Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Bệnh Nghiện Em (Lăng Việt) (Truyện FULL)

 

Lăng Việt đủ ác, đủ độc, đủ nhẫn tâm. 

Chỉ một tháng sau khi hắn bắt đầu ra tay, công ty nhà chú tư lao đao dồn tiền cứu dự án. Các hoạt động nhỏ lẻ đình trệ, chỗ này gặp nạn chỗ kia bị tắc. Nay ông nọ dí, mai bà kia dí... Giống như cả thế giới chống lại họ. 

Chú tư đau đầu, bạc tóc, nhất quyết không nhượng bộ. Nhà bác hai lăng xăng kích động bên ngoài khiến chú càng căm ghét Lăng Việt. Nhưng bác dâu khích tướng không mà chẳng giúp được gì khiến vợ chú và ba thẳng con trai căm tức, lạnh mặt không buồn tiếp chuyện. 

Nhà bác cả thì ngấm ngầm tan rã. 

Sau khi chị cả đến gặp Lăng Việt, được buông tha, anh hai nhà đó lãnh đủ. Sợ mất tiền, anh ta bắt chước chị cả đến thăm Khổng Tư, tặng một bộ trang sức kim cương đẹp mê ly. Lăng Việt lập tức buông tha. 

Vài hôm sau, hai người con còn lại của bác cả rủ nhau đến tay bắt mặt mừng như thật. Bác cả tức điên, ngay lúc hai đứa con đang ngồi đó, gọi điện chửi. Nhưng chửi cũng chẳng ích gì, cả hai người đều cúp ngang xương, tiếp tục nói chuyện với Lăng Việt. 

Sau đó Khổng Tư nghe nói bác cả tức quá ngã bệnh, đòi thu lại tài sản của cả bốn đứa con, đến nhà cô làm ầm ĩ một trận rồi tịt ngòi. Công ty nhà bác bị xé phanh thành 5 mảnh, phần của bác nhỏ nhất. 

Lăng Việt nói đúng, bốn người con mạnh ai nấy làm, tự xây dựng cơ ngơi của mình trong chính công ty, phân biệt cực kỳ rõ ràng. Giờ bác cả đòi thu, kiện ra toà cũng không thu được. Cho nên một mình bác ngồi lại với một phần năm công ty, nhỏ yếu đến đáng thương, bất lực nhìn nhà chú tư bị Lăng Việt băm vằm thành cám. 

Vợ chú tư không nói được chồng, không chịu được cảnh ngồi một chỗ nhìn tài sản đội nón ra đi, dẫn thăng con út tới nhà Khổng Tư nhờ bố mẹ cô giúp đỡ - đúng như Lăng Việt đoán. 

Bố mẹ cô giúp thế nào được, đương nhiên phải từ chối, phải tự lo lấy thân mình. Vợ chú hẹn gặp Khổng Tư, khóc khóc mếu mếu trình bày hoàn cảnh, hứa hẹn này nọ. 

Khổng Tư nhận lời giúp, trở về nói với Lăng Việt. Thằng con út được buông tha. Chú tư biết chuyện, đuổi nó và vợ ra khỏi nhà. Hai mẹ con cũng chẳng thiết gì, dọn đồ đi chỗ khác ở. 

Mấy người chú bác họ thấy nhà chú tư bị đập tơi bời, lỉnh hết. Nào còn bộ dạng hùng hổ lúc họp gia đình bàn bạc kế hoạch trả thù. 

Khổng Tư cười vào mặt họ, muốn trở về nhà cười to chọc tức bổ một trận nhưng sợ ăn chửi nên kiềm lại. Thương nhân mà, thấy lợi nhảy vào, thấy hại mạnh ai nấy chạy mất dép. Vả lại năm xưa nếu Lăng Việt gây tai nạn giao thông, cố ý đâm chết bác hai thì thù hận đã sâu thẳm như biển, dù khô máu cũng phải trả bằng được. Đằng này, bác hai chết vì bệnh tim, có báo cảnh sát, họ cũng chỉ điều tra Lăng Việt các tội phá hoại phạm pháp chứ không thể quy tội giết người cho hắn. 

Giờ nhà bác hai càng nhảy nhót khua khoắng mọi người trả thù hộ càng gây phản cảm. Mới đầu người ủng hộ thì ủng hộ, người không ủng hộ thì im lặng. Sau đó thấy cảnh nhà bác cả, nhà chú tư như vậy, chẳng ai dám ủng hộ, tất cả im lặng. Nhưng bác dâu và hai đứa con không để họ yên, chạy qua chạy lại kích động, nói khó, ép buộc... khiến nhiều nhà bực bội nói lại. Người một câu, ta một câu cãi vã mất lòng nhau, cuối cùng trở mặt luôn. 

Người Khổng gia từ từ xa cách nhà bác hai nhưng lại rất thiện chí với bố 

mẹ cô. 

