Bị kẹp giữa hai cái bóng đèn là cảm giác ức chế nhất mà Khổng Tư từng trải qua.
Đi làm nhìn thấy Hoắc Vỹ Thần, bị gã rình rập soi mói suốt. Gã muốn chụp ảnh Khổng Tư và Bá Hiên thân thiết để gửi cho Lăng Việt, phá hoại mối quan hệ của họ. Vậy nên Khổng Tư và Bá Hiến ở công ty chỉ chào hỏi nhau như đồng nghiệp bình thường, có gì nhắn tin gọi điện buôn.
Thế mà cũng có lúc thấy Hoắc Vỹ Thần nhăm nhe chụp ảnh.
Không lẽ đứng giữa hành lang nói dăm ba câu cũng không được. Về nhà còn ức chế hơn.
Cứ thỉnh thoảng Điền Minh Ảnh lại gọi cho Lăng Việt. Lần nào ả gọi Lăng Việt cũng ngồi như phỗng, mặc kệ Khổng Tư nghe máy, nhìn cô tự xử lý, cười tà khoái chí.
Hắn thích được thấy cô ghen nên không chặn số Điền Minh Ánh, mặc kệ a gọi.
Hôm thì ả rủ Lăng Việt và Khổng Tư đi café, hôm lại muốn tới chơi nhà, lúc thì kiếm cớ hỏi đông hỏi tây. Tóm lại chưa nói chuyện trực tiếp được với Lăng Việt, ả chưa yên.
Khổ nỗi Lăng Việt gần đây ném điện thoại số riêng tư này ở nhà, chỉ mang điện thoại số công việc đi làm. Mà Điền Minh Ánh không biết số công việc, gọi cho số riêng tư ban ngày không ai nhấc máy. Tối về Lăng Việt nhìn cuộc gọi nhỡ và tin nhắn cũng bỏ đó không xem, để Khổng Tư vào kiểm tra điện thoại rồi đọc.
Cô bực mình kinh khủng vì sự dai dẳng của Điền Minh Ánh, cũng nể
phục sự trơ tráo của ả.
nhi?
Trơ như thế này làm sao cưa đổ Diêu Thượng, đánh bật chính thất được
Ả khiến người ta liên tưởng đến đỉa đói bám lên cẳng thân con người, bị
gảy, bị xua đuổi thế nào cũng nhất nhất không nhả.
cô?
Gọi không được, nhắn tin không được thì tìm cách khác đi chứ...
Đến gặp trực tiếp Lăng Việt mà hỏi, sao cứ phải dội bom điện thoại.
Hay ả muốn khiến cô khó chịu, gây gổ cãi nhau với Lăng Việt, để hắn bỏ
Khổng Tư chán nản kinh khủng.
Điền Minh Ảnh gọi điện liên tục 2 tuần, Lăng Việt không chịu chặn số ả,
muốn cô nếm mùi ghen tuông trường kỳ giống như hắn, cô tức nghẹn họng
kêu Bá Hiện tới nhà.
Mặt Lăng Việt dài thuẫn khi trông thấy Bá Hiện nhưng không làm gì
được vì Khổng Tư cũng gọi cả Lý Đường tới.
Cô nấu một bàn đồ ăn thịnh soạn.
Cả bốn người ăn uống tưng bừng rồi đánh bài ăn tiền.
Đang hăng say sát phạt, điện thoại của Lăng Việt lại reo.
lên.
Hắn vẫn đánh, coi như không nghe thấy.
Khổng Tư cũng đánh, giả điếc.
Bá Hiên nhìn qua nhìn lại, hất đầu:
- Điện thoại kìa...
- Điền Minh Ảnh gọi. Lăng Việt, anh nghe đi. – Khổng Tư không ngẩng
- Không thích, em nghe đi.
Lăng Việt cười khẩy, rít thuốc, thả khói nghi ngút.
- Hôm nay chị đây không có tâm trạng lá mặt lá trái với ả. Đuôi của ai, người ấy cắt.
nhau.
