Khổng Tư ôm chặt hai đùi mình để chúng ép sát thân thể, hông vô thức uốn éo nghênh hợp, mắt nhìn chằm chằm Lăng Việt.
Hắn đang rất tận hưởng, rất sung sướng. Hắn bị bóp chặt, lông mày sẽ
hơi nhíu, thở mạnh khoan khoái dễ chịu. Cô thả lỏng mật lộ để hắn thúc vài ba lần rồi bóp chặt lại, hắn sẽ hít khí, bàn tay đang ôm lưng cô siết mạnh hơn bình thường.
Quần hắn đã tụt xuống cổ chân, hạ thân bị áo sơ mi che đi phần nào, vừa bí ẩn vừa câu dẫn.
Hắn miệt mài đâm chọc, Khổng Tư mải mê chơi trò thả lỏng rồi co bóp huyệt thịt, nhấm nháp khoái cảm tê dại hắn mang đến.
Một hồi, Lăng Việt nhận ra sự cố ý của Khổng Tư, nhướn mày kinh ngạc, đưa tay lên bóp cổ cô.
- Á...
Khổng Tư vội vã túm tay hắn, khiếp sợ mở to mắt.
Lăng Việt hung tợn cắn môi cô rớm máu, thân thể ép chặt hai chân Khổng Tư, tay kia vung lên vỗ chát chát vào đùi.
- Ưm... Đau... Đừng mà...
Khổng Tư lung tung đẩy mặt, gỡ tay hắn.
- Không... Không thích thế này..
- Thích thế nào? – Lăng Việt buông tay khỏi cổ, thì thầm.
Hơi thở nóng hổi nồng đậm phả vào mặt cô.
Khổng Tư liếm nhẹ môi mình, mặt nóng lên:
- Thích anh... Như lúc sáng sớm...
Tốc độ của Lăng Việt chậm lại, ánh mắt thoáng chao đảo, nghĩ xem
sáng sớm hôm nay hắn thế nào.
- Nói xem... - Hắn thì thầm dụ dỗ, hông ngoáy tròn khiến chày thịt cọ
xát lung tung trong động.
- A... đừng... đừng cọ.
- Ngoan... Nói xem... thích anh thế nào?
- Như lúc sáng. – Khổng Tư nức nở khe khẽ, mắt rơm rớm nước.
Sáng sớm nay Lăng Việt điên cuồng nhưng không thô bạo, không làm
cô đau, không nhìn cô với ánh mắt dữ tợn như bây giờ.
Hắn nắm eo nhấc cô đứng xuống đất, đẩy tới chỗ tường trống để cô
quay mặt, chống tay vào tường. Hắn tốc váy, kéo mông cô cong lên, đứng
phía sau thúc vào.
- A... a...
Khổng Tư rên rỉ khi cự vật lần nữa chôn sâu vào huyệt, đổi góc độ đâm.
Lăng Việt vừa va chạm vừa cởi áo, đá quần sang một bên. Hắn hoàn toàn
trần trụi, ghì hông Khổng Tư dập bành bạch, áp ngực vào lưng cô, gặm tai cô,
thì thầm:
- Thích anh thế nào... Mau nói...
- Ưm... Đừng hỏi mà...
- Không nói sẽ bị phạt.
Hắn luồn tay về phía trước, vừa thúc vừa day hạt le.
- A... đừng... a... Không mà... Đừng day...
Khổng Tư không chịu được kích thích cả trước lẫn sau, rên rỉ cầu xin, rúm cả người.
Tay kia của hắn lập tức chộp lấy ngực cô, bóp mạnh, mặt dũi cổ hít hà rồi gặm tai, kề má, rít lên:
- Nói mau... Thích thế nào?
- A.. thích. thích anh... Như thế này...
- Thế này hả?
Tay hắn day hạt le nhanh hơn nữa, luồn tay áo vào bóp bầu ngực mềm nhũn, hạ thân không ngừng va chạm đánh hai cánh mông và thân thể Khổng Tư nảy tưng tưng:
- Không thích đau? Không thích... bạo dâm? Thích anh... thế này?