Bố cô nhìn cách nhà bác hai và họ hàng cư xử, nhìn kết cục của nhà bác 

cả và nhà chú tư, ngơ ngẩn đi ra đi vào mấy ngày. 

ǎn. 

Khổng Tuyền và mẹ cô chẳng quan tâm, mặc kệ bố, bận túi bụi lo làm 

Khổng Tư tưởng còn lâu bố mới thay đổi suy nghĩ thì đùng một cái bố gọi cô và Lăng Việt về nhà ăn tối. 

Cô chạy vội đến phòng giám đốc báo cho hắn biết. Lăng Việt trợn mắt thẳng lưng: 

- Bố em? Gọi anh về? Ăn tối? 

- Vâng. – Khổng Tư cũng rất ngạc nhiên. – Tốt nhất anh mang theo Lý Đường và một số tay chân thân tín. Em sợ bố sẽ gọi cả họ hàng đến... 

Lăng Việt bật cười, đầy ghế ra xa khỏi bàn, kéo Khổng Tư ngồi lên đùi mình, cưng chiều ôm ấp, xoa lưng: 

- Bọn họ có thể làm gì anh? 

- Ai biết được. Lỡ họ bỏ thuốc mê, bắt cóc, giam lại... 

Khổng Tư tưởng tượng linh tinh, ôm cổ Lăng Việt. 

Hắn cười khùng khục vì sự ngáo ngơ của cô, cọ chóp mũi vào nhau, thì thầm: 

- Hay em bỏ thuốc mê, bắt cóc, giam anh lại đi... 

- Để làm gì? 

- Làm gì thì làm. Xích chân, còng tay, buộc chim chẳng hạn... 

Mặt Khổng Tư nghệt ra. 

Lăng Việt không nhịn được, phì cười, bóp ngực cô: 

- Cún con... Đáng yêu quá... 

- Anh không thích mấy trò đó đấy chứ? 

Ha ha... 

- Đừng cười trừ. Rốt cuộc anh thích hay không? 

Tay hắn lượn xuống úp lên mu, gãi gãi hạt le, môi dính lấy môi cô, không 

trả lời. 

Khổng Tư cản lại: 

- Mau nói... Đùa hay thật? 

- Thật thì sao, đùa thì sao? Em dám chơi không? 

Khổng Tư nghẹn. 

Tình dục như hiện tại cũng tốt rồi. Nếu muốn mới mẻ, mua đồ sexy là được. Còn rất nhiều cách họ chưa thử, nhiều địa điểm dã ngoại chưa làm. Sao phải chơi mấy trò thú tính. Lỡ chơi thành nghiện, sau này không làm tình bình thường được thì toi. 

Khổng Tư khẽ lắc đầu: 

- Em không chơi đâu... Còn rất nhiều kiểu chưa làm. Chúng ta chưa từng đi biển, chưa đi du lịch cùng nhau... Em muốn làm trên bãi biển... 

Má cô ửng hồng, mím môi bẽn lẽn không nói tiếp. 

Lăng Việt gãi gãi dưới cằm cô, nhếch mép gian xảo: 

- Trên biển, dưới biển, trong rừng, giữa thảo nguyên, trong lều, trên du 

thuyền, trong thang máy... Còn rất nhiều chỗ chưa từng làm. 

- Trong thang máy? Sao mà làm trong thang máy được? 

- Sao không được. 

- Anh từng thử? – Khổng Tư nhướn mày khó chịu. 

- Đương nhiên chưa từng. Em nghĩ anh hư hỏng đến vậy? 

- A... Thế hoá ra em khiến anh hư hỏng? 

Lăng Việt chỉ cười không nói, nằm eo cô nhấc xuống, đặt tay lên đầu cô ấn nhẹ. 

hốc. 

Khổng Tư sửng sốt, bị hắn từ từ ấn quỳ xuống giữa hai chân. Miệng cô há 

Họ đang ở văn phòng của hắn trong công ty, cửa chính chỉ đóng, không 

khoá. Hắn muốn cô thổi kèn ngay tại đây? 

Ánh mắt Lăng Việt âm trầm phủ một tầng hơi nước. Đũng quần hơi cộm 

lên. Chân hắn khẽ đẩy ghế về phía bàn. Khổng Tư bị ép ngồi lùi lại, tức là 

ngồi xổm vào trong gầm bàn kín ba phía. Nếu giờ có ai vào phòng cũng 

không thể trông thấy cô, chỉ thấy Lăng Việt ngồi phía sau bàn làm việc. 

Mặt Khổng Tư đỏ ửng như gấc chín, quỳ gối ngay ngắn, kéo ghế của 

Lăng Việt dịch vào trong một chút. Mắt cô trừng lên, mỗi bĩu ra: 

- Trò này anh cũng từng chơi rồi hả? 

- Chưa từng. – Lăng Việt vuốt ve má cô. 

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!