Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Bệnh Nghiện Em (Lăng Việt) (Truyện FULL)

 

Khổng Tư run lên. 

Cô cưỡi lên lưng cọp rồi. 

Cô cũng biết mình cưỡi lên lưng cọp nhưng trái tim ngu ngốc đâu có nghe lời. 

- Bố... Giờ con phải làm sao? – Giọng cô run rẩy đáng thương. 

Bố xót ruột, thở dài: 

- [Tối mai về đi. Họp ở nhà bác cả. 

- Họp gia tộc? 

- [Không. Họp nhà mình và mấy người anh em thân thiết thôi. Đám khác nghe đến Tô Dao đã lảng hết rồi, làm gì dám tham gia. 

Khổng Tư thót cả tim. 

Tưởng họp cả gia tộc chứ. Họp thể chắc cô ăn chửi to đầu. Dù cô không 

cố ý nhưng kiểu gì cũng có những kẻ mỏ quạ không nói lý gán cho cô tội công rắn cắn gà nhà. 

Khổng Tư thăm dò: 

- Chú tư nói sao ạ? Bác cả nữa... 

- [Nhà chú tư bức xúc lắm. Nghe nói Tô Dao lừa con, lại không muốn chia tay, không thả con về, bọn họ sôi sục chửi hắn, muốn khô máu. Nhà bác cả mỗi người một phách, khôn khéo hơn nhưng chung quy vẫn đứng về phía nhà bác hai. Mấy đứa nhà bác hai thì như đỉa phải vôi, đi kích động khắp mọi chỗ. Lần này họp chủ yếu để ép con chia tay với Tô Dao, hợp lực đối phó hắn.] 

- Cần gì ép... Lăng Việt mà đồng ý, con lập tức về nhà. Hắn phản ứng dữ 

dội lắm, không nhận trách nhiệm cái chết của bác hai, nói hắn chỉ tranh đấu 

thương trường, trả thù cho 3 công ty đã bị phá sản. Hắn doạ nếu con dám 

trốn, hắn huỷ diệt Khổng gia. 

- [Con đừng xốc nổi, phải khéo léo...] 

Bố cũng rén lắm chứ không cứng cựa như lời nói. 

Khổng Tư nghe ra sự e sợ, cười lạnh trong lòng. 

Cô đoán đúng rồi... 

Dù gì cũng là con nhà nòi, lớn lên ở Khổng gia, nhận sự giáo dục của bố 

mẹ, nhìn anh em họ hàng tranh đấu này kia... cô chẳng lạ. 

Tất cả đều xoay quanh đồng tiền. 

Có tiền là được tôn trọng, được những kẻ khác vây quanh nịnh bợ làm 

thân, sẽ có tiếng nói trong gia tộc, đi đâu cũng ngẩng cao đầu. Không có tiền 

sẽ bị khinh thường cả ngấm ngầm lẫn công khai, bị người người chỉ 

trích. 

Nhà đã giàu vẫn muốn giàu hơn, đứng ở vị trí cao cũng muốn trèo cao 

hơn... 

Tình yêu đóng vai trò nhạt nhoà, con cái lớn lên dựng vợ gả chồng ưu 

tiên liên hôn với các gia tộc lớn, đứa nào cũng muốn lấy vợ chồng giàu hơn, 

quyền thế hơn để được nhờ... Tình thân cũng rất khó nói. Anh chị em có thể 

từ mặt vì tranh giành tài sản, vợ chồng có thể ly thân vì bất đồng kinh doanh. Người nhà cạnh tranh, tương tàn không phải chuyện hiếm lạ. 

Khổng Tư vừa e sợ vừa mong chờ cuộc họp tối mai. 

Thế nhưng khi sắp tan làm, cô phải đối diện với vấn đề nan giải: căn bệnh rối loạn ham muốn. 

Đã nhiều ngày cô không làm tình. Ban đêm thèm quá thì mang đồ chơi ra giải quyết, nhưng cũng không dám làm quá lộ liễu vì Lăng Việt lắp camera trong nhà. Chắc chắn tối nào hắn cũng nhìn cô. 

Nhưng đồ chơi sao mà bằng hàng thật được. Làm xong vẫn có cảm giác thiếu thốn thèm khát. 

Khổng Tư phát hiện ra thứ giải toả và làm dịu cơn khát tình không phải là động tác ra ra vào vào, đâm chọc kích thích mà là tình dục thực sự. Tình dục phải có ôm ấp va chạm xác thịt, có hôn hít khiêu khích, có chày thịt to tướng đâm chọc. Dịch tiết từ chày và bạch dịch chảy vào âm đạo là tác nhân chính làm dịu ham muốn. Những lần Lăng Việt bắn ra ngoài, ham muốn sẽ quay lại nhanh hơn những lần hắn bắn vào trong. 

thế. 

Cho nên dù Khổng Tư có tự làm bằng gậy rung cũng chỉ là giải pháp tình 

Sự chịu đựng khiến cô mệt mỏi, cáu kỉnh và kém tập trung. 

Cô cố vùi đầu vào giấy tờ để quên đi ngứa ngáy bứt rứt nơi hạ thân nhưng càng lúc nó càng mạnh mẽ. Dịch tiết chảy ra ướt hết băng vệ sinh hàng ngày, mê cung giãn nở điên cuồng, ngứa ngáy kinh khủng. 

Trong đầu cô tràn ngập hình ảnh trần trụi của Lăng Việt. 

Cô nhớ hắn. 

Nhớ mùi hơi thở, mùi cơ thể, hơi ấm trên làn da... 

Cô nhớ cây chày khủng bố, nhớ cảm giác được nó cọ xát vào mu, cạ hai 

mép thịt, kề vào cửa động di miết. 

Cô khao khát được chày đâm vào thao lộng điên cuồng, được thân thể ấm nóng đè lên, được cái lưỡi trơn trượt khuấy đảo trong khoang miệng, được bờ môi ấm áp hôn từng tấc da, mút đầu ngực. 

Chân cô rung bần bật, nhũ hoa ngứa ngáy, mật huyệt chảy nước dầm dề. Cô khó chịu vào nhà vệ sinh thay băng, cố gắng chịu đựng đến khi tan làm, vội vàng lao khỏi công ty, lái xe như điên về nhà. 

Trên đường về, cô tưởng tượng cảnh mình mang đồ chơi vào nhà tắm chọc vào mê cung đâm rút điên cuồng cho nguôi ngoai cơn ngứa. Thế nhưng khi về đến nhà, cô tần ngần đứng trước cửa nhìn sang nhà bên cạnh. 

Cũng là nhà cô. 

Ngay kế bên. 

Khác một điểm duy nhất là có Lăng Việt ở đó, lát hắn sẽ về. 

Vì nhà bác hai, vì cái chết của bác hai, mối quan hệ đang yên ổn của họ 

bị phá tanh bành. 

Họ chia nhà ở, chia phòng ngủ cho ai nhìn? 

Người nhà bác hai sao? 

Hay chia vì cô không chịu nổi cảm giác tội lỗi, tự mình muốn chia để bình tâm lại, dành thời gian suy nghĩ kỹ? 

Nghĩ cũng nghĩ rồi... 

Chịu đựng mấy ngày nay cũng chịu rồi... 

Nếu người nhà bác hai do thám, theo dõi, cũng đã theo dõi rồi. Vả lại ban đêm ai rảnh mà rình rập trước nhà cô để xem cô có lén chạy sang nhà Lăng Việt không. 

Dù cô lén sang, họ làm gì được cô. Lăng Việt không đồng ý chia tay mà... 

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!