Bá Hiên im lặng, khụt khịt mũi:
- Làm thế nào đây?
- Còn làm thế nào nữa... Trốn thôi. Chuẩn bị sẵn một ít “thuốc”, nếu mọi chuyện bị lộ, đổ cho phê thuốc... Bảo lúc đó mới chơi thuốc xong, nhìn Lý Đường tưởng hoa hậu, hôn nhầm.
- Giấu giếm bao năm... Kén cá chọn canh... Sợ định kiến xã hội, sợ gia đình, sợ đủ thứ... Bỏ qua chục lần cảm nắng không dám dấn thân... Để giờ này ngã vào cái mương cạn họ Lý... Lỡ y chơi ngươi, bẫy ngươi thì sao? Bá Hiến cắn môi, mắt trừng lên muốn phản đối.
Khổng Tư cười khẩy:
- Chao ôi... Bị con đĩ tình yêu quật mù mắt rồi, có nhìn thấy gì đâu... Lý Đường là loại người nào? Là Tô Dao trẻ tuổi, tàn ác. Là phiên bản tội phạm của Lăng Việt. Là kẻ hiện tại đang điều hành bang hội thay Lăng Việt, sẵn sàng đi tù thay. Tham vọng của y là bành trướng bang hội gấp trăm lần trong khi Lăng Việt cảm thấy đủ rồi, mệt rồi, muốn rửa tay gác kiếm. Y đang dần rút lui khỏi công ty Bình Nguyên, nhận quyền kiểm soát “sào huyệt”. Loại người đó đáng để yêu à?
Nước mắt rơm rớm trên mi Bá Hiên. Giọng cậu nghèn nghẹn:
- Lão nương thừa biết. Ngươi lải nhải suốt... Nhưng nếu dùng lý trí khiến
trái tim ngừng đập được thì gọi gì là yêu?
Con mẹ nó...
Chặn họng cô.
Khổng Tư vò đầu bứt tai, tức tối cầm đũa lên gắp đồ ăn ăn ngấu
nghiến.
Liều, quá liều.
Lý Đường rất nguy hiểm, tính tình lại khó chịu, chửi gay như điên. Khổng Tư không nghĩ y là gay. Khả năng y lừa Bá Hiên cực cao. Lừa để chơi cậu, sau đó cười cợt chế nhạo, rêu rao bôi nhọ khắp nơi.
Bá Hiến lẩm bẩm:
- Ta không nghĩ y bẫy ta... Lăng Việt điều tra ta, biết ta là gay từ lâu. Lý Đường cũng biết mà... Y không bài xích, vẫn đối xử bình thường, còn nhìn lén... Chắc chắn y không rêu rao...
Khổng Tư đập tay xuống bàn:
- “Biết” là một chuyện, trở thành mục tiêu yêu đương của ngươi lại là chuyện khác. Nhìn khác... khi bị hôn thì trời đất đảo điên rồi. Ngươi còn nhớ thằng khốn Dư Đoàn không? Bác sĩ Nhậm giới thiệu ta và gã với nhau. Gã giả vờ thấu hiểu, giả giỏi đến nỗi không thể bắt bẻ, giống như thật. Nếu không bị điện thoại phá ngang, vạch trần, gã đã lừa được ta lên giường. Khi gã tấn công tình dục, tất những điều gã nói trước đó dù là thật cũng chỉ nhằm mục đích lừa đảo, bị biến thành sự ghê tởm. Lý Đường giả vờ cũng giỏi như vậy. Y có thể phô bày “sự thật” cho người thấy nhưng mục đích tốt hay xấu thì không biết được.
Bá Hiến chán nản rên rỉ, vò đầu bứt tai:
- Vậy giờ trốn hả?
- Trốn thôi. Đi đâu đó một thời gian... Bình tĩnh lại... Chờ xem y làm gì. Nếu y loan tin, lập tức chối bay chối biển. Bố ngươi sẽ rán ngươi lên nếu biết sự thật...
