- Không đâu. Chỉ con há miệng mắc quai thôi. – Khổng Tư mỉm cười, nhìn thẳng vào bố. – Chuyện đã đến nước này, con nghĩ bố mẹ có hai lựa chọn. Một, cùng với Khổng gia tấn công công ty của Lăng Việt, cũng chính là tấn công một nửa tài sản của con, do con điều hành... gây thiệt hại cho con. Hai, đứng ngoài vụ này, chờ mọi chuyện vỡ lở, nhìn phản ứng của họ hàng mà làm.
- Tấn công? Điên sao? – Khổng Tuyền rít lên, mắng Khổng Tư. – Dùng tiền của tao để đánh vào công ty của mày, làm mất tiền của mày? Vậy nhà mình thiệt kép à? Tao chưa điên. Không đánh
Mẹ gật đầu lia lịa ủng hộ, bị bố lườm một cái thì hậm hực cúi xuống. Khổng Tư thong thả nói tiếp:
- Nếu vậy chỉ có thể đứng ngoài vụ này, chờ mọi chuyện vỡ lở, người Khổng gia biết con được Lăng Việt cho một nửa công ty, lên án con. Khi đó nhìn phản ứng của họ mà làm. Nếu họ quá gay gắt, bố mẹ từ mặt con là xong.
- Con nói nghe dễ dàng vậy? Từ mặt... - Mẹ sửng sốt.
- Đúng ạ. Bố mẹ không thể thoát ly Khổng gia, không thể quay lưng với họ hàng. Còn anh hai, còn con trai anh ấy, đều là người Khổng gia. Con thì khác. Con là con gái, lấy chồng xong như bát nước hắt đi, về nhà chồng, sinh con theo họ chồng. Đến khi chết cũng chôn cất ở phần mộ nhà chồng, có Khổng gia chống lưng hay không không quan trọng. Bố mẹ và anh hai yêu thương là được.
Bố im lặng nhìn chằm chằm xuống sàn, biểu tình dữ tợn, tiến thoái lưỡng nan.
Mẹ và anh hai cho rằng Khổng Tư nói rất có lý.
Cô biết bố nghĩ gì, chặn đầu:
- Con biết hành động của con hiện giờ rất có lỗi với bác hai, nhìn thấy người nhà bác ấy con cũng hổ thẹn, chỉ muốn đi đường vòng. Nhưng con nói không lại lý lẽ nhân quả của Lăng Việt, không thể ụp nồi giết người lên đầu hắn. Sau này đủ lực, con sẽ tấn công, trả thù Tần Khương, không cần biết y có bệnh gì. Nếu chẳng may y cũng bị bệnh tim, chết vì không chịu nổi cú sốc phá sản, thì đó là quả báo y phải chịu, con cũng không nhận tội giết người và tuyệt đối không hối hận.
Ngừng một lát, cô thở dài:
- Con không thể từ chối gần 1000 tỷ Lăng Việt cho. Dù biết hắn dùng tiền mua chuộc, trói buộc, khống chế... con vẫn chào thua trước sự cám dỗ của đồng tiền. Người chết chẳng sống lại được. Hận thù đâm tới chém lui chỉ khiến hận thêm sâu. Quan trọng là nếu con từ chối, một đồng cũng không có, còn khiến hắn nổi cơn thịnh nộ tấn công bố mẹ và anh hai. Thiệt đơn thiệt kép. Chịu thiệt như vậy chỉ vì thấy có lỗi với bác hai, chỉ để làm hài lòng bác dâu và anh chị họ?
Khổng Tư lắc đầu, cười khẩy.
Thương nhân không thể hành động như vậy được.
Bố nặng nề rít lên:
- Vậy giờ biết ăn nói thế nào với họ hàng?
Khổng Tuyền kêu toáng lên:
- Bố không nghe Khổng Tư nói à? Bố mẹ cứ giả vờ không biết Khổng Tư được cho cổ phần công ty Bình Nguyên. Đến khi bị phát hiện, bố vờ ngã ngửa, đổ tại Khổng Tư không nói gì, từ mặt nó. Giờ nhà mình hùa theo nhà chú tư. Bác dâu Di Hồng góp bao nhiêu tiền, chúng ta góp bấy nhiêu. Mà bác dâu không góp, chúng ta cũng chẳng cần xì ra đồng nào.
- Cái này...
Bố khó xử, không biết phải làm sao cho phải. Sức cám dỗ của 1000 tỷ quá lớn. Từ chối thì thiệt đơn thiệt kép. Tấn công thì như lấy đá đập chân mình. Vậy chỉ có thể án binh bất động, vờ ngu ngơ, vờ kẹt tiền.