- A... Không thích bạo dâm. – Khổng Tư hoảng, lập tức lắc đầu. – Từ từ... đừng day nữa... Không chịu được...
- Miệng dưới mút chặt... ướt sũng. Sướng lắm hả? Bị anh chơi sướng điên rồi chứ gì?
Khổng Tư ngậm chặt miệng, cả mặt lẫn người nóng bừng, trán kề vào tường, không dám trả lời.
- Nói xem... hôm nay đi làm có nhớ anh không?
- Um...
- Nhớ không?
Lăng Việt ác ý thúc một cái cực mạnh.
- Á... Nhớ... Có. Đừng thọc sâu quá... Đau mà.
noi.
- Nhớ nhiều không? Có thèm được anh chịch? Có chảy nước không? - Đừng... đừng hỏi... - Khổng Tư cảm tưởng mặt mình bốc cháy đến
Hắn biết rồi còn cố ý hỏi, ép cô phơi bày sự ham muốn, sự dâm đãng thầm kín ra.
- Thèm anh... miệng dưới chảy nước, muốn mút gậy anh... phải không? Muốn anh chịch ngay trong công ty, đúng không?
- Không... - Khổng Tư sửng sốt.
Cô muốn lắm, nhưng chỉ dừng lại ở ham muốn thông thường, nhớ lại lúc giao hợp chứ chưa tưởng tượng cảnh làm tình với Lăng Việt ở công ty. Như vậy quá dâm đãng, quá thô tục.
- Không? Thực sự không nghĩ đến? Em làm ở phòng nào?
- Kế... kế toán...
Hắn hít hà, gặm gáy cô, kích động thì thầm:
- Có thể làm trên bàn làm việc... Không cần cởi quần áo, tốc váy, vạch đáy quần lót... thúc vào...
Lời Lăng Việt như ma ám khiến cô tưởng tượng ra cảnh tượng dâm loạn đó, gục đầu vào tường, nhắm nghiền mắt:
- Đừng nói nữa...
- Cũng có thể làm trong cầu thang thoát hiểm không người... Tốc váy lên, thúc từ phía sau như thế này...
Hắn tự nói, tự hưng phấn, thúc mạnh liên hồi, vỗ chát chát vào mông Khổng Tư.
Cô vừa đau vừa sướng, nước mắt rơm rớm trên mi:
- Đừng nói nữa... Anh... ở công ty cũng chơi gái như vậy?
Câu hỏi của cô thành công khiến Lăng Việt câm miệng.
Nhưng hắn im lặng, Khổng Tư lại cho rằng đó là thật.
Cô quay lại, bất thần xô hắn ra, trừng mắt tức giận:
- Thì ra. ..
- Trước khi ký hợp đồng đều không tính. – Lăng Việt nhếch mép cười tà
đểu cáng.
Khổng Tư nghẹn:
- Nhưng mà... Anh vừa nói...
- Giờ đang tưởng tượng được làm với em. Đâu phải anh kể chuyện chơi gái cho em nghe.
- Cái đó... A...
Lăng Việt sáp tới, vác cô lên mang tới sofa nhưng không để cô nằm lên đó mà tóm chân cô gác lên thành sofa:
- Gác lên đây, chống tay...
Hắn đứng phía sau đâm vào. Ôm siết hai tay cô ép sát thân thể, cây chày sắt nóng hổi mở banh cửa động, chèn ép đưa đẩy huyệt thịt đỏ hồng.
- Vướng quá...
Lăng Việt lẩm bẩm vì váy cứ tuột xuống che cặp mông tròn mềm lúc lắc. Hắn vừa làm vừa cởi váy ném đi, lột cả áo lót vứt xuống đất.
Phòng khách sáng đèn, Khổng Tư đỏ mặt khi thấy hình ảnh họ phản
chiếu trên mặt tivi.
Lăng Việt khúc khích thì thầm:
- Nhìn gì vậy?
- Không... Không có...
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!