đến đón cô đi chơi cho khuây khoả.
Sự đau đớn vì bị cắm sừng khiến căn bệnh hứng tình dịu lại đôi chút
cho tới gần sáng thì trỗi dậy dằn vặt cô. Khổng Tư khép chặt hai chân, rung đùi bần bật căm hận cuộc đời đối xử với cô quá bất công, đồng thời cũng cảm ơn Bá Hiến vì đã về sớm hơn 2 ngày so với dự định.
Nếu Bá Hiên không về hôm nay, cô đã không phát hiện ra Hoắc Vỹ Thần ngoại tình. Vậy cô lại tiếp tục suy nghĩ chuyện trao thân cho gã.
Khổng Tư rùng mình.
Cô không bài xích đàn ông đã từng quan hệ tình dục, từng có bạn gái cũ, người yêu cũ nhưng vô cùng ghê tởm những kẻ phản bội miệng nói yêu người này mà nằm trên bụng người kia.
Không thể tha thứ!
Sáng hôm sau, Khổng Tư mang túi đựng đồ của Hoắc Vỹ Thần ra hành lang để rồi đi chơi với Bá Hiên.
Hoắc Vỹ Thần xong việc với cô gái kia sẽ phát hiện mình bị Khổng Tư chặn hết phương thức liên lạc. Gã sẽ chạy tới nhà cô để hỏi. Thấy túi đồ bên ngoài, mật khẩu bị đổi chắc chắn gã biết mình đã bị phát hiện.
Nếu còn chút liêm sỉ thì chia tay trong hoà bình. Bằng không, ảnh vẫn nằm trong điện thoại của Bá Hiên. Cô sẽ cho gã bề mặt.
- Không sao chứ? – Bá Hiên nghiêng đầu sang, khẽ vuốt má cô.
Họ đang ngồi trong rạp chiếu phim.
Khổng Tư cười gượng:
- Không sao. Hôm qua khóc đủ rồi...
Hơi thở của Bá Hiên phả vào mặt khiến cô rục rịch không yên, giả bộ
chỉnh tư thế, ngả người tránh một chút.
Dù là gay nhưng Bá Hiền cũng là đàn ông trưởng thành, mùi
pheromone trên người rất nồng. Trước kia cô không bị rối loạn ham muốn, tiếp xúc thân mật cũng không cảm thấy gì. Giờ cô rất nhạy cảm với đụng chạm và mùi nam giới, vừa ngửi lập tức có phản ứng. Bên dưới co bóp nhè nhẹ, giãn nở ngứa ngáy khó chịu. Ham muốn từ từ tăng lên khiến cô không thể phớt lờ, lại nhè nhẹ rung chân.
Rạp rất tối, Bá Hiên không nhận ra trạng thái bồn chồn của Khổng Tư, thì thầm:
- Dứt khoát chia tay hả?
- Ừ.
- Lát mình về nhà với cậu.
- Được.
Cứ tưởng đi xem phim với Bá Hiền sẽ khiến cô đỡ buồn, khuây khoả phần nào. Không ngờ những hành động nhỏ nhất của cậu cũng là cực hình dằn vặt Khổng Tư.
Mỗi lần tay chạm tay đều nóng như dí lửa, ham muốn nổi lên.
Mỗi lần cậu quay sang nói gì đó, hơi thở phả ra, ham muốn nổi lên. Thậm chí cậu cười một tiếng trầm thấp, ham muốn cũng nổi lên. Khổng Tư khó chịu kinh khủng, cố chịu đựng.
Lời bác sĩ Nhậm đang trở thành sự thật.
Chứng này sẽ nặng lên, hành hạ cô cả ngày không yên.
Có nên nói cho Bá Hiên biết không?
Nếu nói, Bá Hiên cũng nghĩ cô đã thoã, thiếu hơi trai thì làm sao?
Không được!
Phải giữ bí mật.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!