Khổng Tư rùng mình.
Bá Hiền sợ hãi theo.
Nếu bố cậu dễ tĩnh như bố mẹ Khổng Tư, Bá Hiên đã không phải sống chết che giấu bao năm.
Thời gian còn lại của bữa ăn, Khổng Tư và Bá Hiên bàn bạc địa điểm trốn, quyết giấu cả người Bá gia. Nói với họ là đến chỗ này nhưng thực chất đến chỗ khác để lỡ có biến còn ứng phó.
chịu.
Ăn chưa xong, điện thoại của cô đã reo vang. Lăng Việt gọi.
- [Sao còn chưa về? Nói chuyện gì mà lâu thế.] – Giọng hắn lạnh lẽo khó
- Hôm qua cậu ấy vừa thất tình mà...
- [Hai tiếng rồi đấy... Về ngay.]
Tên già hoạn thư, còn bấm giờ.
Khổng Tư hậm hực vâng dạ, cúp máy. Bá Hiên cũng biết hung thần sốt ruột rồi, xua tay đuổi. Cô đành phải nhận mệnh trở về công ty.
Nửa buổi chiều, Lăng Việt thông báo tối nay có tiệc chiêu đãi toàn công ty, chào mừng giám đốc mới – chính là Khổng Tư. Cô thở dài gục đầu lên
bàn.
Biết ngay...
Lại không thể đi khám.
Ông trời chống lại cô.
Khổng Tư ngồi thần người suốt thời gian còn lại, suy nghĩ mông lung. Sự sốt ruột, bức bối gặm nhấm trai tim, khiến cô mệt mỏi.
Nhiều lần cô muốn vùng dậy chạy đi khám, bất chấp 4 tên vệ sĩ kè kè
bên cạnh nhưng thân thể như đóng đinh xuống ghế.
Cô không muốn Lăng Việt biết về sự tồn tại của đứa nhỏ qua miệng đám vệ sĩ. Nếu phải lật bài ngửa, cô sẽ trực tiếp nói với hắn.
khóc.
Mối quan hệ đang tốt đẹp của họ có thể sẽ tan thành mây khói... Khổng Tư sợ hãi, lúc thì run rẩy, khi lại đổ mồ hôi hột, lúc lại muốn
Nhưng nếu trì hoãn thêm, bé con lớn dần từng ngày trong bụng, cô sẽ bỏ lỡ những giai đoạn quan trọng. Rồi bà bầu phải bổ sung sắt, canxi gì đó... Cô không có kinh nghiệm, muốn được bác sĩ tư vấn.
Khi thư ký gõ cửa báo địa điểm diễn ra tiệc chào mừng, tin nhắn của Bá Hiên cũng nhảy ra.
Cậu chụp ảnh sân bay gửi cho Khổng Tư.
Bá Hiên thực sự đi trốn để bình tâm suy nghĩ, chờ đợi hành động nào đó của Lý Đường. Có thể Lý Đường sẽ chẳng có hành động gì cả, chỉ tát cho Bá Hiên một cái để cậu tỉnh ra, thay lời cự tuyệt. Vậy thì Bá Hiên phải tự xử lý tình cảm của mình... Ở một nơi không có Lý Đường, sự tỉnh táo sẽ quay trở lại.
Khổng Tư cũng muốn trốn nhưng hoàn cảnh không cho phép. Cô nằm trong lòng bàn tay Lăng Việt, gia đình cô cũng vậy.
Lăng Việt bao một nhà hàng để tổ chức tiệc chào mừng. Thông báo muộn nhưng nhân viên hầu như đều có mặt. Rất ít người cáo lỗi. Khổng Tư
cầm một ly rượu vang từ đầu đến cuối, cụng ly nhận lời chúc mừng rồi chỉ
nhấp môi, miệng cười mà lòng nặng nề.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!