Khổng Tư cười thầm trong lòng.
Căn cứ vào phản ứng của người trong nhà lúc họp bàn, cô đoán bọ họ sẽ sớm tan đàn xẻ nghé.
Cô chào bố mẹ để về.
Khổng Tuyền ra tiễn, cười khùng khục:
- Ranh con... Có lộc, lập tức nhả cho anh mau.
- Anh đứng về phía em, Lăng Việt sẽ cho anh cả tấn lộc. – Khổng Tư nói nửa đùa nửa thật.
- Không đứng không được. Mày đừng lo, người Khổng gia ai cũng tính toán chi ly, còn lâu mới có chuyện dồn tài lực vào trả thù. Chưa họp đã chia năm xẻ bảy. Mấy đứa con nhà chú tư còn chẳng ủng hộ chú ấy, các nhà khác chẳng nhẽ ủng hộ. Thời buổi này người ta kết bạn với kẻ thù để kiếm tiền, mấy ai đào bới cho thù hận sâu thêm.
not:
đó.
Khổng Tư gật gù công nhận, lòng nhẹ nhõm một chút, hạ giọng nịnh
- Anh thuyết phục mẹ giúp em. Bảo mẹ cứ bình tĩnh, chuyện đâu sẽ có
- Biết rồi.
Khổng Tuyền nhếch mép cười tà.
Dù hai anh em đều không nói nhưng ngầm hiểu nhà họ phải án binh bất động. Lăng Việt sẽ vả những kẻ đối đầu văng răng. Đến lúc đó, để xem ai còn to còi đòi trả thù.
***
Khổng Tư ngồi ở bàn làm việc, tay trái cấu đùi vì stress, mắt dán vào thư ký nghe báo cáo:
- Bọn chúng tung bẫy đinh cản đường. Một xe chở ngói cao cấp của chúng ta cán phải, nổ lốp, lật nghiêng. Tài xế đang được cấp cứu trong bệnh viện. Hai xe phía sau phanh gấp, một xe an toàn, xe còn lại đánh lái tông vào rào chắn, móp đầu. Đây là vụ thứ hai trong tuần ạ.
Chân Khổng Tư rung bần bật.
Đầu tuần, kho sơn bị đột nhập, hơn 200 thùng sơn bị chọc thủng chảy
Allnovel
lênh láng, thiệt hại một núi tiền. Giờ đến vụ này...
cùng.
Dù cô không phải xử lý nhưng thư ký vẫn báo để cô biết.
Khổng Tư hỏi:
- Vụ này ai sẽ xử lý?
- Phó giám đốc Mộc Lung ạ. Lần này phó giám đốc mời giám đốc đi
- Tôi? Đi cùng?
- Vâng. Đã báo cảnh sát. Tính chất vụ việc khá nghiêm trọng, thương
tích của tài xế cũng vậy. Phải làm việc với bên bảo hiểm nữa ạ.
hỏi:
- Tôi biết rồi.
Thư ký cúi chào, đi ra đến cửa thì dừng lại chần chừ mấy giây mới
- Giám đốc có muốn uống chút café... hay trà không ạ?
- Hả? À không... Cảm ơn anh. – Khổng Tư nặn ra một nụ cười.
Cô lo lắng, khó chịu, bồn chồn... và để lộ khiến thư ký phát hiện. - Vâng. Vậy tôi xin phép.
- A... Giám đốc Lăng có trong phòng không?
- Có ạ. Giám đốc vừa đi gặp khách hàng về.
Thư ký đi ra.
Khổng Tư ngồi thêm một lát, cầm theo một tập tài liệu, đi sang phòng giám đốc gõ cửa. Chẳng đợi Lăng Việt nói, cô mở cửa đi vào.
Lăng Việt đang ngồi ở bàn làm việc, miệng vừa há ra, thấy Khổng Tư vào, hắn ngậm lại, quan sát kỹ biểu cảm trên mặt cô.
Khổng Tư đi tới gần bàn, cúi chào, nhã nhặn hỏi:
- Giám đốc, anh có mang sạc pin không?
- Có.
- Tôi mượn một chút...
- ĐƯỢC.
Lăng Việt mở ngăn kéo muốn lấy sạc.
Khổng Tư đặt tập tài liệu xuống, vòng qua bàn đẩy ngăn kéo đóng lại. Trước sự ngạc nhiên của Lăng Việt, cô xoay ghế ngang ra, trèo lên đùi hắn khoá ngồi, ôm chặt cổ hắn.
Hai cơ thể dán sát không kẽ hở, ngực kề ngực, bụng ấp bụng, bộ vị nhạy cảm...
Lăng Việt hít khí, nín thở.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!