Bên nhà bác cả khá hơn một chút vì bác cẩn trọng.
Sau khi bác cả gọi điện mắng nhiếc Khổng Tư, bắt cô chia tay Lăng Việt, công ty nhà bác bắt đầu gặp trục trặc. Nhà có bốn đứa con, chị con cả thấy sắp mất một khoản tiền lớn, trở về nói chuyện với chồng. Hai vợ chồng bàn bạc, lén lút mua quà tới thăm Khổng Tư.
Cô rất ngạc nhiên mời.
Bình thường vợ chồng nhà này lạnh lùng xa cách, không giao lưu với nhà cô, nếu không phải bị Lăng Việt đập, chắc cả đời chẳng bao giờ ngó xem
cô ở xó nào trong thành phố.
Nhưng hiện tại sắp mất một đống tiền, thái độ của họ quay ngoắt 180 độ, niềm nở hỏi thăm, ngó nghiêng không thấy Lăng Việt, hỏi hắn đang ở đâu.
Khổng Tư biết họ tới để làm hoà nên gọi hắn sang giới thiệu.
Vợ chồng chị cả tay bắt mặt mừng, hỏi han này nọ, làm như thể Lăng
Việt là người mới gặp lần đầu chứ không phải Tô Dao mà họ đã nghe tiếng từ lâu.
Lăng Việt lịch sự tiếp chuyện.
Khổng Tư tưởng vợ chồng nhà này sẽ nói trắng ra, giảng hoà, đề nghị Lăng Việt ngừng tấn công hay nói gì đó ý tứ như vậy nhưng bọn họ chỉ ê a buôn chuyện linh tinh, không đề cập đến công việc, sau đó chào về.
Cô tiễn họ, quay lại hỏi Lăng Việt:
- Là ý gì?
- Ý là họ đứng ngoài chuyện của chúng ta, muốn anh đừng đánh nữa, chịu không nổi. Ha ha...
Lăng Việt cười khoái chí, nhắn tin cho Lý Đường.
- Vậy anh tha hay không tha?
- Tha chứ. Đó là họ hàng của em... cũng tới tận nhà rồi...
Khổng Tư gật gù:
- Nhưng bác cả và những người khác chắc không dễ chấp nhận.
- Nhà bác cả em mỗi người một phách, ai làm nấy ăn. Mang tiếng chung công ty nhưng sắp tách ra rồi. Bọn họ phải giữ tiền trong túi mình chứ. Chờ anh... anh sẽ khiến lần lượt từng đứa con của bác cả phải tới đây tặng quà, niềm nở làm thân với em.
Nụ cười trên môi hắn từ từ nhạt, ánh mắt loé sát khí, tay bấm điện thoại liên tục.
Khổng Tư nhìn chăm chú, trong ngực dâng lên cảm giác thán phục, tự hào, yên tâm. Lăng Việt lợi hại khủng khiếp. Lợi hại hơn nhiều so với tưởng tượng của cô. Cảm tưởng không việc gì hắn không làm được. Hắn như thế này thật hấp dẫn, cô chống không nổi.
Khổng Tư sà xuống ngồi lên đùi Lăng Việt, gác đầu lên vai hắn dụi dụi.
Lăng Việt hôn tóc cô, cười cưng chiều, tiếp tục nhắn tin.
Hắn lệnh cho Lý Đường ngừng tấn công nhà chị cả, chuyển sang anh thứ hai và bác cả, đồng thời dồn dập và chú tư và ba thằng con trai không ngóc đầu lên được.
Khổng Tư thì thầm:
- Chú tư cứng đầu lắm, sẽ không dễ dàng thoả hiệp. Anh càng đánh mạnh càng kết thù sâu.
- Không sao. Loại người đó anh đối phó được. Ông ta không đầu hàng thì sẽ giống như nhà bác hai em, tiền trong túi cạn sạch, công ty tan đàn xẻ nghé. Để xem ba thằng con trai và bà vợ có mặc kệ ông ta thích làm gì thì làm không. Hay lại lén chạy đến nhà em cầu xin bố mẹ em giúp.
Hắn cười khùng khục trong cổ họng, nghe gian ngoan xảo quyệt không thể tả.
Khổng Tư bĩu môi:
- Ác quỷ.
Lăng Việt vứt điện thoại xuống, ôm cô xoa nắn, sờ mó. Tay vừa hoạt động đã sờ đúng vào chỗ ấy chỗ nọ, bóp bóp gãi gãi.
Khổng Tư thoải mái, hừ nhẹ trong cổ họng, nhắm mắt ngồi im khiến
Lăng Việt ngạc nhiên:
- Không thèm?
- Ừm... Em buồn ngủ.
- 3 ngày không làm rồi đấy. Em không ăn vụng bên ngoài đấy chứ?
- GÌ?
Khổng Tư ngồi thẳng người, tròn mắt nhìn.
Lăng Việt nhíu mày săm soi từng biểu cảm của cô một cách nghi hoặc.
Khổng Tư vừa bực vừa bất đắc dĩ, tát khẽ vào má hắn, cười gắn:
- Ghen tuông mất não rồi à chú già? Ai ăn vụng?
Thấy cô sắp giận, hắn lập tức nhượng bộ:
- Không thèm thật sao?
- Ban ngày đi làm căng thẳng, tối về ăn no xong chỉ muốn ngủ thôi. Buồn ngủ không được à? Bệnh tình thuyên giảm cũng không được? - ...
nhũn.
Tiếng ồ của hắn có chút thất vọng khiến ruột gan Khổng Tư mềm
Cô đứng dậy cởi quần, thả xuống đất, cố tình uốn éo lắc lư eo, xoay cặp mông lớn cong cong về phía Lăng Việt, nhún nhún hai chân cho nó lúc lắc núng nính.
Lăng Việt hít khí, hai bàn tay phóng tới chộp lấy bóp mạnh.
- Ưm... - Khổng Tư rên khẽ một tiếng, cố tình lắc lắc mông, ấn một lên
vào mặt hắn.
Mắt hắn loé sáng, khoé miệng nhếch lên:
- Dâm nữ...
- Không đủ dâm, anh lại nghi ngờ người ta ra ngoài ăn vụng.
- Chết tiệt.
Hắn bóp mạnh, ngoạm một bên mông dùng sức cắn.
Khổng Tư hít hà, bên dưới rục rịch thèm muốn.
3 ngày không làm tình cô cũng trống vắng, bị hắn cắn như vậy lập tức nứng lên. Cơn buồn ngủ bay biến, chỉ còn khao khát tình dục.
Lăng Việt dồn quần lót của cô vào kẽ, bộc lộ hoàn toàn cặp mông trắng nõn, mềm mịn rung rinh, bóp bên nọ hôn bên kia, thì thầm:
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!