Hắn thở hồng hộc, điên tiết đi qua đi lại trong phòng.
Tiếng khóc của Khổng Tư cào xé ruột gan, khiến hắn đau đớn, hận thù bốc ngùn ngụt, chì chiết:
- Bọn chúng chết một mạng người nên có quyền tiếp tục phá hoại người khác? Trong khi từ đầu, Khổng Tuệ chính là kẻ gây hấn trước, phá trước, tước đoạt quyền tự do kinh doanh, đẩy tôi đến bước đường cùng... Bởi vì lão chết, nên bọn chúng được phép mang thù... tôi còn sống nên phải chịu tội hà?
Khổng Tư biết mình vô lý, quá đáng, không công bằng với Lăng Việt nhưng bất lực. Xét về tình, dù Lăng Việt đúng, hắn vẫn đuối khi đặt lên bàn cân so sánh với máu mủ ruột rà. Nếu bênh vực hắn, theo hắn, cô sẽ bị bố mẹ và cả dòng họ từ mặt. Cô không có can đảm đó.
Nhưng hắn không cho chia tay, doạ huỷ hoại Khổng gia. Khổng Tư chỉ biết khóc.
Lăng Việt hút thuốc như điên, lấy rượu ra tu ừng ực một hồi cho bình tĩnh, ngồi xuống tiếp tục nói chuyện. Giọng hắn rất gay gắt, khắc nghiệt: - Công ty xây dựng Bình Nguyên của anh hoạt động công khai, hợp pháp, sạch sẽ 100%. Không trốn thuế, không rửa tiền, không dính tới bất cứ thứ đen đúa nào. Ngày mai anh sẽ chuyển giao cho nó cho em.
Khổng Tư kinh hãi ngẩng lên.
- Cho em tiếp quản, điều hành... Cho em nhìn tận mắt, sờ tận tay xem nhà bác hai tốt đẹp của em... chị họ, anh họ, bác dâu tuyệt vời của em... làm những gì sau lưng Khổng gia. Tấn công những chỗ nào, đánh như thế nào, vu khống kiểu gì...
- Không... Tôi...
- Em không có quyền nói không. Từ giờ trở đi, bất cứ chữ “không” nào của em đều sẽ rước hoạ về cho bố mẹ. Ngậm chặt miệng vào.
Khổng Tư không thể tin nổi con người độc đoán trước mặt dám làm đến mức đó. Cô kêu lên thảng thốt:
- Anh điên rồi... Công ty Bình Nguyên là mồ hôi xương máu, là tài sản của anh. Anh dám chuyển quyền điều hành cho tôi?
- Có gì mà không dám.
- Nhưng mà...
- Không nhưng. Để xem khi em ngồi vào ghế giám đốc, chịu trách nhiệm tất cả các hoạt động, trả lương nhân viên... thì thấy thế nào về những chiêu trò cắn trộm, trả thù, những thủ đoạn bẩn thỉu của nhà bác hai em. Cho em ngồi trên cương vị của anh mà nhìn, xem những giọt nước mắt của bọn họ có đáng thương không... Hay chỉ toàn nước mắt cá sấu, miệng nam mô bụng một bồ dao găm. Xem nhân viên công ty anh – những người làm công ăn lương đó – có tội tình gì mà phải hứng chịu công kích, phá phách... tiền mất tật mang.
Nói xong, hắn đứng dậy vào phòng gọi điện thoại.
Khổng Tư sửng sốt, vã mồ hôi hột.
Sao đoạn này không giống các đoạn trong phim ngôn tình cẩu huyết ngược tâm mà Khổng Tư từng xem vậy?
Trong phim, trong truyện, lẽ ra đến đoạn này, nam nữ chính cãi nhau lộn tùng bậy rồi nam chính nói mấy câu ngược tâm, làm mấy trò giam cầm ép buộc, nữ chính đau khổ bỏ đi, hai người chia xa chứ.
Sau đó là ngược tâm nam chính, để nam chính hối hận tột cùng, chạy đôn chạy đáo khắp nơi đi tìm nữ chính.
Nhưng mà sao giờ cô rơi vào trường hợp tương tự thì Lăng Việt lại đi một
nước cờ như bom nổ thế này?
Giao quyền điều hành cho cô?
Cô chưa bao giờ làm quản lý, không có kinh nghiệm, mảng xây dựng cô không hề biết gì. Hắn “giao” là thuê cô làm giám đốc hay cho cô cổ
phần?
Khổng Tư hoang mang dữ dội.
Nếu thuê cô làm giám đốc thì vẫn ổn, chưa đến nỗi kinh dị, nhận lương
cao chót vót của hắn, thay hắn quản lý, có hắn phía sau quyết những chuyện
lớn. Còn nếu hắn cho cô cổ phần...
Không không không...
Lăng Việt sẽ không đời nào cho cô cổ phần.
Công ty xây dựng của hắn lớn như vậy, định giá hàng nghìn tỷ, sao có
thể đơn giản mà cho cô.
Khổng Tư ngồi trên sofa, toàn thân run bắn, chịu không nổi tò mò và sợ
hãi, cô lò dò đi tới cửa phòng ngủ nghe lén Lăng Việt nói chuyện.
Hắn gọi điện cho luật sư, Lý Đường và phó giám đốc.
Từ những lời trao đổi của Lăng Việt, Khổng Tư kinh hãi phát hiện hắn
định cho cô một nửa cổ phần, một nửa công ty, đưa lên làm giám đốc điều
hành thay hắn. Hắn rút về ngồi chơi, chỉ quyết những chuyện quan trọng.
Hai chân cô nhũn ra, ngã xuống sàn, tim đau nhức nhối.
Hắn dám ném tâm huyết nửa đời vào tay cô?
Hắn dám...
Chuyện này có bẫy gì không?
Có phải hắn đang lừa cô, muốn trả thù Khổng gia?
Khổng Tư hoang mang ngồi ngoài cửa nghe câu được câu mất, cái hiểu cái không.
Lăng Việt gọi điện xong, lôi cô ra ngoài ăn tối.
Khổng Tư suy nghĩ mông lung, đầu óc loạn cào cào nghi ngờ Lăng Việt bẫy để giam hãm không cho cô trốn.
Nhưng với thế lực kinh khủng của hắn, muốn giam cầm cô dễ như trở bàn tay. Hơn nữa hắn đã thẳng thắn đe doạ nếu cô bỏ trốn, hắn sẽ ra tay với người Khổng gia, vậy việc gì phải đi nước cờ cồng kềnh thừa thãi này?
Khổng Tư không hiểu nổi.
Cô ăn tối mà không có khẩu vị, rầu rĩ, sợ hãi, ruột gan lộn tùng phèo, trái tim nhức nhối khó hiểu.
Tâm tình phụ nữ và những suy diễn linh tinh không hồi kết không có đất phát huy. Lăng Việt làm việc sấm rền gió cuốn. Khi họ ăn xong, trở về nhà, Lý Đường, luật sư và phó giám đốc Mộc Lung đang ngồi chờ trong nhà.
Khổng Tư sửng sốt đến ngơ ngác, ngồi nghe luật sư nói mà toàn thân nóng bừng bừng, trái tim đập bang bang muốn nhảy ra ngoài.
Lăng Việt ngồi một bên, không hề nói câu nào, toàn luật sư, phó giám đốc và Lý Đường trình bày về thủ tục chuyển nhượng cổ phần. Lăng Việt sẽ giao cho cô một nửa cổ phần công ty xây dựng Bình Nguyên, để cô làm giám
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!