Hắn khúc khích cười tà, đánh xuống một quân bài, hỏi trật lìa:
- Muốn mua gì?
- Ô tô.
- Được. Mai dẫn em đi mua.
Khổng Tư toét miệng cười ngọt ngào:
- Cảm ơn anh.
Cười xong chơi tiếp, không nghe điện thoại.
Chuông tắt rồi lại reo, reo rồi lại tắt. Khổng Tư và Lăng Việt thi gan với
Họ thừa biết Điền Minh Ánh chả có chuyện quái gì khẩn cấp, chỉ gọi dai gọi dài theo thói quen mà thôi. Bá Hiên và Lý Đường sốt ruột thay.
Bá Hiên chép miệng đứng lên lấy điện thoại.
Cả Khổng Tư và Lăng Việt đều giả mù.
Bá Hiến mở loa ngoài, gạt nghe:
- Alo...
- [Lăng Việt?] – Điền Minh Ánh mừng rỡ kêu.
- Giọng tôi giống giọng Lăng Việt vậy sao?
- [A... Lý Đường? Tại vì loa hơi ồm nên...]
Bá Hiền trợn trắng mắt:
- Cũng không phải Lý Đường. Này chị gái, chị gọi có việc gì vậy?
- [Cậu không phải Lý Đường? Cậu là ai?]
- Tôi là bồ nhí của Lăng Việt.
Khổng Tư suýt phì cười.
Lăng Việt và Lý Đường trợn mắt nhìn.
Điền Minh Ảnh hả một tiếng rất to, bối rối:
- [Cậu... cậu đang nói đùa hả?]
- Đùa chị làm quái gì. Tôi là bồ nhí của hắn thật. Chị, con mẹ nó, gọi cho kim chủ tôi làm đéo gì mà gọi lắm thế? Tin nhắn một đống, gọi như khủng bố điện thoại. Lăng Việt không muốn nghe máy, để Khổng Tư nghe suốt từ ngày đến giờ, chị phải biết hắn không muốn dính vào chị chứ. Trơ tráo đến thế là cùng...
Khổng Tư hài lòng gật gù.
Bá Hiền luôn nói ra tiếng lòng cô, điều mà đứng ở địa vị của cô thì không thể nói.
Lý Đường nhếch mép cười.
Lăng Việt ngạc nhiên nhìn qua nhìn lại Bá Hiến và Khổng Tư, nghĩ hai người đã thương lượng trước.
Điền Minh Ánh khó chịu đối đáp:
- [Cậu thật bất lịch sự. Bạn bè cũ gọi điện nhắn tin có gì không được. Chưa kể chồng tôi còn từng cứu mạng Lăng Việt.]
Lăng Việt nhíu mày.
Khổng Tư và Lý Đường trợn mắt, không nghĩ Điền Minh Ảnh trơ tráo đến
thế.
Bá Hiên cười khẩy lớn tiếng, mỉa mai:
- A ha... Chị đúng là ăn không nói có. Là Lăng Việt cứu mạng chồng chị. Các người vừa khéo một đôi gian phu dâm phụ. Vợ thì ôm tiền của hắn bỏ trốn, chồng thì được hắn cứu mạng rồi chịch luôn bạn gái hắn, cắm cho hắn cái sừng to tướng. Chị không biết xấu hổ hả?
- [Cậu... Khốn kiếp... Cậu biết cái gì? Lăng Việt tự nguyện giúp tôi, cho mẹ tôi tiền chữa bệnh. Hắn có đòi lại đâu... Cậu là cái thá gì mà nhắc. Còn nữa... Tôi đến với Diêu Thượng sau khi chia tay Lăng Việt. Không thể gọi là cắm sừng]
Lăng Việt nhíu mày sâu hơn, âm khí vờn trong mắt.
Lý Đường tức nghẹn họng nhưng chưa chen vào được lời nào Bá Hiên đã rú lên:
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!