Lăng Việt không để cô được như ý, hơi rụt người.
- Ưm... Đừng như vậy... - Khổng Tư nỉ non cầu xin.
Hắn rụt, cô dịch mông theo hắn.
- Muốn lắm sao? Muốn không?
- Muốn...
Khổng Tư dùng hết sức bình sinh mới thốt ra được từ đó. Xấu hổ kinh khủng.
- Không cần xấu hổ... Anh biết em muốn. Anh cũng rất muốn... Bệnh của chúng ta chính là bệnh ham muốn. Cầu xin anh cắm vào đi...
Nhắc đến bệnh, Khổng Tư đột nhiên can đảm hơn hẳn.
Đúng vậy, bởi vì cô có bệnh, hắn cũng có bệnh nên cả hai mới ghép cặp làm tình. Tập quen với sự xấu hổ này là được. Lăng Việt cũng không chê cô dâm đãng, sẽ hiểu và thông cảm...
- Xin anh. .. làm đi...
- Làm gì?
- A. .. Thì... cắm vào... Cắm vào em.
Lăng Việt cắn tai cô, thè lưỡi liếm trong tai. Tay hắn rời khỏi hạt le, vuốt dọc đùi, ra lệnh:
- Nhấc chân lên.
Đồng thời hắn luồn tay xuống đùi nâng chân cô, hướng dẫn.
- Cong mông về phía sau.
Khổng Tư nắm chặt góc gối, đưa mông ra. Cô cảm tưởng chỗ đó mát
mát vì bị banh rộng. Rõ ràng động tác này khiến hai mép họa tách ra, cửa
mình lộ rõ sẵng sàng cho cự vật chui vào.
Lăng Việt kề đầu gậy thịt vào âm hộ, dũi dũi mấy cái. Dâm thuỷ dính lên
đầu gậy trơn tuột.
Hắn cứ từ tốn dũi, Khổng Tư lại càng thèm khát khủng khiếp, hông
chuyển động muốn lách về phía sau để ấn cây gậy khổng lồ vào mật đạo.
Cô muốn lắm rồi... Muốn hắn đâm lút cán, thúc điên cuồng như đêm
qua.
Muốn hắn ôm ghì cô, làm cô bay bổng lên mây.
Cò cưa lâu thật dằn vặt.
- A. .. Xin anh... Đút vào đi mà... Á. ..
Lăng Việt ghì chặt hông Khổng Tư, thúc mạnh.
Thut.
Cự vật một đường đâm lút cán, chôn vùi trong mật đạo.
Khổng Tư mở to mắt, miếng há hốc hớp không khí.
Giống như có một cái chày thịt vừa giã vào âm đạo, đau đớn hoà quyện
cùng khoái cảm khiến cô sốc đơ người.
- Ướt quá... Nhiều nước...
Lăng Việt bắt đầu chuyển động.
Không giống như đêm qua, lần này hắn vừa làm đã dùng lực cực mạnh, thúc liên hồi, va chạm nghiêng trời lệch đất.
Khổng Tư đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác, chỉ có thể a a kêu lên, cong mông mà chịu sự luận động điên cuồng.
Cự vật ra vào phành phạch như giã gạo, bất chấp thịt huyệt co bóp siết chặt thế nào cũng không ngăn được nó đâm sâu tận cùng, đỉnh lộng tới cổ tử cung. Từng cơn đau êm ái bùng lên, khoái cảm vì thế mà nhân gấp bội. Khổng Tư run rẩy đưa tay về phía sau đặt lên hông Lăng Việt.
Hắn siết vòng ôm, ghì chặt eo cô, hạ thân như gặp mô tơ hung hãn giã bành bạch cuồng loạn. Cự vật đâm chọc vào huyệt thịt, kéo dâm thuỷ ra ngoài, chẳng mấy chốc nơi va chạm đã ướt rượt.
- A... đau... Nhẹ thôi...
Khổng Tư run lẩy bẩy trước thế công bạo ngược, cảm tưởng cây chày nóng hổi sắp đâm nát mật đạo mình. Những tầng thịt mềm bị banh rộng trướng căng vì kích thước chày quá lớn, ma sát đến từng tấc bên trong tê như điện giật. Thịt non vừa được khai phá đêm qua lần nữa tiếp nhận nghiên ép, không chịu nổi sự chà đạp liên hồi tự động co rút bóp chặt nghiện căn đang càn quấy.
Lăng Việt rít khe khẽ:
- Chặt quá... Sướng...
Hắn rút phắt ra.
Khổng Tư ngơ ngác vì sự trống rỗng bất ngờ.
Lăng Việt nhảy xuống giường, năm chân Khổng Tư kéo mạnh.
Cô trượt nửa người khỏi giường:
- A. .. Làm gì...
- Đứng xuống đất, xoạc chân, chổng mông cao lên.
Lăng Việt ấn thân trên của Khổng Tư nằm úp sấp trên giường, hướng dẫn cô đứng chổng mông dưới đất. Eo lưng võng xuống tạo nên đường cong hoàn mỹ. Lăng Việt tốc váy Khổng Tư, cởi ra, cởi cả áo lót quăng sang một bên.
Cô hoàn toàn trần trụi, da thịt trắng nõn như phát sáng trong ánh điện ngủ lờ mờ.
vặt.
Eo nhỏ, mông cong, chân dài thẳng tắp, chỗ đó phô ra chờ được dẫn
Lăng Việt hít khí, ghì hai cánh mông căng mẩy, kề đầu nấm vào thúc
mạnh.
- Um...
Khổng Tư siết ga giường nhăn nhúm, nhằm nghiền mắt cảm nhận gậy thịt cuồng loạn ra ra vào vào, lực mạnh như giã gạo. Hạ thân Lăng Việt đánh vào hai cánh mông, âm thanh phạch phạch to khủng khiếp, vang vọng khắp phòng, nghe thôi đã mặt đỏ tim đập.
Khổng Tư bị âm thanh đó kích thích, nhớ đến những video dâm loạn mình từng xem, mật đạo gắt gao bóp chặt, hơi thở vỡ oà hổn hển.
- Sướng không?
Lăng Việt kích động dồn lực vào hông, hùng lục thúc điên cuồng như dã thú động dục.
- Kêu lớn tiếng một chút...
Khổng Tư xấu hổ, không dám kêu.
- Rên đi... Đừng kìm nén... Giải phóng ra...
Hắn vừa thúc vừa rì rầm:
- Muốn nói tục cứ nói... Muốn được đâm cũng nói... Nói đi... Giải toả
hết bức xúc trong người...
Khổng Tư hiểu ra Lăng Việt đang muốn cô vừa thoả mãn dục vọng vừa được giải toả về tâm lý. Nếu cứ xấu hổ, làm tình sẽ không tận hứng. Nếu đặt giới hạn cho mình vì sợ bị chửi dâm đãng sẽ bị áp lực tâm lý đè nặng, không bao giờ cảm thấy nhẹ nhõm.
Cô không kìm nén nữa, rên lên từng hồi.
Nhưng cô không có nhu cầu nói lời thô tục, chỉ rên rỉ.
Lăng Việt vỗ chát vào mông cô:
- Không nói gì sao? Không muốn yêu cầu gì?
Khổng Tư giật nảy mình, kêu lên:
- Đừng đánh... Chỉ làm thôi... Mạnh lên.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!